Monthly Archives: February 2012

XVCNQĐ-Chương 15 [3-5]

Vũ: H hot quá, bạn chịu hok nổi a ~ >”<

[3] H

Lạc Ly tiếp theo liền quỳ trước chân của ta, giống như muốn câu dẫn ta, động tác chậm rãi bỏ đi quần áo trên người mình, ta thấy rõ ràng quần áo của Lạc Ly từ bờ vai của hắn trượt xuống, lộ ra lồng ngực màu trắng bền chắc, bình thường ở dưới thân quần áo nho nhã kia thực không nhìn ra, Lạc Ly muốn cơ ngực có cơ ngực, muốn cơ bụng có cơ bụng , cảm giác bền chắc mà tràn đầy lực bộc phát, khiến ta nước miếng chảy đầy đất.

Lạc Ly thấy bộ dáng của ta sau khẽ cười một cái, tiêu sái đem quần áo còn dư kia cũng bỏ đi, thuận tay đem dây cột tóc cũng giải xuống, tóc đen thoáng chốc như bộc bố chảy xuống, chất tóc thật tốt, hiện tại ta không chỉ chảy nước miếng, ánh mắt đều phải biến thành hình trái tim , Lạc Ly phạm quy nha, kia câu nhân như thế.

Thuận theo tóc của hắn nhìn xuống, không thể bỏ qua dục vọng đã đứng thẳng thật cao của Lạc Ly, ta nuốt nước miếng một cái, mặc dù không phải là lần đầu tiên thấy, nhưng vẫn là không tránh được mỗi hồi đều bị hù đến, nghĩ đến đồ vật hùng vĩ như thế này muốn vào đến trong thân thể của mình, không nhịn được một trận da đầu tê dại. Continue reading

XVCNQĐ-Chương 15 [1-2]

Chương 15: Tâm linh hợp nhất [1]

“Cũng không biết là tiềm thức ta tin tưởng đây không phải là giả, hay là Tuyết Cơ cố ý nhường, ngọc nha của ta là sau khi ta tới đây mới biến thành dáng vẻ hiện đầy hồng ti, vậy ta mới biết, thật là huyễn cảnh, mới có dũng khí đi đem tên khốn kia đánh một trận tơi bời, a, mặc dù đánh chính là ca, thế nhưng lúc ta đánh người nọ thật là khoái chết , đánh xong mới phát giác, hắn thật ra thì cũng không có đáng sợ như vậy.”

“Ngươi nga, chính là yêu loạn tưởng, ta không biết sư huynh bọn họ là như thế nào , ta Lạc Ly bất kể đối sự đối nhân, thay vì để ý bọn họ xuất thân cùng bối cảnh, ngược lại  để ý bản chất bọn họ , Tuyết Nhi khả ái như vậy, thiện lương như vậy, sao có thể không khiến người thích?” Lạc Ly sờ sờ đầu của ta.

“Nói ta thiện lương có thể, nói khả ái không được, ở bên kia cố hương của ta , ta đã sớm trưởng thành , ta chỉ không cao thôi.” Nghe được lời của Lạc Ly ta mặt đỏ lên, vội vàng nói che dấu, nhưng lời vừa ra khỏi miệng lại làm cho ta ý thức được cái vấn đề bị ta cố ý sao lãng, nghĩ tới thân thể này chỉ có thể sống trên trăm năm, ta nhìn chăm chú ngực Lạc Ly yên tĩnh trở lại. Continue reading

TSCNA-Chương 28

Chương 28: Bịa đặt

“Phốc!” Hạ Phi một bên ho khù khụ, trực tiếp đem trà sữa trong miệng phun ra ngoài. Tôi đem mặt xoay qua một bên, che miệng nhỏ giọng cười. Vốn tưởng rằng Hạ Phi sẽ lửa giận ba trượng phản bác Thi Thi một trận, cũng không nghĩ đến hắn sẽ phun trà sữa xong,liền giả bộ như không có chuyện gì xảy ra , khóe miệng thậm chí còn treo một mạt nụ cười miễn cưỡng coi như là ngượng ngùng .

Đây là thế nào? . . . . . . Đầu óc rút gân sao? ! Tôi ở trong lòng nói thầm , rút ra khăn giấy trên bàn ăn ,vì Hạ Phi chùi chùi.Hạ Phi ngoan ngoãn để cho tôi lau, mà Thi Thi trong mắt đang tản phát ra ánh sáng khủng bố . . . .

“A. Tiểu Xương, bạn em tới sao cũng không nói cho anh biết một tiếng.” Thanh âm này là . . . . Anh Tô Văn !

Tôi chậm rãi ngẩng đầu lên, khóe miệng hơi co quắp. Anh Tô Văn nửa hí ánh mắt, đối với bọn tôi rất là ‘thân mật’ cười cười, “Tiểu Xương em cũng thiệt là, không gọi anh một tiếng. Tiếp đãi không chu đáo,thật sự có lỗi.”

Anh Tô Văn mặc trên người không phải là áo ngủ, mà là áo sơ mi cùng kiểu dáng  trên người tôi ,chẳng qua bên ngoài áo sơ mi hắn còn có một cái áo len màu trắng, thoạt nhìn rất. . . . . . Mặt người dạ thú!

Bất quá chỉ cần hắn không ăn mặc quá lộ liễu,tôi liền cám ơn trời đất.

Tôi vội vàng cúi đầu, chủ động nhận sai , “Thật xin lỗi, anh Tô Văn,em cho là anh còn đang ngủ.”

Anh Tô Văn không nói gì, chính là như ám hiệu mắt liếc đồng hồ treo trong phòng khách ,cây kim giờ đang chỉ số 1.Anh cho tôi một  nụ cười  ‘ rực rỡ ’ ‘ Tiểu Xương, em lại nói dối ’,  sau đó liền sải bước về phía bọn Hạ Phi, “Tôi thường nghe Tiểu Xương nhắc tới mấy em.Mấy em vất vả rồi, phải chăm sóc Tiểu Xương.”

“Không khổ cực không khổ cực!” Thi Thi nháy cặp mắt lượng lượng, giống như là phát hiện tân đại lục nhìn chằm chằm anh Tô Văn.Trong lòng tôi trầm xuống, nghĩ thầm hỏng rồi,Thi Thi sẽ không giống quá khứ ,đối với anh Tô Văn vừa thấy đã yêu chứ. . . . . .

“Thi Thi! Cậu ,cậu có bạn trai rồi đó !”Tôi do dự nói, chỉ sợ Thi Thi thật dẫm lên vết xe đổ.Thi Thi mặt không giải thích thu hồi tầm mắt, “Đúng vậy. Tớ có bạn trai, thế nào?”

“Không có. . . . . . Không có gì! Tớ chính là sợ cậu quên.” Tôi lúng túng gãi gãi đầu. Tách trà sữa thật ra thì sớm bị uống sạch, cậu vẫn tiếp tục duy trì tư thế uống sữa .Mất thể diện chết! Tôi đây phản đối , hình như Thi Thi đã bắt đầu nghiệp lớn bắt cá hai tay .Thi Thi tựa hồ cũng nhận ra được tôi có cái gì không đúng,ánh mắt nhìn chăm chú anh Tô Văn cũng không nóng bỏng như mới vừa rồi,ngược lại mặt lo lắng ngồi vào bên cạnh tôi, “Tiểu Xương,có phải hay không thân thể còn không thoải mái? Mặt thế nào lập tức liền trắng vậy.”

