TTTXT-Chương 2 (Hạ)

Chương 2-hạ

Hoàng Lãng xông vào hiện trường tai họa, trước tiên đem bếp ga cùng hệ thống cung cấp nước đóng lại, tắt âm thanh TV cùng nguồn điện máy lạnh, tiếp theo một quyền đập vào đầu Tiểu Xà.

“Ngươi ngươi ngươi-“

Tiểu Xà ủy khuất ôm đầu lui ở góc tường, bắt đầu xoắn ngón tay ai ai xin khoan dung, “Thực xin lỗi mà, người ta, người ta lần sau…..Lần sau không dám……”

“Còn, lần, sau?” Hoàng Lãng mắt lạnh trừng, Tiểu Xà lại lui vào trong góc mấy bước.

“Không có không có, không có lần sau, ta cam đoan.”

Hoàng Lãng vô lực nhìn hiện trường tai họa thê thảm, “Ngươi ngồi trên sô pha cho ta, trước khi ta thu thập hảo không cho phép xuống dưới.”

“Nha!” Tiểu xà cúi thấp đầu, mắt vụng trộm nhìn sắc mặt Hoàng Lãng, sợ hãi mở miệng, “Chủ nhân, ta giúp ngươi thu được không?”

Đuôi lông mày nhướng lên, mắt lạnh bắn ra, Hoàng Lãng chỉ hướng sô pha, “Lại nói nữa, mượn ngươi hầm súp rắn.”

“Ô oa, không muốn không muốn không cần, người ta không cần làm súp rắn.” Tiểu Xà bị sợ tới mức liền lăn một vòng xông lên trên sô pha ngoan ngoãn ngồi đó.

Ngày sau, vì không cho chính mình trở thành nhân vật chính trên tiêu đề của báo xã hội, Hoàng Lãng bắt đầu một bước một bước, từ mở tủ lạnh đến hệ thống nước,dạy phương pháp sử dụng chính xác cho Tiểu Xà.

Hoàng Lãng phát hiện, cùng ngu ngốc này ở chung một chỗ, quả thực chính là mỗi ngày ở khiêu chiến cực hạn thần kinh não của mình.

Chỉ cần không chú ý một cái, rắn ngốc liền làm ra rắc rối, quả thực chính là một cái máy tai họa phiền toái hội đi đường.

“Ưu việt” duy nhất, chỉ sợ chính là thần kinh của mình càng ngày càng tráng kiện, ngay từ đầu còn tức đến hộc máu, đến bây giờ nhiều nhất là tức đến mắt trợn trắng.

“Chủ nhân, máy máy của ngươi đang rung nha!”

Tiểu Xà từ trước ti vi ngẩng đầu, hai tay để lên trên bàn trà phòng khách, mở to hai mắt mà nhìn mỗ dạng vật thể đang rung rung.

Hoàng Lãng từ phòng sách đi ra, nghe thấy Tiểu Xà trong lời nói, mặt tối sầm, cong ngón tay lại nhắm ngay chóp mũi của Tiểu Xà bắn ra. “Cái này gọi là ‘điện thoại di động’, cầu xin ngươi, ra cửa đừng gọi nó “máy máy”, nếu không người ta tuyệt đối đem ngươi trở thành bất thường.

Tiểu Xà bị đau xoa mũi, thấp giọng kháng nghị: “Lại bắn người ta, ô, cái mũi……”

Hoàng Lãng trắng mắt liếc Tiểu Xà một cái, tiếp lên điện thoại di động. “A lô?”

Bên kia di động đầu tiên là truyền ra từng trận tiếng thở, tiếp theo phát ra thanh âm lực mạnh hít vào, sau đó tuôn ra long trời nở đất rống to-

(Họ Hoàng! Ngươi cấp ta lăn, trở về, đây!)

Hoàng Lãng bị rống đắc lỗ tai ong ong tác hưởng, tính phản xạ đem di động giơ lên chỗ cách mình xa nhất, để tránh màng tai thừa nhận không được rống to ngay tại chỗ thành người điếc.

Tiểu Xà bị đột nhiên rống to sợ tới mức bắn đến giữa không trung, sưu một tiếng đánh quay về nguyên hình, tiếp theo liền thấy một con rắn vàng chật vật ném tới trên sàn nhà.