“Tớ không sao. . . . . .” Suy yếu gật gật đầu, tôi thấp thỏm bất an đem vật cầm trong tay thả lại trên bàn ăn, “Anh Tô Văn . . . . . Em một mình chiêu đãi họ là được.Anh trở về phòng nghỉ ngơi đi.”

“Hôm nay khí trời rất tốt .”Anh Tô Văn râu ông nọ cắm cằm bà kia đáp lại tôi.Hắn đứng lên, ưu nhã bước đến cửa sổ, vuốt ve bồn hoa ven cửa sổ ,sờ lên cây xương rồng , “Anh muốn tưới nước cho Tiểu Hồng.Các em cứ tự nhiên. Ha ha.”

“= =! Chớ để ý, anh Tô Văn thật ra thì rất dễ thân .” Tôi khóe miệng co quắp, trong miệng lại nói lời ngay cả tôi cũng không tin ,”Chúng mình mới vừa nói tới đâu rồi . . . . . . à,hai người nghỉ hè có làm gì không?”

Ba người vốn là không khí còn hòa hợp, nhưng bây giờ anh Tô Văn vừa xuất hiện. . . . . . Không khí cũng trở nên quỷ dị. Tôi tốc thủ vô sách mím môi, Hạ Phi sắc mặt khó coi rũ mắt, Thi Thi không yên lòng dùng remote đổi kênh, nhưng ánh mắt lại thỉnh thoảng nhìn bóng lưng anh Tô Văn.

Thừa dịp anh Tô Văn ra phía sau viện tưới cây thì ba người chúng tôi liền như sét đứng lên. Thi Thi đứng mũi chịu sào, vẻ mặt cũng là kích động nhất , “Hồng Xương, không nghĩ tới anh cậu thật sự chính là Phó hội trưởng hội học sinh trường ta !Lúc trước Hạ Phi nói với tớ, tớ cũng không tin, lần này cuối cùng cũng tận mắt chứng kiến !”

“À. . . . .” Tôi gật đầu có lệ,đối với Hạ Phi quăng ánh mắt,muốn giúp tôi thoát khỏi  đề tài lúng túng này.Nhưng mà, bình thường cùng tôi ăn ý rất cao,nhưng là hôm nay cũng không biết làm sao, bỗng dưng đề cập tới, “Cậu và anh Tô Văn của cậu, quan hệ thật không tệ .Hoàn toàn không nhìn ra cậu,  cùng hắn giữ một khoảng cách .”

“Anh ấy là anh tớ ,giữ khoảng cách căn bản là không được. . . . . .”

“Giữ một khoảng cách, Tiểu Xương tại sao muốn cùng anh giữ khoảng cách ?”Anh Tô Văn ? ! Anh không phải ở vườn sau sao?Tại sao trở về  nhanh như vậy? ! Chiêu thức hồi mã thương của anh Tô Văn đánh thật đẹp !Đánh cho ba người chúng tôi ứng phó không kịp luôn. . . . . .

“Tiểu Xương . . . . . Tới đây.” Anh Tô Văn đối với tôi vẫy vẫy tay, cuời cười ôn hòa. Tôi trong đầu lần nữa vang lên báo động cấp một .Nguy hiểm, cái nụ cười này, cái độ cung này . . . . . ! Nhưng chân của tôi vẫn không tự chủ được di chuyển về phía trước ,giống như không thể chờ đợi trở về tổ quốc bước về phía anh Tô Văn.

“Anh vừa mới nhớ tới, tối hôm qua quên hôn ngủ ngon cho em. Hiện tại bù lại.”

“Cái gì? Bù cái gì, a ,ưm!”

Anh Tô Văn anh điên rồi! Cư nhiên ban ngày ban mặt, trước mặt mọi người, ngay trước mắt hai thanh mai trúc mã, không chút kiêng kỵ gặm cắn môi tôi như vậy .A. . . . . Tên điên này. . . . . Buổi tối hôn là đủ rồi, hiện tại ảnh hưởng nhiều không tốt. . . . . . Không, buổi tối cũng không nên hôn! Không không không, vấn đề trọng yếu nhất là, hiện tại tôi nên làm cái gì bây giờ! OMG, tôi sống lâu như vậy, vẫn lần đầu tiên cảm giác không đất dung thân như vậy !

Anh Tô Văn buông tay nắm cằm tôi,hướng về phía Hạ Phi khẽ mỉm cười, “Tiểu Xương nó chính là khẩu thị tâm phi, không chút ngoan dược thì không được .Giống như những người khác cứ lê thê, chẳng qua vô ích lãng phí thời gian mà thôi.”

Hạ Phi tức giận đứng lên, tách trà sữa nhanh như chớp lăn xuống trên sàn nhà, nhưng người đang ngồi, không có một chút thừa lực bận tâm điều đó.Hắn hướng phía trước nhảy hai bước, nhanh chóng giống như động tác trên sân bóng rổ luyện tập hơn trăm lần , hồ một cái chớp mắt liền đứng ở trước mặt anh Tô Văn.Tôi bị thân thủ hắn dọa sợ hết hồn, trợn to hai mắt ngây ngốc nhìn hắn, “Hạ, Hạ Phi ?”

“Ngươi tên khốn kiếp này!” Hạ Phi vung tay, khuôn mặt tuấn tú này lại tràn ngập  kinh ngạc cùng tức giận, dữ tợn làm tôi phát run. Hạ Phi hắn điên rồi. Tôi không cách nào không khống chế mà nghĩ.Người trước mắt trong mắt hiện đầy tia máu, một chút của bộ dáng ngày thường lười nhác tìm không thấy.

“Bình tĩnh chút, Hạ Phi. . . . . .” Tôi lớn tiếng khuyên, nhưng quả đấm của Hạ Phi vẫn không có chút nào dừng lại về phía anh Tô Văn.Anh Tô Văn cười lạnh ,hơi quay đầu đi. Không biết là tôi ảo giác hay gì,tôi cuối cùng vẫn cảm thấy anh Tô Văn là cố ý không có né tránh quả đấm của Hạ Phi.

Vì vậy quả đấm thật rơi vào bụng anh Tô Văn, anh Tô Văn lui về sau hai bước, thân thể giống như là chiếc lá cuối cùng chập chờn, hơn nửa gương mặt cũng chôn xuống.Tôi tức giận đứng lên, đem Hạ Phi đẩy ra,lấy tay giữ lấy bả vai anh Tô Văn,vội vàng hỏi, “Anh Tô Văn !Anh không sao chứ ?”

Anh Tô Văn rất là miễn cưỡng cười cười, hắn không có nhìn tôi, mà là ngẩng đầu lên nhìn về phía Hạ Phi ,”Cảm ơn cậu nhiều năm  ‘ chiếu cố ’ Tiểu Xương nhà chúng tôi như vậy .Cậu đánh tôi một quyền này, coi như trả sạch nợ Tiểu Xương thiếu cậu đi “

“Ngươi nói gì ?”Hạ Phi đánh ra một quyền kia sau,lui về sau mấy bước, dùng một bộ không thể tin nhìn tôi. Mà tôi cảnh giác giang hai tay,hộ ở trước người anh Tô Văn,chỉ sợ  Hạ Phi tâm tình mất thăng bằng lại cho anh Tô Văn thêm một cú.

“Tiểu Xương, là tớ không đúng,thật ra thì tớ cũng không biết tại sao tớ lại hành động như vậy,vừa rồi đại não cũng trống không. . . . . . Tô Văn học trưởng, thật sự xin lỗi!” Hạ Phi tựa hồ là khôi phục bình thường, thần sắc hắn phức tạp nhìn nhìn tôi, cùng với anh Tô Văn ở trên sàn nhà  .

“Đừng giả ngu.Còn có, Tiểu Xương chỉ một mình tôi được gọi.”Anh Tô Văn híp mắt,từ từ dựa vào tường bò dậy, “Tiểu Xương ,bạn em đi anh không tiễn.Còn có, buổi tối anh muốn ăn lẩu.”

“. . . . . . Anh Tô Văn,anh thật không sao?”

“Không sao. . . . . . So với cái này, em vẫn là nên quan tâm cái tên bên cạnh một chút đi.” Anh Tô Văn rất rộng lượng khoát tay .Tôi không khỏi ở trong lòng thở dài nói: bị người khác đánh còn có thể giữ vững phong độ như vậy .Thật không hổ là anh Tô Văn.Lại nói, nếu quan hệ anh Tô Văn và Hạ Phi bế tắc,vậy tôi sẽ rất khổ não . Bên kia cũng không bỏ được, bên này cũng không dám đắc tội.

“Hạ Phi,cậu mới vừa rồi làm tớ giật cả mình. . . . . . Cũng may học trưởng không cùng cậu so đo, nếu không đã có thể phiền toái.”Anh Tô Văn sau khi trở lại phòng của mình, Thi Thi hướng về phía Hạ Phi le lưỡi một cái, có chút sợ nói. Tôi trầm mặt, tựa đầu xoay qua một bên.

“Oa. . . . . . Thì ra quan hệ hai người thật sự là cái loại đó .”Trong đại sảnh ngồi ba người, cũng chỉ có Thi Thi đang nói, “Tớ mới vừa đã cảm thấy,thái độ  học trưởng Tô Văn đối với Hồng Xương ,tựa hồ rất không thích hợp. . . . . .”

Ra cảm tình cô nàng mới vừa rồi mặt tràn đầy lục quang cũng không phải là bởi vì cô đối với anh Tô Văn vừa thấy đã yêu !Thì ra là vì phát hiện JQ mới mà kích động như vậy. . . . . .

Tôi vô lực lấy tay che cái trán, cơn tức do bị cô nàng nói nhảm mà trấn áp xuống, có chút dập đầu nói lắp giải thích, “Tớ cùng anh Tô Văn . . . . . Không phải như hai người nghĩ .”

“Không phải loại quan hệ đó, vậy cậu  sẽ để cho hắn tùy tiện hôn cậu?” Hạ Phi gắt gao nhìn chằm chằm môi tôi.Tôi bị hắn ánh mắt hắn hù dọa,vội vàng hướng sau rụt thân thể một cái ,”Cái đó, là anh Tô Văn thích đùa. . . . Còn có, hôn ngủ ngon bên nước ngoài không phải là bình thường sao.”

“Nhưng bây giờ chúng ta ở trong nước !”

“Kia. . . . . . Anh Tô Văn nói là vì hội nhập quốc tế . . . . .”

“Đây là cái lý do vớ vẩn gì? ! Lừa gạt con nít hả !”

 

TSCĐPSTA-Chương 7

7.Vịt con xấu xí hít xà đơn

Sau khi nhập học chính là đợt huấn luyện quân sự của học sinh mới, đây là cuộc sống bi thảm của  tất cả học sinh trên lãnh thổ Trung Quốc đều không thể chạy trốn. Giống y như trong trí nhớ, Ngô Nông phải chịu đựng suốt một tháng năm giờ sáng rời giường, mười giờ tối kết thúc buổi huấn luyện. Thế nhưng mười năm trước  Ngô Nông có thể rất dễ dàng vượt qua một tháng khó khăn này , nhưng Ngô Nông ngày nay, đã bị sinh hoạt lười biếng tám năm nuôi ra tính trơ ( ù lỳ , trì trệ),  dù sao một tháng trước hắn vẫn sống cuộc sống xài tiền như nước, kết quả một cái chuyển kiếp, tâm tính còn chưa điều chỉnh tốt liền bị vội vã tham gia quân huấn, hắn dĩ nhiên tâm tình không vui nổi.

Nhưng không vui lòng cũng không còn biện pháp, bất quá cũng may quân huấn của đại học A ở trong sân trường cử hành, không cần giống như những trường học khác bị kéo đến trại lính trong rừng sâu núi thẳm hành hạ, chỉ cần mỗi sáng sớm tới bãi tập báo cáo là được, cho nên cũng coi như dễ dàng. Continue reading

NLKT-Chương 23 – Q2

Chương 23: Dự tiệc

Phủ thành chủ yến khách đại sảnh, rộng rãi sáng ngời, xanh vàng rực rỡ, đèn treo thủy tinh tản mát ra quang mang, đem cả đại sảnh càng tăng thêm sáng lạng. Các quý tộc của La Lý Ngang thành, giơ cao chén rượu, liên tiếp va chạm, thân thiện trò chuyện với nhau.

Đề Đắc Lạp quý vi một thành đứng đầu, hơn nữa lần này vừa từ hắn cử hành yến hội, giơ chén rượu ở trong đám người lui tới xuyên qua nói chuyện với nhau. Mặc một thân hoa phục quý tộc, tăng thêm vóc người cao lớn khôi ngô của hắn, hơn nữa, hắn lớn lên cũng coi là anh tuấn phi phàm, chọc cho một nhóm thiếu nữ, thiếu phụ quý tộc rối rít nhìn chăm chú vòng quanh.

Đề Đắc Lạp đều nhất nhất lễ phép gật đầu, kia phân tiêu sái cùng ưu nhã càng làm cho tâm của nữ nhân bang bang nhảy. Chẳng qua là chỗ sâu trong mắt có mạt hăng hái thiếu thiếu, ai, đối với nữ nhân hắn đều không dậy nổi hứng thú. Mộ • Hoa La yêu tinh kia, không phải là bảo hắn mời mấy người sao, thế nào vẫn chưa trở lại? Continue reading

XVCNQĐ-Chương 14 [3-5]

Vũ: Chương sau có H mà các nàng mong chờ đã lâu, các nàng chuẩn bị khăn giấy và xô để hứng máu =]]

[3]

Ta đứng lên vỗ vỗ bụi bậm trên người, lại đi tới cửa, dùng thẻ mật mã mở khóa ra, tính toán đi ra ngoài nhìn kỹ hẵn nói, nhưng chính là làm thế nào cũng không đẩy ra cửa, lại lấy ngọc nha ra nhìn một chút, nhìn dạng nứt hình lưới màu đỏ sậm phía trên , ta càng ngày càng cảm thấy đây là huyễn cảnh của Tuyết Cơ, nhưng ta phải làm sao trở về đây?