“Ô, lỗ tai đau đau!”

Hôm nay ‘máy máy’ như thế nào liền ầm ỹ như vậy?

Bất quá, âm lượng mắng chửi người còn có phương thức, giống như sư phụ nha!

Đầu kia di động liên tục truyền đến tiếng rống to, Hoàng Lãng ngoáy ngoáy lỗ tai, đơn giản cầm di động ném tới trên sô pha, sau đó dùng đệm đè lên ngăn cản tạp âm xuyên não, đợi cho 3 phút qua đi, mới từ dưới đệm lấy điện thoại ra, đặt trở về bên tai.

(Hừ……Hừ……..Tức chết ta! Họ Hoàng ngươi khen ngược, toàn bộ sự tình liền giao cho ta chính mình một người phong lưu khoái hoạt, trở về Đài Loan cũng không nói một tiếng, ngày hôm qua nếu Ann không nói lỡ miệng, ta không biết còn phải làm cho ngươi đến lúc nào? Ngươi bây giờ liền lăn đến công ty giao nhận, ta đã muốn 3 tháng không cùng chồng yêu bé bỏng ăn cơm, còn như vậy đi xuống vạn nhất ta bị chồng bỏ rơi, đến lúc này xem ngươi bồi thường ta như thế nào.)

Hoàng Lãng lưu manh cười, “Ai nha, ngươi vĩ đại thôi! Dù sao công ty là ngươi sáng lập, có người tán thưởng năng lực ngươi như vậy, làm sao tức giận?”

(Ta xxoo ngươi!(chị ý chửi a ý) Nếu ta bị chồng yêu bé bỏng bỏ rơi, coi chừng ta sẽ an bài cho ngươi một đứa con gái xấu, sau đó bắt ngươi đi đăng kí kết hôn.)

Hoàng Lãng ác hàn run lên một chút, “Thật là khủng khiếp…..ngươi không náo loạn nữa! Ta về công ty tiếp nhận là được.”

(Hạn ngươi trong hai giờ xuất hiện ở cửa phòng tổng tài, bye)

Người bên di động kia quả nhiên công đạo xong, hưng phấn mà cúp điện thoại, hoàn toàn không lưu cho Hoàng Lãng bất kỳ cơ hội đổi ý.

Hoàng Lãng nhìn Tiểu Xà bị tạp âm đánh về nguyên hình, thử nghĩ xem nếu là đem Tiểu Xà để ở nhà một mình, lại không biết sẽ làm ra cái tai họa gì, hắn cũng không nghĩ căn nhà được thiết kế tỉ mỉ này, sau khi trở về bị lửa đốt chỉ còn hài cốt cháy đen.

“Này, biến trở về, theo ta đi ra ngoài.”

Tiểu Xà không thể tin trợn mắt nhìn chủ nhân. “Chủ nhân ngươi nói…….ra ngoài sao?”

“Đúng, không có biện pháp, trong vòng hai giờ ta phải xuất hiện ở công ty, nếu không phải cưới một đứa con gái xấu về làm vợ, cho nên ngươi động tác nhanh lên một chút.”

“Nha nha! Chủ nhân ngươi là tốt nhất.”

Tiểu Xà biến trở về hình người, hưng phấn mà xoay quanh vòng.

Nha, thật tốt quá! Nó rốt cuộc có thể đi chơi.

Từ khi tới nhà chủ nhân, suốt mười ngày không rời khỏi nhà, hảo buồn bực!

Hoàng Lãng sửa sang lại hảo cầm lấy chìa khóa xe chuẩn bị ra ngoài, thấy Tiểu Xà hưng phấn xoay quanh, khuôn mặt tuấn tú đen lại bạo rống:

“Ngươi, biến, ra, quần, áo, cho ta.”

“A, a?

Tiểu Xà đảo lỗ tai lui lại mấy bước, cúi đầu nhìn xuống thân mình trơn bóng, le lưỡi xin khoan dung, “Người ta quên thôi!”

“Ngươi lần sau thay đổi hình người còn dám quên biến ra quần áo, ta sẽ bắt ngươi đêm đi ngâm rượu thuốc.”

“Người ta cũng không phải cố ý, không cần lấy ta ngâm rượu thuốc…..Ô……”

Hoàng Lãng nhìn Tiểu Xà một bên biến ra quần áo một bên đỏ hồng mắt mặc vào, bộ dáng đáng thương làm cho người ta như thế nào cũng không tức giận lên được, cầm lấy tay Tiểu Xà, lưu loát thay cậu mặc xong quần áo, cau mày, “Ngươi như thế nào biến tới biến lui vẫn là bộ quần áo này?”

Tiểu Xà lau lau mũi, “Nếu không người ta phải biến cái gì?”

“ý của ta là, chẳng lẽ ngươi cũng không biến ra y phục khác mặc?”

“Khác?” Tiểu Xà nghi hoặc nhìn Hoàng Lãng.

“Quên đi! Chờ ta đem sự tình công ty xử lý xong, ta mang ngươi đi mua mấy bộ quần áo, dù sao mặc đồ trông già như vậy, đáng tiếc khuôn mặt tròn này của ngươi.”

“Chủ nhân ngươi giúp ta mua quần áo? Thật vậy chăng?”

“Đúng rồi đúng rồi!” Hoàng Lãng không kiên nhẫn trả lời.

Từ sau khi rắn ngốc xuất hiện, liền cảm thấy chính mình càng ngày càng giống mẹ già, lải nhải lẩm bẩm ngay cả mình nghe xong đều phiền.

Thật là……Ai-

Quân Thiên Trường công ty thiết kế-

Ở Đài Bắc tín nghĩa khu thương nghiệp cao ốc là công ty này, nghiệp vụ bao hàm các tất cả thiết kế mặt bằng lập thể dài và hẹp, gồm mặt bằng tuyên truyền trên truyền thông, đến thiết kế tủ kính trên phố v….v..v, là dẫn đầu trong nghiệp giới.

Phong cách thiết kế độc đáo, hấp dẫn rất nhiều khách hàng, trước đó không lâu được chính trị lựa chọn, có không ít người được đề cử vì hấp dẫn cử tri, đều tiến đến hi vọng công ty Quân Thiên Trường có thể giúp bọn họ tiến hành kế hoạch tuyên truyền phim.

Hoàng Lãng danh xe chạy vào dưới bãi đỗ xe của tòa thương nghiệp cao ốc này, dừng ở vị trí chuyên chúc của hắn, xuống xe đi vòng qua chỗ ngồi kế bên đầu kia, mở cửa xe một tay bắt Tiểu Xà đang hưng phấn quá độ ra ngoài xe.

“Không cho phép biến trở về nguyên hình; hai không được rời đi bên cạnh ta. Nếu như hai yêu cầu này ngươi có thể làm được, buổi tối liền mua bánh caramen cho ngươi ăn.”

Tiểu Xà vừa nghe thấy có caramen ăn, liều mạng gật đầu, nước miếng tích tích vỗ ngực đảm bảo: “Không thành vấn đề, chủ nhân ngươi nhất định phải mua caramen đó.”

Hoàng Lãng cau mày ngưng mắt nhìn Tiểu Xà, thật lâu không có lên tiếng.

Tiểu Xà mạc dang kỳ diệu ngó ngó Hoàng Lãng, “Chủ nhân, làm sao vậy?”

“Chính là này.”

“Cái gì cái gì? Chủ nhân ngươi nói người nào gia không hiểu!”

Hoàng Lãng lại cong ngón tay bắn hướng mũi Tiểu Xà. “Lại thêm một quy định, sau này phàm là ra khỏi nhà, không cho phép gọi ta chủ nhân.”

Nếu người không hiểu được nội tình, nhìn thấy một người con trai thoạt nhìn bất quá mười sáu, bảy tuổi đối với mình kêu chủ nhân, khẳng định đem hắn đưa vào hàng ngũ biến thái.

“Vì sao?” Tiểu Xà không hiểu nghiêng đầu. “Chủ nhân chính là chủ nhân, nếu không, người ta gọi ngươi như thế nào?”

“Ngốc! Gọi tên ta không phải được rồi?”

“Nhưng là……” Tiểu Xà vô cùng ủy khuất nắm chặt lấy đầu ngón tay. “Người ta không biết chủ nhân tên gọi là gì………..”

Hoàng Lãng thân thể nghiêng đi, thiếu chút nữa té trên mặt đất.