Chuyển tới nhìn một chút khoa trưởng giống như tử thi nằm trên mặt đất, tâm kết của ta chỉ có khoa trưởng thôi nha, nhìn lại dụng cụ mới vừa rồi ném hắn qua vai bị đập vào, ta nghiêng đầu suy nghĩ một chút, có thể là vụ nổ lớn kia sao? Lại phiêu phiêu chén trà hoa ta đặt ở góc bàn, sẽ không thật muốn làm lại một lần đi? Rất đau nha . . . . . Ta 囧.

Continue reading

TSCNA-Chương 27

Chương 27: Sắp đặt

Vì vậy tôi không giải thích được, cùng anh Tô Văn ‘quan hệ’ cộng thêm ‘ ở chung ’ . Thật ra thì chúng tôi những năm gần đây luôn luôn ở chung, chỉ bất quá bây giờ ‘chính thức ’ lui tới . Gì, bạn hỏi cảm nhận của tôi?Được rồi. . . . . . Tôi mỗi ngày đều không ngại phiền toái, thái độ cực kỳ thành khẩn đối với anh Tô Văn nói, “Hai chúng ta thật không được.”

Nhưng mỗi lần ,anh Tô Văn đều sẽ dùng môi chặn miệng tôi lại, hôn tôi tới nỗi không có chút lực phản kháng nào, cực khốc ném xuống một câu, “Quá ồn.”

A này !Đây cũng quá ác đi! Là tên khốn kiếp nào đặt ra ? ( mỗ lăn qua một bên vẽ vòng tròn:ừ? Người tôi là có thể nghĩ tới đây,ngươi liền ráng chịu chút đi. Mỗ tiểu bạch thỏ: . . . . . . Hỗn đản! )

Cùng anh Tô Văn quan hệ, hình như cũng không kinh khủng như tôi nghĩ. Phương thức bọn tôi chung sống cùng trước kia không có gì khác nhau,trừ bỏ thỉnh thoảng  anh Tô Văn dùng miệng chặn tôi( có một từ gọi là hôn môi- -! ), thỉnh thoảng sẽ ôn nhu quá mức, thỉnh thoảng lại bá đạo làm cho người ta phát điên ,thú thật, không có gì nữa.

Có thể là tất cả mọi chuyện đều bị tôi phức tạp hóa. Nhìn anh Tô Văn như vậy, nói không chừng ngày nào đó anh liền thông suốt,hoàn toàn tỉnh ngộ phát hiện trò đồng tính luyến ái cũng cũng không vui giống như trong tưởng tượng , ngược lại đối với bé gái cùng lứa hứng thú hơn.

Đúng thôi, nam sinh ôm cọc gỗ cứng ngắc, một chút co dãn cũng không có. Kia sao so được với nữ sinh. . . . . . Được rồi, tôi thừa nhận. . . . . . Nam sinh hôn tư vị không chê được chỗ nào.Nhưng chẳng qua là khá tốt mà thôi! ( mỗ lăng: kỳ thực, thừa nhận đi,ngươi đã dao động. . . . . . )

“Anh Tô Văn ,cơm tối anh muốn ăn cái gì?” Trong tay tôi nắm trứng gà, đứng ở trước bếp, xoay người hỏi thăm anh Tô Văn ở trên ghế sa lon  .Trong tay anh cầm một quyển tiểu thuyết nguyên bản Anh, cũng không ngẩng đầu lên hồi đáp, “Làm mì đi.”

“Ừh. . . . .” Tôi gật đầu một cái, chợt có chút hắc tuyến phát giác. . . . . . Tôi cùng anh Tô Văn phương thức chung sống ,thật rất giống cảm giác vợ chồng già .Cuộc sống như thế cũng không tệ. . . . . Ít nhất tôi biết anh Tô Văn mỗi ngày đều rất vui vẻ , cũng sẽ không ở trước mặt tôi cố ý giả vờ làm một người anh trai ôn nhu nhà bên .Đây là bản tính anh.Thật ra thì gần đây tôi mới biết, anh Tô Văn anh căn bản không có nhân cách thứ hai, bình thường ngoan ngoãn tất cả đều là giả vờ qua mặt người khác !Tính cách chân thật ẩn núp của anh thật ra là phúc hắc! Phúc hắc cộng thêm bá đạo. . . . . . Gạt người ngay cả mắt đều không nháy một cái.

Bạn nói xem tôi nhiều năm như vậy, sao không nhìn ra bản chất của anh ta ?Nói không chừng tôi biết, cũng sẽ không tới trêu chọc tôn đại thần này. Bất quá. . . . . . Coi như tôi đã sớm biết tính tình thật của anh Tô Văn rất ác liệt, có thật nhiều khuyết điểm người khác không biết . . . . . .  trong lòng tôi, anh Tô Văn vẫn là như trước kia, không người nào không thích anh, chiếu cố anh.Có lẽ chỉ có thiếu sót mới có thể khiến cho một người hoàn mỹ đi. Nếu như anh đối với tôi có ham muốn chiếm hữu, có thể ít chút . . . . . Vậy tôi sẽ càng thêm cảm kích! Vì vậy cả nghỉ đông cũng bị buồn bực ở nhà, không được phê chuẩn cùng Hạ Phi và Thi Thi đi ra ngoài chơi,chỉ có thể cả ngày nằm ở trên ghế sa lon nhàm chán đổi kênh tivi, làm cơm sáng chiều tối cho anh Tô Văn.

Tôi từ chối bọn Hạ Phi lần thứ 10 sau,bọn họ rốt cuộc cảm thấy có cái gì đó không đúng, bắt đầu hỏi tôi trong nhà đã xảy ra chuyện gì. Tôi cũng không biết chuyện này phải nói từ đâu, cho nên mỗi lần bọn họ hỏi thì tôi cũng chỉ có thể úp mở ,ấp úng ứng phó. Ai ngờ đến. . . . . . Bọn họ cuối cùng vẫn không yên lòng, quyết định tới nhà của tôi dò hỏi một phen. Tôi đem chuyện này báo lên cho anh Tô Văn, có chút thấp thỏm chờ anh Tô Văn trả lời.

Thật ra thì tôi hiện tại đầu óc cũng rối loạn. Thi Thi sẽ không giống quá khứ , đối với anh Tô Văn vừa thấy đã yêu . Bởi vì hiện tại cô đã quen bạn trai. . . . . Mà người cùng cô lui tới, tuyệt đối làm tôi ngã rớt kiếng !Lại có thể là thằng hư hỏng cùng lớp, Tề Tử Hi.Hai người bọn họ đang trong giai đoạn tuần trăng mật,cho nên lúc này để Thi Thi tới nhà chúng tôi, thuận tiện đem cô giới thiệu cho anh Tô Văn. . . . . Hẳn là  sẽ không sinh ra phản ứng hóa học không cần thiết .

“Cho nên. . . . . . Bọn họ có thể tới sao?” Tôi lấy lòng đem cháo củ sen trong tay đưa cho anh Tô Văn, cũng nặn ra một nụ cười sáng lạn.

“Bạn em. . . . . . Có phải là người hay quấn lấy em .”Anh Tô Văn suy tính sau một lúc lâu, hỏi tôi một vấn đề như thế.

Tôi có chút không vui nhíu mày, “Cái gì gọi là quấn lấy em.Bọn em từ nhỏ cùng  lớn lên , ai quấn ai cũng chưa biết à.Anh nói Hạ Phi như vậy là sao .”