Quả nhiên ngốc là hội lây bệnh, đều ở cùng một chỗ mấy ngày, cư nhiên không cùng Tiểu Xà nói tên mình?

Ai kêu Tiểu Xà cứ gọi hắn chủ nhân chủ nhân, nghe qua rất dễ nghe, hắn cũng không muốn đi sửa lại.

“Nhìn ngươi muốn bảo ta Hoàng Lãng hay là Lãng, tùy tiện, nhớ kĩ không?”

Tiểu Xà gật gật đầu, “Nhớ kỹ nhớ kỹ.”

“Gọi một tiếng thử xem.”

Tiểu Xà lộ ra tươi cười đáng yêu, ngọt ngào nói: “Lãng Lãng.”

Hoàng Lãng bả vai nghiêng một cái, trơ mắt nhìn trên cánh tay trong nháy mắt toàn bộ nổi lên da gà, lập tức một phát run rẩy đập vào trên đầu Tiểu Xà. “Siêu buồn nôn, không cho phép gọi như vậy.”

Tiểu Xà xoa xoa đầu bị đập đau, giương mắt vô tội hỏi: “Vì sao không thể gọi như vậy? Vì sao vì sao?”

Vì sao?

Rắn ngốc này cư nhiên còn hỏi hắn vì sao?

Nghĩ hắn đường đường một đại nam nhân ba mươi tuổi, bị người dùng cái loại này ‘miệng yêu’ gọi tới gọi đi, không cảm thấy buồn nôn mới có quỷ đấy!

Hoàng Lãng khóe miệng co quắp, lý trí cố gắng cùng Tiểu Xà câu thông. “Làm ơn, ta đều 30 tuổi nha! Đổi lại là ngươi, ta gọi ngươi là ‘Xà Xà’ ngươi sẽ vui vẻ sao?”

Tiểu Xà vui vẻ kiễng mũi chân ôm cổ Hoàng Lãng. “Sẽ a sẽ a! Nếu như Lãng Lãng gọi ta là Xà Xà mà nói… ta sẽ rất vui vẻ.”

Quên đi!

Cùng con rắn có thể nói ra cái đạo lý gì?

Hơn nữa vẫn là rắn ngốc ở nhà mình?

Lúc này trong thang máy, Hoàng Lãng thoát lực dựa vào bảng khống chế tầng lầu. “Ngươi cao hứng như thế thì cứ theo ngươi, ta lười quản.”

Tiểu Xà nhìn Hoàng Lãng liếc mắt một cái, mỉm cười la hét: “Lãng Lãng, Lãng Lãng.”

Công ty thiết kế Quân Thiên Trường ở vào tầng cao nhất của thương nghiệp cao ốc, chính là bởi vì ban ngày từ tầng cao nhất nhìn ra xa xa, nhìn khu Tín Nghĩa đám đông cùng dòng xe như nước chảy, liền giống như nhìn thời gian lưu động rất nhanh, tùy thời cảnh giác chính mình thời gian không đợi người, từng giây từng phút rất dễ dàng ở trong lơ đãng cứ như vậy mà biến mất, không bao giờ nữa quay đầu.

Ban đêm, nhiều điểm ngọn đèn sáng lên, từ cửa sổ sát đất nhìn ra ngoài, đó là một cảnh vật hiếm có.

Hoàng Lãng bắt lấy Tiểu Xà, vừa mới mở ra cửa phòng làm việc của tổng tài, nghênh diện bay tới trang giấy đầy trời, Hoàng Lãng nhanh mắt nhanh tay mà đem Tiểu Xà dấu ở sau lưng, mình thì tập mãi thành thói quen liền cho một đống giấy A4 nện ở trên mặt.

“Hai giờ mười năm phút, họ Hoàng, ta muốn từ chức, không, làm, nữa!

Hoàng Lãng nhìn lần lượt từng trang giấy rơi trên mặt đất, hết sức nhìn xa trông rộng cười cười: “Vốn muốn nói cấp ngươi hai tháng nghỉ ngơi, cộng thêm cấp phòng ở khách sạn Dubai sáu sao cung cấp nghỉ lại ăn uống miễn phí, bất quá ngươi muốn từ chức, ai….Vậy không có biện pháp, ai kêu phúc lợi này chỉ cấp nhân viên đâu? Phương tiểu thư, nhớ rõ đem đơn từ chức giao trên bàn ta, thuận tiện nói cho phòng nhân sự dán thông báo hưởng ứng lệnh triệu tập người mới.”