“Biết, OK, em để cho bọn họ tới. Anh vừa vặn giải quyết tên côn trùng cứ thèm thuồng em suốt.”

“Anh Tô Văn !Anh đây là thái độ gì! Bọn họ là bạn tốt nhất của em mà!”Tôi lần này là thật có chút tức giận, thái độ cứng rắn hiếm thấy đoạt lấy cái muỗng trong tay  anh Tô Văn ,”Anh nếu là đối với bọn họ không khách khí, chính là đối với em không khách khí !Anh nếu khi dễ bọn họ, chính là đang khi dễ em !”

“Anh bộ ít khi dễ em hả?”Anh Tô Văn không chút để ý hồi đáp. Bất quá anh phương diện dụ dỗ người hiển nhiên là có thiên phú, biết cái gì nên nói, cái gì không nên nói, lúc nào thì dừng chỗ cực hạn người có thể chịu được ,anh rất nhanh liền thì ngược lại trấn an tôi, “Biết, Tiểu Xương.Cho anh chút trà sữa.”

“. . . . . A.” Bạn Xương nào đó cuống cuồng nhận lệnh .

Không biết anh Tô văn đến tột cùng có tính toán gì, trong lòng tôi thấp thỏm không dứt. Nhưng Thi Thi cùng Hạ Phi thỉnh thoảng lại gọi điện thoại tới, làm cho tôi cũng có chút thần kinh suy nhược, cuối cùng vẫn đáp ứng để cho bọn họ tới.Vì vậy hẹn một ngày,Hạ Phi và Thi Thi xách theo bọc lớn ,bình bình lon lon tìm tới cửa, nhìn thấy giống như là muốn đánh nhau lâu dài .Tôi ngăn ở cửa, bộ mặt hắc tuyến nhìn hai người này, “Hạ Phi cậu muốn tới qua đêm còn chưa tính. . . . . . Tại sao Thi Thi cũng quậy theo?Cậu là nữ sinh nha ! Dì chẳng lẽ cũng không lo lắng sao?”

“Không lo lắng .”Thi Thi tự nhiên mà đem tôi từ cửa đẩy ra, đổi lại dép, “Mẹ tớ vừa nghe là tới nhà cậu qua đêm, ngay cả nghĩ cũng không liền đáp ứng.”

“. . . . . . Dì thật đúng là tin tưởng tớ à.” Đầu tôi đau lấy tay che mắt, đem bọn Hạ Phi dẫn vào trong nhà. Cơ hồ có một tháng không thấy bọn Hạ Phi, mặc dù trên mặt tôi giả bộ không hài lòng , nhưng trên thực tế, tôi rất vui vẻ . Trước kia quá lâu không thấy bọn họ sẽ cả người không thoải mái, hiện tại tình huống này ngược lại  . . . . . Có thể là bởi vì có anh Tô Văn ở bên cạnh tôi ,cũng không có thời gian nghĩ tới bọn họ, cả ngày vội vàng vì anh Tô Văn nấu cơm, mài rách miệng lưỡi ý đồ đem anh Tô Văn trên con đường đồng tính luyến ái rời xa cộng thêm vấn đề bảo vệ trinh tiết của mình  . . . . .

“Hai người ngày nghỉ thế nào?” Tôi cho bọn họ mỗi người một tách trà sữa, ánh mắt mất tự nhiên nhìn về phía gian phòng anh Tô Văn.Chỉ mong  anh Tô Văn có lòng từ bi ngoan ngoãn đợi ở trong phòng của mình. . . . . Dù đi ra cùng bọn Thi Thi gặp mặt, cũng ngàn vạn lần đừng lộ ra bản tính nha nha nha! Nhất là đừng ăn mặc quần áo xốc xếch, thần chí không rõ nhào ra chào hỏi. . . . . .

“Hoàn hảo. Chúng tớ muốn hẹn cậu ra ngoài chơi, nhưng luôn bị cậu từ chối  .Cuối cùng nơi nào cũng không đi được.”Thi Thi rất thẳng tính tố cáo tôi.Hạ Phi quét một vòng phòng khách, “Không tệ lắm, cái phòng này so với lúc trước rộng rãi không ít. Khó trách cậu thích ở nhà ngây ngốc làm trạch nam .”

“Aiii . . . . . Một lời khó nói hết a.” Tôi nhấp một miếng trà sữa ấm áp, đi bộ tới ban công, làm ra một vẻ mặt buồn bã .Phối hợp bông tuyết lả tả ngoài cửa sổ cùng tôi áo sơ mi đơn bạc bằng phẳng ,thật đúng là có chút giống cảnh anh hùng mạt lộ.

“Thế nào?” Hạ Phi và Thi Thi cũng rất quan tâm hỏi. Tôi cảm khái đủ rồi, vội vàng lắc đầu một cái, “Không có gì, thật ra thì gần đây có chút lười, trước còn bị cảm. . . . . . Không muốn ra cửa.”

“Như vậy à.”Hai người bọn họ tựa hồ còn thật hài lòng tôi trả lời. Hạ Phi giả vờ  gõ tách trà, ánh mắt híp một cái, có chút xấu xa nói, “Bản thân tôi là cảm thấy, hình như mấy ngày không thấy, cậu liền thay đổi .Bắt đầu theo con đường vợ hiền .”

“Cái gì chứ. . . . . .” Trong lòng tôi cả kinh, nghĩ thầm Hạ Phi này trực giác thật đúng là nhạy bén,cư nhiên liếc thấy nội tình tôi bị áp bách thành nữ đầu bếp.Vì vậy tôi cuống quít giải thích, “Tớ là đại nam nhân, làm sao có thể theo con đường vợ hiền  !”

“He he, thật ra thì tớ cũng có loại cảm giác này .” Thi Thi ở một bên nói giúp vào, ánh mắt cong cong híp lại.Tôi vốn là còn lo lắng cô tỏ tình với tôi bị tôi cự tuyệt sau, sẽ cùng tôi sinh ra khoảng cách, nhưng hiển nhiên là tôi quá lo lắng. Hiện tại Thi Thi như cá gặp nước, không gì kiêng kỵ cùng tôi đùa giỡn.Hiện tại cô chậm rãi nói,”Thật ra thì tớ luôn cảm thấy Hồng Xương cậu rất có bộ dáng của thụ.”

“Cậu . . .cậu hủ rồi sao !”  Tôi trợn mắt há mồm nhìn Thi Thi, thân thể lui về phía sau mấy bước, giống như là sợ bị lây ôn dịch , tay run run chỉ chỉ hướng cô, “Làm sao như thế?Thế nào mới mấy ngày nghỉ không thấy cậu lại bị độc sâu như vậy?”

“Là chị họ tớ, chị ấy cùng tớ trao đổi kinh nghiệm, sau đó tớ cảm thấy con đường BL này mới là vương đạo a! Cái gì BG, GL, GB cũng đánh không lại nó!” Thi Thi một tay nắm quyền, một bộ vạn phần căm phẫn , như sắp vị quốc vong thân  .Tôi tuyệt vọng lắc đầu một cái, trong lòng nói : lại một cô gái thế kỷ mới đã bị hủy ! Thật sự là đáng thương, làm lòng người đau không dứt mà!

Bởi vì liên quan tới anh Tô Văn, tôi đây cái nghỉ hè liền cùng đồng tính luyến ái, BL này,làm không ít nghiên cứu. Cho nên cũng liền biết thì ra cõi đời này vẫn tồn tại một loại sinh vật được đặt tên là ‘ hủ nữ ’.Đối với bạn thế nào cũng không nghĩ đến,‘ hủ nữ ’  trong truyền thuyết cư nhiên đang ở bên cạnh tôi! Tôi cầu cứu  đưa mắt đưa về phía Hạ Phi.Hắn ngược lại rất bình tĩnh tiếp tục uống trà sữa, hoàn toàn không để ý chuyện Thi Thi biến chuyển .A, đây thật đúng là việc không liên quan đến mình thì bỏ mặc. . . . . .

Đáng tiếc Hạ Phi cao hứng quá sớm. Hắn lập tức cũng bị Thi Thi dụ dỗ, chỉ nghe Thi Thi không coi ai ra gì nói, “Thật ra thì ,tớ hiện tại mới phát hiện. . . . . . Thì ra Hạ Phi có tiềm chất của biệt nữu công !Cậu cùng Hồng Xương là thoát tuyến thụ chung một chỗ, thật sự là tuyệt phối!”

*Biệt nữu công: là loại nghĩ 1 đằng nói 1 nẻo, thích tỏ ra mạnh mẽ hoặc kiêu ngạo để che giấu suy nghĩ, cảm xúc thật sự trong nội tâm.

Thoát tuyến thụ: là chỉ loại có đầu óc hơi quái quái, khác người, có những lời nói và hành động có phần kỳ quặc, khác với lẽ thường. (VD như bạn Kỷ Vô Địch =]] )

TSCNA-Chương 26


Chương 26:
Biến thái

Trời sinh tôi tài tất hữu dụng, theo tính cách tôi như thế, nếu là đổi đến thời kỳ chiến loạn ,sẽ là nhân tài Hán gian ! Tôi thở sâu một hơi,đem chuyện mình chuyển kiếp, từ đầu tới đuôi nói cho anh Tô Văn.Chờ tôi kể xong , sủi cảo cũng lạnh, nĩa sắt bị tôi nung tới nóng hổi .

Giao phó xong hết thảy , tôi có loại cảm giác tháo xuống trách nhiệm nặng nề, xụi lơ ở trên sàn nhà. Anh Tô Văn sắc mặt bất định, tựa hồ đang suy nghĩ cái gì cái gì, sau một lúc lâu mới đỡ tôi đứng lên. Tôi có chút không được tự nhiên từ dưới đất bò dậy, sờ sờ cái bụng đang rên rỉ ,đang muốn cầm nĩa đâm vào sủi cảo , lại bị anh Tô Văn cưỡng chế nâng cằm lên, chống lại ánh mắt anh Tô Văn .

Tôi kinh ngạc trừng mắt nhìn, trong lòng thiên hồi bách chuyển, nghĩ: anh Tô Văn sẽ không coi tôi là quỷ hồn muốn đem tôi tại chỗ giải quyết đi.Vì vậy vội vàng lấy lòng bày ra nụ cười, “Anh . . . . . Bất kể như thế nào, em đều là Tiểu Xương không thể giả được.”

Nhưng anh Tô Văn không có đáp lời, anh chẳng qua là hờ hững nhìn chằm chằm đôi mắt của tôi, giống như có thể từ nơi đó thấy linh hồn của tôi .Tôi nghĩ anh Tô Văn nhất định sẽ thôi miên tôi, hai mắt của anh giống như nước xoáy, đem lý trí của tôi cướp đi.

“Tiểu Xương.Em đối với anh quan tâm, đều là cam tâm tình nguyện , có đúng không?” Anh Tô Văn từng chữ từng câu hỏi, anh nói rất chậm, giống như sợ nói nhanh tôi sẽ nghe không hiểu .Tôi mím môi, có chút kỳ quái anh Tô Văn tại sao phải hỏi ra vấn đề như vậy, “Đương nhiên .Thật ra thì, em cũng chưa làm gì, khụ, chẳng hạn như nấu cơm ,đều là chuyện em nên làm. . . . .”

“Anh cho là, em vẫn còn diễn đây.”Anh Tô Văn híp mắt.Tôi chợt cảm thấy anh trước mắt ,càng giống như là một con hồ yêu biến thành người ,”Đột nhiên giả bộ hiểu chuyện đối tốt với anh,thái độ càng biến chuyển thêm 180 độ .Em muốn cho anh lệ thuộc vào em,sau đó sẽ hung hăng bỏ anh phải không?”

“Sao, làm sao có thể? !” Tôi giống như bị kinh sợ ,thân thể chợt run lên, có chút tổn thương nhìn anh Tô Văn ,”Em là loại người như vậy sao? Thì ra ở trong mắt anh,coi em là loại người như vậy . . . . .”

“Anh chỉ là không xác định. . . . . .” Anh Tô Văn rũ mắt ,”Anh không muốn lại bị lừa gạt.”

“Anh?Anh từng bị lừa?Ai lớn gan như vậy? ! Để em dạy dỗ cô ta !” Tôi hô hoán một trận, sau đó lại héo rũ xuống, “Bất quá đánh con gái quả thật có chút không ổn. . . . . .”

“Cũng đã là chuyện quá khứ mười mấy năm trước.Cũng không cần em báo thù cho anh.”

“A? Nha. . . . . .” Tôi ngẩn người, quan sát sắc mặt anh Tô Văn.Anh hiển nhiên không phải là rất nguyện ý đem đề tài này tiếp tục, vì vậy tôi ngoan ngoãn ngậm miệng lại.

“Thật ra thì. . . . . . Tiểu Xương em cũng đủ ngu ngốc. Cũng bởi vì ‘ tương lai ’  anh đối tốt với em, nên hiện giờ phải đối với anh?Nói không chừng cái tương lai em nói,chẳng qua là phát sốt, mà xuất hiện ảo tưởng.”Anh Tô Văn híp mắt,tâm tình của anh tựa hồ không tệ, đối với tôi không trả lời cái vấn đề này cũng không sao cả.Nhưng tôi vẫn vẽ rắn thêm chân phản bác,”Đó là không thể nào. Hơn nữa. . . . . . Trước kia vẫn là tư tưởng của em quá mức cực đoan , chúng ta rõ ràng là người một nhà, tại sao phải đối địch .”

“Vậy em sẽ vẫn tiếp tục như vậy ?”

“. . . . . . Vẫn tiếp tục cái gì?” Tôi u mê  gãi gãi đầu, mặt không hiểu nhìn về phía anh Tô Văn.

“Chính là. Em sẽ vẫn đối tốt với anh, nấu cơm cho anh,không lừa anh nữa  . . . . . luôn ở cùng một chỗ với anh?”

Ơ, lời này thế nào cứ như dùng lời thoại trước giáo đường nghiêm trang ,hai người đứng trước cha xứ thành kính nói ‘ tôi nguyện ý ’ vậy ?!

“Em, cái này. . . . . nghiêm túc như vậy làm gì ?”Tôi có chút không được tự nhiên quay mặt, rủ xuống nhìn về phía sàn nhà.