Phương Đình khóe miệng co rút, thầm mắng Hoàng Lãng mười tám lần, nguyên bản khí thế khinh người chợt biến mất, bộ ngực 34D cao cao, khuôn mặt diễm lệ xem ra có thể sánh bằng người mẫu, cười duyên nịnh hót đi về phía Hoàng Lãng, biến sắc mặt cực nhanh, có thể nói là kinh điển.

“Ôi, người ta đã muốn ba tháng bận bịu đến choáng váng, vạn nhất chồng yêu bé bỏng ầm ỹ muốn cùng ta ly hôn làm sao bây giờ? Thật vất vả mới có người đàn ông thứ hai dám cưới ta, nếu liền cho nghỉ như vậy, không biết có hay không tiếp đây.”

Hoàng Lãng ý xấu cười: “Kia…….Vừa rồi là ai nói muốn từ chức?”

Phương Đình mặt ngưng tụ, trái phải nhìn quanh, tức giận nói: “Là người nào không biết tốt xấu, là ai? Ngươi gọi hắn đi ra, ta muốn đánh hắn một trận.”

“Hảo hảo hảo, không làm khó ngươi.”

Phương Đình vẻ mặt giãn ra, ôm cổ Hoàng Lãng, môi bôi son Chanel, môi đẹp cách môi Hoàng Lãng khoảng cách 5cm. “Tiểu tử, lời ngươi vừa nói có thể giữ lời?”

“Đương nhiên, ngày hôm qua ta còn nhận được điện thoại chồng yêu bé bỏng của ngươi, nói mỗi ngày ngươi đều mệt đến không kịp ăn cơm, nằm xuống liền ngủ, nhờ vả ta có thể hay không cho ngươi nghỉ ngơi, hắn muốn mang ngươi ra nước ngoài nghỉ ngơi một chút.”

Phương Đình buông cổ Hoàng Lãng ra, cảm động đến ngay tại chỗ lệ nóng doanh tròng, “Ô…..Chồng yêu…”

Hoàng Lãng sủng nịch vỗ vỗ đồng bạn từ lúc gây dựng sự nghiệp một đường ở sau lưng ủng hộ. “Đừng khóc đừng khóc, ta mới vừa rồi ở trên xe gọi điện cho chồng yêu bé bỏng của ngươi rồi, hắn cũng đã cùng công ty xin nghỉ, liền đợi ngươi về nhà thu thập hành lý, ngày mai lên đường. Khách sạn ở bên kia cũng giúp ngươi đặt tốt lắm, chúc các ngươi vui vẻ.”

Phương Đình mừng rỡ ở trên mặt Hoàng Lãng hôn một cái, cầm công văn trên bàn sớm đã thu thập xong vào túi giẫm giầy cao gót hướng về ngôi nhà ngọt ngào của cô.

Tiểu Xà trợn mắt há mồm mà nhìn cảnh tượng này, cả đầu nghi hoặc khó hiểu hỏi: “Chủ……..Lãng Lãng ngươi cùng con cái này giao phối sao?” (=]])

Hoàng Lãng đang chuẩn bị đem cởi tây trang áo khoác treo vào trên móc quần áo bên cạnh cửa, thình lình bị tiếng nói bạo phát của Tiểu Xà đánh bất ngờ, chân trượt một cái, cả người đem cái khung mắc quần áo đụng ngã, sau đó chỉ nghe thấy liên tiếp thanh âm, cái gì chậu hoa, thùng rác, bàn trà, tất cả như những quân bài đẩy một cái tất cả đều bị đẩy ngã trên mặt đất.

Hoàng Lãng dãy giụa đứng dậy từ cái khung mắc quần áo, một quyền gõ đầu Tiểu Xà làm nó ngay tại chỗ nhảy lên, liên tục kêu đau.

“Ô oa oa…….Lãng Lãng xấu, đau chết người! Đau quá đau quá!”