“Chẳng qua là xác nhận vật sở hữu mà thôi.”Anh Tô Văn nhún vai một cái, phong khinh vân đạm nói.

“Vật sở hữu?!”Tôi hoài nghi lỗ tôii mình lần nữa nghe nhầm,vì vậy vội vàng bắn phá khắp phía,tìm kiếm ‘vật sở hữu’ trong miệng anh Tô Văn .Đang nhìn hơn nửa ngày cũng không thấy cái gì kỳ lạ ,tôi rốt cuộc hiểu rõ ,vật sở hữu trong miệng anh Tô Văn , chính là tôi.”Đùa gì thế, em cũng không phải là đồ vật !”

“Ừ. Em thật sự không phải là đồ vật.”Anh Tô Văn hiện tại lại còn có lòng cùng tôi chơi chữ.Tôi chỉ cảm thấy đầu óc một mảnh hỗn loạn, không biết mục đích anh Tô Văn đến tột cùng là cái gì, chỉ có thể vạn phần cảnh giác trợn to đôi mắt, nhìn chăm chú vào nhất cử nhất động của anh Tô Văn.

“Đừng dùng vẻ mặt tiểu bạch thỏ  này nhìn anh.”Anh Tô Văn bỗng khoác tay lên vai tôi, giây kế tiếp lại xuất hiện ở hàm dưới của tôi, cằm bị nâng lên, từng chút một  đến gần anh Tô Văn , “Nếu không anh sẽ không nhịn được. . . . . . khi dễ em.”

Này, đây là hát bài gì đấy?! Bởi vì kích thích vượt quá trong phạm vi tiếp nhận của đại não,thần kinh của tôi bắt đầu hỗn loạn lên, trong loại thời điểm mấu chốt này, trong đầu không phải là liều chết  giãy giụa, mà là. . . . . môi của anh Tô Văn thật gợi cảm.

Má ơi, là oan hồn thiếu nữ ngu ngốc nào ám trên người tôi? Tôi làm sao có thể có ý nghĩ như vậy? Nhất là vào thời điểm này. . . . . . nụ hôn đầu của tôi đây một đời tồn trữ mười mấy năm sẽ phải khó giữ được !

Nghiêm khắc mà nói, đây không phải là nụ hôn đầu của tôi, thật ra thì tôi có hôn qua nữ sinh . Về nụ hôn đầu, tôi thật ra đã quên mất tiêu, khi đó tôi còn ngây thơ.Thật, so bây giờ còn ngây thơ hơn.Hôn đều là chuồn chuồn lướt nước,đôi môi hai người trên không trung đụng một cái mà thôi. Dù sao,hôn môi cảm giác vẫn rất tuyệt ,với điều kiện đối tượng của ngươi không được ăn hành trước khi hôn.Tôi vẫn cho là, môi nữ sinh mềm hơn so với nam sinh rất nhiều, nhưng sự thật chứng minh. . . . . môi của anh Tô Văn so nữ sinh còn muốn mềm hơn !

A, ngươi hỏi tôi tại sao có thời gian nghĩ mấy chuyện này?Không phải là đã sớm nói,thần kinh não tôi đã sớm rối mù sao. . . . . .

“Ưm . . . . .” Thanh âm không hài hòa từ trong miệng tôi tràn ra. Anh Tô Văn thừa dịp mà vào, đầu lưỡi anh một mực mô tả đường nét răng môi tôi, hiện tại lại ngày càng táo tợn duỗi vào. Cộng thêm trí nhớ kiếp trước,tôi rõ ràng so với anh lớn hơn bốn tuổi, nhưng vì cái gì kỹ thuật của anh lại tốt như vậy?Tôi bị đặt trên tường, hai đầu gối hơi cong , giống như cá mất nước một dạng khẩn cấp thở hổn hển,tay anh Tô Văn chống đỡ thân thể tôi.

Nếu như anh thả tay xuống ,không nghi ngờ chút nào, tôi một giây kế tiếp sẽ thoát lực té xuống đất. Đầu óc giống như hồ dán, khuấy thế nào cũng không ra,giống như là tôi nắm tay áo anh Tô Văn .Tôi biết chuyện hai người chúng tôi hiện tại làm ,nhất định là sai lầm, nhưng lại không có khí lực đẩy anh Tô Văn ra.Cuối cùng anh Tô Văn cắn cắn môi tôi, kết thúc nụ hôn này. Bản thân tôi ở trên sàn nhà miệng to  hút không khí. Cả phòng bếp cũng chỉ còn lại tiếng hít thở nặng nề cùng tiếng đồng hồ treo tường không lúc nào ngừng.

Tôi ngơ ngác sờ lên môi của mình, có chút sưng, ngứa một chút,nơi anh Tô Văn hôn qua giống như là đóng dấu khắc vào phía trên. Tôi ngơ ngác ngồi ở tại chỗ, trong lòng nghĩ :thì ra là cùng nam sinh hôn ,là tư vị này . . . . . Khó trách trên thế giới này có nhiều đồng tính luyến ái như vậy .Khoái cảm từ cái hôn này ,so với tôi từ bất kỳ từ trên người nữ sinh có được, nhiều hơn gấp mấy lần.

“Tiểu Xương,sau này em  là của anh.Nhớ điểm này. Nếu như em lại đi trêu chọc những người khác. . . . . . Đừng trách anh không có nhắc nhở em.”Cho dù trải qua vận động mất khí với thời gian lâu như vậy  ,anh Tô Văn lúc nói chuyện đều không dừng lại, còn bình thản trước sau như một .Đúng là !Đúng là !Này là cài gì đây ! Anh Tô Văn hôn tôi = tôi biến thành người của anh = sau này tự do ngôn luận cộng thêm tự do nói yêu đương toàn bộ bị tước đoạt.

“Anh !Anh điên rồi!” Tôi tức giận từ trên sàn nhà bò dậy ,trong mắt bắt đầu đầy máu, “Em là Hồng Xương! Là em trai anh !Cho dù không phải là hôn thì dầu gì em cũng là em trai anh có được hay không!”

“Anh biết.” Anh Tô Văn mặt không thay đổi gật đầu một cái, “Điểm này không cần em nhắc nhở anh.”

Anh Tô Văn trước mắt lãnh tĩnh như vậy ,còn là người mới vừa rồi động tình mà đè tôi ở trên tường mà hôn lưỡi à?Trong này nhất định là lầm chỗ nào !Có phải tôi thật bắt đầu rối loạn thần kinh cộng thêm già nua si ngốc hay không ? Nếu không làm sao có thể? Anh Tô Văn làm sao có thể. . . . . .

“Là em trai cũng thế.Em nếu trêu chọc tới anh, cũng đừng nghĩ chạy trốn.” Anh Tô Văn híp mắt, anh mắt nhìn tôi giống như là đang nhìn con mồi đã sa lưới ,”Nếu như em ban đầu không đối tốt với anh, có lẽ anh sẽ không lưu luyến phần tình cảm này.Nguồn gốc cũng do em,dĩ nhiên phải do em kết thúc.”

Tình cảm tôi là tự làm tự chịu, gieo gió gặt bão sao? Tôi đột nhiên nhớ tới Hạ Phi từng nói với tôi ,‘ khi cậu chỉ cho họ bánh bao , họ sẽ thoả mãn với hiện trạng. Nhưng khi cậu cho họ bánh ngọt, họ cũng không tình nguyện tiếp tục ăn bánh . Hồng Xương, cậu cho người khác quá nhiều, cho nên bọn họ liền không nhịn được yêu cầu nhiều hơn. . . . . .