“Đáng đời, ai kêu ngươi nói lung tung.” Hoàng Lãng ôm cánh tay, nhịn không được rùng mình một cái, “Cái gì con cái? Cái gì giao phối? Nữ nhân này… Ngươi có biết hay không nữ nhân này là ai? Cô ta, là , mẹ già, của, ta.”

“A? Con cái kia chính là mẹ của Lãng Lãng a?”

Lại gõ một quyền.

“Ô, lại đánh người nhà…”

Hoàng Lãng bạo liệt gân xanh đầy đầu, phát điên nói: “Nói cho ngươi, tên ‘nữ nhân’ kia không phải là ‘con cái’ .Đừng đem ngôn ngữ loài rắn các ngươi dùng đến trên loài người chúng ta.”

Tiểu Xà mặt tràn đầy nước mắt đảo quanh, bị đập vào đầu hai quyền, cong miệng kháng nghị. “Hừ, ngươi kỳ thị chủng vật.”

Vật, kỳ thị chủng vật?

Cái danh từ riêng này, hắn như thế nào không nghe nói qua?

“Ngươi làm thế nào học được loại kỳ quái danh từ này?”

Tiểu Xà nâng lên cằm, thập phần đắc ý. “TV nói.”

Hoàng Lãng cúi đầu…….

Quả nhiên, TV sẽ dạy hư đứa trẻ, không trách được phụ huynh người già khiếu cáo đài truyền hình.

Tagged:

10 thoughts on “TTTXT-Chương 2 (Hạ)

  1. Nấm 18/10/2011 at 12:17 Reply

    ta coi ta tem

    Like

    • 18/10/2011 at 12:50 Reply

      ta coi ta tem là zỳ :-s

      Like

  2. enternalmaknae 18/10/2011 at 12:57 Reply

    Chương mới :’>
    bé Xà Tiên thiệt là ngây thơ dễ thương a. Mỗi tội phát ngôn ba trấm quá. Khổ thân anh Lãng.
    Cơ mà gọi Lãng Lãng nghe hay ấy ^^

    Like

  3. bada 18/10/2011 at 13:23 Reply

    ầy, cá là em rắn xem phải kênh dán nhãn cấm trẻ em rồi, hờ hờ. mà chuyện này có phải kiểu “trong sáng” không vậy?

    Like

  4. Nấm 18/10/2011 at 13:45 Reply

    là tự xử á =]]

    @bada: ko bik trong sáng ko nữa tớ cũng chưa coi ,mà chắc ko phải thanh thủy văn đâu hơ hơ

    Like

    • bada 19/10/2011 at 01:49 Reply

      @Nấm: Ta nghĩ mãi mà không ra nhạc nền blog của nàng đã nghe ở đâu. Có phải nhạc phim hay gì không?

      Like

      • Nấm 19/10/2011 at 10:39 Reply

        bài thứ 1 là nhạc trong phim Thần Điêu Đại hiệp bản 2006
        bài thứ 2 trong thiên long bát bộ ^^

        Like

  5. hacbach 26/10/2011 at 17:24 Reply

    “Lãng Lãng” chết cười =))

    Like

  6. […] Chương 2 |Thượng|Hạ| […]

    Like

  7. anh1300231 10/09/2014 at 23:40 Reply

    anh Lãng bị bức đên sắp nổi gân xanh thần kinh rồi

    Like

( ̄^ ̄) | ლ(¯ロ¯ლ) | (≖ ‿ ≖) | (๑✧◡✧๑) | (๑>◡<๑) | (つ﹏<)・゚。| (¬‿¬) | (눈_눈) | ( ≧ ε ≦ ) | | (* ̄▽ ̄)b| (╥﹏╥) | Σ( ° △ °|||) | ╭ (╰_╯)╮ | ლ(´ڡ`ლ) | (●'◡'●)ノ♥| 凸(艹皿艹 ) | ╭(╯ε╰)╮| (╯‵□′)╯︵┻━┻ | ~(‾▿‾~) | (¯―¯٥) | ◕‿◕ | (▰˘◡˘▰) | (●´з`)♥ | ╮(╯▽╰)╭ | (๑¯△¯๑) | (づ ‾‾ ³ ‾‾ )づ♥❤ | ℒℴѵℯ❤| (◡‿◡✿) | ᎢℋᎪɳᏦ ᎩӫᏌ ✿♪♫