Chẳng lẽ anh Tô Văn biến thành như vậy, cũng là sai lầm của tôi ?Quả thực, theo quá khứ,anh Tô Văn chưa từng ra vẻ, đối với tôi có bất kỳ tình cảm vượt qua trách nhiệm , nhưng bây giờ. . . . . .

Có phải tôi hại anh Tô Văn hay không? Anh rõ ràng là không thích nam sinh , chẳng lẽ cũng là bởi vì tôi làm cho anh mấy lần cơm, cùng anh nói chuyện phiếm, anh liền thích tôi? Sao, làm sao có thể? !

“Anh Tô Văn ,anh nhất định là tối hôm qua ngủ không ngon, bây giờ còn mơ mơ màng màng.”Tôi xấu hổ cười, cố gắng vì anh Tô Văn tìm bậc thang xuống,”Em là nam sinh, anh cũng là nam sinh. . . . . . Sau này đều phải thành gia lập nghiệp lấy vợ sinh con.Em làm sao có thể là vật sở hữu của anh? Anh nói vậy nếu để cho bác Tô cùng mẹ em nghe, kia thế nào cũng hù chết bọn họ .”

Bất đắc dĩ, tôi chỉ có thể mang bác Tô cùng mẹ tôi ra,ý đồ dùng danh hiệu bọn họ tới trấn áp anh Tô Văn. Nhưng anh Tô Văn chẳng qua là hơi nhíu mày, hết sức theo chủ nghĩa đại nam tử nói một câu, “Chuyện này anh sẽ xử lý.”

Xử lý? ! Anh thật đúng là tính cùng mẹ em nói?! Anh Tô Văn ,anh điên rồi sao ! Điên rồi cũng đừng lôi em nhảy lầu chung chứ.Tôi cả kinh dùng sức lắc đầu, “Anh xử lý như thế nào ?Chẳng lẽ thật sự muốn nói cùng bọn họ?”

“Bọn họ có thể tiếp nhận mới tốt.Không tiếp nhận. . . . . . Chúng ta liền ra ngoài ở.”Anh Tô Văn hời hợt nói, câu kế của anh làm tôi cả mặt cũng 囧 lên, “Anh nuôi em .”

Anh. . . . . Nuôi. . . . . . Em ? !

“Em không cần người khác nuôi!” Tôi gian nan từ hàm răng thốt ra những lời này, “Rất cám ơn anh Tô Văn giúp đỡ.Nhưng em không cần!”

“Ha hả. Em giận vẻ mặt cũng thật đáng yêu .”Hình tượng anh Tô Văn trong lòng tôi, sau một giây đó, hoàn toàn hủy diệt! Khẩu khí của anh đơn giản so với đại thúc quái dị còn làm cho người ta giận sôi hơn ! Một đại nam nhân, bị thường xuyên nói là đáng yêu, bạn kêu tôi làm sao chịu nổi? !

“. . . . . . Em không phải là đồng tính luyến ái.” Cuối cùng hết chiêu, tôi mới nói ra miệng. Trước không nói là sợ thương tổn lòng tự ái anh Tô Văn.Tôi mặc dù không bài xích đồng tính luyến ái, nhưng luôn cảm thấy một quần thể người, rất bệnh hoạn.Vừa nghĩ tới đồng tính luyến ái liền liên tưởng đến kẻ cơ bắp ăn mặc phải  trang điểm lộng lẫy. Đừng hỏi tôi tại sao, thế nhưng kẻ cơ bắp chính là tác phẩm tiêu biểu trong cảm nhận về đồng tính luyến ái của tôi. Khi đó, gọi đồng tính luyến ái, cơ hồ có chút ý nhục mạ .

Vì vậy tôi có chút thấp thỏm bất an dịch dịch thân thể, nhìn về phía anh Tô Văn, một lần lập lại ,”Em  không phải là đồng tính luyến ái. Cho nên không cùng anh chung một chỗ. Sau này cũng xin anh Tô Văn đừng làm ra loại chuyện . . . . . .biến thái đó.”Nói xong lời này,  tôi cả khuôn mặt cũng đỏ lên.

“Đồng tính luyến ái . . . . . . Anh sẽ cố gắng để cho em đổi cái nhìn .” Anh Tô Văn  trả lời, làm tôi mở rộng tầm mắt. Cái này, câu trả lời của anh hoàn toàn cùng lời tôi râu ông nọ cắm cằm bà kia sao! Anh Tô Văn ôm chầm bả vai của tôi, cũng không trông tôi vẻ mặt lúc này là cỡ nào kinh ngạc,”Tốt lắm, hôm nay chúng tôi đã nói lâu rồi. Nên làm cơm tối .”

“Muộn, cơm tối?” Lúc này ai còn nhớ tới cơm tối này! Anh Tô Văn anh còn là người địa cầu sao? Tôi kinh ngạc há miệng, cuối cùng vẫn là cúi đầu, dời bước đi về phía phòng bếp. . . . . .

 

TSCĐPSTA-Chương 6

6. Vịt chọi một tháng được 575

Dù sao đời trước ở trường đại học nán lại hơn hai năm, mặc dù cẩn thận tính ra đã qua tám năm, Ngô Nông cũng từng lo lắng qua mình có thể quên hoàn cảnh trong đại học này hay không, nhưng khi hắn lại một lần nữa đi  trong sân trường, những bụi bặm phủ lên cuộc sống trong trí nhớ hắn thoáng cái lại trở nên tươi mới .

Trong phòng ăn mùi thức ăn nồng nặc và người xếp hàng dài nhìn không thấy điểm cuối trước quầy bán cơm. . . Phòng tự học mùa hè thì nóng giống lò hầm ,mùa đông thì lạnh như là hầm băng. . .Mùa hè dưới cây hoè, “Con quỷ thắt cổ” dinh dính nhơn nhớt ghê tởm muốn chết. . . . .  Mùa đông gió lớn vù vù thổi loạn khiến người đi đường chạy nghiêng ngả. . .

Continue reading

NLKT-Chương 22 – Q2

Chương 22: Yêu cầu của Mộ Hoa La

 

Edit : Tử Diễm (aka Shuko)

 

Tính nô cùng nam sủng cũng không phải là giống nhau, đãi ngộ của nam sủng so với tính nô cao hơn, hai thứ khác nhau cơ bản nhất thì phải là, nam sủng không phải nô lệ, mà là bình dân, nhưng tính nô, là một đám nô lệ tối không có địa vị, không có tôn nghiêm trên đại lục. Mà trên đại lục, địa vị nô lệ, so với sủng vật chủ nhân dưỡng còn không bằng, có thể nói, bọn họ căn bản không được coi là người.

 

Nô lệ, đại biểu không có tôn nghiêm, không có tín ngưỡng, không có cảm tình, không có hi vọng, không có tương lai, bị người chà đạp. Thời điểm bình thường, giống như con rối không hề biết tức giận, trước mặt chủ nhân, giống như một con chó cực kì nghe lời, chủ nhân muốn hắn làm cái gi hắn liền làm.

Continue reading

%d bloggers like this: