Gió nhẹ phất qua, cành lá sum xuê theo gió vũ động, bày ra độ cung vô cùng xinh đẹp, có chứa một tia dương quang ấm áp, chiếu vào phía trên cành lá xanh biếc này, làm cho người ta cảm thấy thư thích, càng thêm mang theo mạt thích ý.
Ngồi ở trước cửa sổ, lẳng lặng quan sát cảnh vật ngoài cửa sổ làm cho người cảm thấy bội phần thích ý, Không Túy Lưu cũng không bởi vì cảnh vật ngoài cửa sổ này mà hiển lộ một chút vẻ mặt thích ý, ngược lại trong cặp mắt xinh đẹp kia của hắn, thủy chung chỉ có chứa một tia lãnh đạm cùng u buồn.
Đang lúc này, một tiếng vang nhỏ sau lưng hắn truyền ra, kèm theo một tiếng nhỏ này, một thân ảnh cũng từ ngoài cửa đi vào.
Ở một khắc tiếng vang nhỏ kia truyền ra liền đem ánh mắt hướng nơi cửa, theo thân ảnh tiến vào đó, Không Túy Lưu trước tiên đem thân ảnh đó nhìn rõ ràng.
Thân hình cao lớn cùng hình thể cường tráng, người đàn ông tiến vào này, chẳng những có một vóc người hảo, ngay cả dung mạo cùng khí chất kia, cũng tuyệt đối có thể xưng là cao nhất .
Cùng lúc đó, khi Không Túy Lưu quan sát người đàn ông trước mắt này, đồng thời người đàn ông này cũng không lộ dấu vết quan sát Không Túy Lưu.
Gầy đơn bạc là ấn tượng đầu tiên của Không Túy Lưu cho Đường Các Quân, bất quá sau đó y liền bị ánh mắt có chứa nhàn nhạt một tia u buồn không hợp tuổi kia của Không Túy Lưu hấp dẫn.
Rõ ràng chẳng qua là mười ba mười bốn tuổi, nhưng chẳng biết tại sao, thiếu niên nhỏ trước mắt này lại cho hắn một loại u buồn hấp dẫn chỉ có người thành nhân mới có, hơn nữa đối với dung mạo của thiếu niên nhỏ trước mắt này còn có ánh mắt có chứa một tia u buồn, lại làm cho người ta cảm thấy tâm động.
“Chào Hề Hề , thân thể thế nào? A, thật xin lỗi, quên tự giới thiệu mình, tôi là anh rể Đường Các Quân của cậu.” Từ xa đi đến gần, cuối cùng dừng ở trước mặt Không Túy Lưu, Đường Các Quân đứng trước người Không Túy Lưu hơi cúi đầu xống, cười nói.
Hề Hề? Thì ra cỗ thân thể này của hắn tên gọi Hề Hề sao?
Từ khi sống lại đến giờ, vẫn là lần đầu tiên biết cỗ thân thể này tên gọi là gì, Không Túy Lưu đồng thời may mắn nhưng cũng là bất hạnh.
Nói hắn may mắn, là bởi vì hắn sau khi chết không ngờ sống lại, nói hắn bất hạnh là bởi vì, sau khi sống lại hắn nhưng lại không có bất cứ trí nhớ gì của cỗ thân thể này.
Bất quá đối với chuyện này Không Túy Lưu cũng không cảm thấy khủng hoảng, dù sao đối với với một người ngay cả chết cũng sẽ không sợ, lại như thế nào sợ bị người vạch trần thân phận đây?
Đúng vậy, Không Túy Lưu mắc chứng tự bế nghiêm trọng, hắn đối với lần sống lại này cũng không cảm thấy bất kỳ mừng rỡ, thậm chí còn cảm nhận được một tia chán ghét, bất quá, hắn cũng sẽ không lựa chọn tự sát nữa.
Cùng lúc đó, thật giống như cũng không nghĩ là Không Túy Lưu sẽ lộ ra vẻ mặt lãnh đạm như vậy, Đường Các Quân lần nữa mở miệng nói.
“Xin lỗi, chị của cậu bởi vì bận công tác, cho nên không cách nào cùng tôi đến thăm cậu! Mà vấn đề ký tên di sản, nói vậy cũng phải chờ anh cậu trở lại sau này lại xử lý. Bất quá trong khoảng thời gian hắn không có ở đây, cậu có yêu cầu gì cũng có thể nói với tôi .”
Khi nói chuyện cũng không để lỡ, Không Túy Lưu nghe lời ấy sau, trong nháy mắt đó mờ mịt, Đường Các Quân giống như là nghĩ tới điều , hơi nhíu mày một cái sau đó mở miệng lần nữa nói.
“Thế nào? Mẹ của cậu, còn có những người tới nhận cậu, không có nói cho cậu biết thân thế của cậu, còn có nguyên nhân chúng tôi nhận cậu sao?”
“Thật xin lỗi, tôi cũng không biết.”
Đúng vậy, hắn cũng không biết, hắn không biết người mẹ kia của ‘ hắn ’, còn có người nhận ‘ hắn ’, có nói cho ‘ hắn ’ thân thế ‘ hắn ’ hay không, dù sao hắn mới vừa tiến nhập cỗ thân thể này không lâu, không biết thân thế của cỗ thân thể này.
“Đã như vậy, tôi liền nói đơn giản cho cậu một chút !”
Cũng không có chỗ đặc biệt gì, như con riêng , bất quá nó bất đồng với con riêng là, cha ‘ hắn ’ trước khi chết, lại lập một phần di chúc. Mà phía trên phần di chúc kia cũng xác định, nếu như anh cùng chị ‘ hắn ’ muốn thừa kế di sản, nhất định phải phải tìm được hắn mới có thể, mà hắn cũng được thừa kế 5% phần di sản kia.
Cho nên, đây chính là nguyên nhân hắn tới đây.
Dĩ nhiên từ trong miệng Đường Các Quân, Không Túy Lưu còn biết mẹ của cỗ thân thể này, trước đây không lâu đã qua đời, nói cách khác, cho dù nội tâm cỗ thân thể này đã đổi thành hắn, nhưng cũng sẽ không bị người phát hiện? !
A, hắn thật đúng là may mắn a!
Nghĩ tới đây, khóe miệng tùy ý câu lên mạt nụ cười có chứa trào phúng, Không Túy Lưu ở trong lòng thầm nghĩ.
Mà đồng thời, cũng không bỏ lỡ bên mép Không Túy Lưu có chứa nụ cười trào phúng, Đường Các Quân cũng chỉ nghĩ hắn châm chọc người cha chưa từng gặp mặt kia.
“Như vậy trong khoảng thời gian chị của cậu quay phim, mà anh cậu cũng đang ở nước ngoài, cậu muốn cùng tôi ở một chỗ? Hay là dời ra bên ngoài ở ?”
“Tùy tiện.” Đối với cái thế giới này cũng không quen thuộc, cho nên Không Túy Lưu cũng không nói mình sẽ ở nơi nào.
“Đã như vậy, cậu liền ở cùng tôi đi!”
Nếu như nói, trước khi nhìn thấy Không Túy Lưu, Đường Các Quân vẫn chỉ đem hắn làm thành một cái nhiệm vụ, vậy giờ phút này, Đường Các Quân đối với thiếu niên nhỏ trước mặt này sinh ra một tia hứng thú, mà tia hứng thú này cũng làm cho hắn xuống quyết định vừa rồi.
“Tốt.” Đối với quyết định này của Đường Các Quân, cũng không có cao hứng, cũng không có không vui, Không Túy Lưu chẳng qua là hơi gật đầu một cái, rồi sau đó hắn cảm thấy hơi mệt chút, đi trở về đến trên giường bệnh nằm xuống.
“Tốt lắm, cậu trước dưỡng bệnh đi! Tôi chờ cậu bệnh tốt sau, trở lại tiếp cậu.” Thấy Không Túy Lưu đã không có tính toán tiếp tục cùng y nói chuyện , Đường Các Quân thức thời mở miệng nói.
“Ừ.” Cùng lúc trước một dạng, chẳng qua là hơi hướng Đường Các Quân gật đầu một cái, cho đến khi Đường Các Quân rời đi , ánh mắt Không Túy Lưu vẫn là hướng ngoài cửa sổ.
Bệnh cũng không nặng, thật ra thì cũng chỉ là nóng sốt mà thôi, cho nên không ra mấy ngày Không Túy Lưu liền có thể xuất viện .
Bất quá, bất kể là bác sĩ, hay là vị anh rể tiện nghi kia của Không Túy Lưu, cũng không cảm thấy hắn đã khỏi bệnh, bởi vì ở trong lòng hắn, Không Túy Lưu bệnh trên thân thể mặc dù tốt , nhưng là bệnh trên tinh thần hắn lại cũng không chuyển biến tốt.
Dĩ nhiên, đó cũng không phải nói Không Túy Lưu mắc bênh tâm thần, mà là cặp mắt u buồn kia của hắn, vẫn là trầm mặc, cũng làm cho mọi người lầm tưởng, hắn vẫn như cũ đắm chìm vào trong thống khổ mất đi mẹ mà không cách nào tự thoát khỏi.
Đứng ở trong phòng, lẳng lặng quan sát bày biện bên trong phòng, bất kể là cảnh sắc ngoài cửa sổ, hay là bày biện trong nhà, cũng làm cho Không Túy Lưu gật đầu một cái. Mặc dù không phải là hợp tâm ý hắn nhất, nhưng cũng để cho hắn cảm thấy hài lòng, vị anh rể tiện nghi kia của hắn thật là có tâm.
Rồi sau đó, cuối cùng đưa ánh mắt rơi vào trên mặt bàn cách đó không xa, có một thứ gì đó giống như vòng tay để trên mặt bàn, hấp dẫn toàn bộ lực chú ý của Không Túy Lưu.
Một chút cũng không thấy vật trước mắt này sẽ là một cái vòng, đem cái đồ giống như vòng tay đó, Không Túy Lưu cầm ở trong tay, cẩn thận quan sát vật trước mắt này.
Diện tích chỉ có khoảng chiều rộng một đốt ngón tay, độ dầy rất mỏng, trên mặt phẳng bóng loáng không có bất kỳ hoa văn, chỉ khi nghiêng thân, có một chỗ cắm vào, mà từ chỗ cắm này có thể nhìn ra được, đây là sản phẩm điện tử.
Dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt qua mặt ngoài thứ đồ trong tay giống như vòng tay tầm thường, Không Túy Lưu cuối cùng đem ngón tay dừng lại, ở phần cuối vật này nơi có một khối bằng phẳng nổi lên, ngón tay của hắn ấn lên, một thanh âm điện tử từ phía trên vòng tay tầm thường trong tay hắn truyền đến.
“Nhập vào vân tay, xin chờ một chút.”
Ừ? Quả nhiên là sản phẩm điện tử a, bất quá, cũng không biết đây là sản phẩm điện tử gì!
“Đã nhập vào vân tay, xin nhập vào giọng nói.”
Giọng nói?
“Xin nhập vào giọng nói.”
Giọng nói sao? Nói cách khác, vật trước mắt này muốn nhập vào thanh âm của hắn!
“Xin nhập vào giọng nói.”
Hắn nên nói cái gì đây?
Một hai ba bốn năm? Hay là xin chào, hoặc nó là thứ gì? Bất quá là gì, hắn cũng cảm thấy thật là ngốc a!
“Xin nhập vào giọng nói.”
“. . . . . . , câm miệng.”
“Đang nhập vào giọng nói, xin chờ một chút, . . . . . . , giọng nói nhập vào thành công, vân tay cùng giọng nói tỷ lệ thành công, xác định Đệ Ngũ Hề Hề ( không cần hoài nghi, thật là có họ kép này. ) Người sử dụng HUD50—12065, xin người sử dụng ban bố chỉ thị mở máy.”
Đệ Ngũ Hề Hề sao? Được rồi, hắn nhớ cái tên mới này!
“Mở máy.”
“Đinh, xin người sử dụng lựa chọn màn hình thích hợp.”
Rồi sau đó, theo Không Túy Lưu, cũng chính là giọng nói Đệ Ngũ Hề Hề rơi xuống, trước mặt của hắn xuất hiện một màn hình thật lớn, mà ở phía trên màn hình, cũng xuất hiện rất nhiều mục lựa chọn.
Mặc dù chưa từng thấy qua vật như vậy, nhưng chưa từng ăn thịt heo mập, vẫn còn nhìn thấy heo mập chạy đi? Cho nên Không Túy Lưu cũng chỉ là hơi dừng lại một chút, liền đem ngón tay đưa về phía trên lựa chọn hạng nhất có hình bình thường.
Không có bất kỳ cảm giác chạm được vật thật, nhưng Không Túy Lưu điểm nhẹ một chút, hắn mới vừa thấy màn hình đó xảy ra biến hóa cực lớn.
“Màn hình xác nhận thành công, xin người sử dụng lựa chọn phương thức mở máy.”
Màn hình sau khi mở máy giống như Computer ở thế giới Không Túy Lưu lúc trước, có độ tương tự 60%, mà hình ảnh quen thuộc, cũng làm cho Không Túy Lưu sáng tỏ, thì ra cái đồ giống như vòng tay trong tay hắn, thật ra thì cũng chỉ là một máy Computer mà thôi.
Rồi sau đó đưa ánh mắt lưu luyến ở dấu vân tay mở máy, giọng nói điều khiển mở máy, dấu vân tay OR giọng nói điều khiển máy, dấu vân tay AND giọng nói điểu khiển mở máy phía trên, Không Túy Lưu cuối cùng lựa chọn, dấu vân tay AND giọng nói điều khiển mở máy cực kỳ bảo hiểm.
Bởi vì là mục cuối cùng đặt ra, cho nên ở âm thanh điện tử truyền ra “Đã xác định phương thức mở máy” sau, trong tay Không Túy Lưu vòng tay kiểu Computer, liền không hề phát ra bất kỳ tiếng vang nữa. Sau đó, nó trầm mặc không nói cũng làm cho Không Túy Lưu lần nữa đưa ánh mắt, hướng trên màn hình thoạt nhìn rất là quen thuộc.
Năm 2755, tháng 9 ngày 21.
Thì ra khoảng cách hắn chết đi đã qua lâu như vậy sao?
Hơn nữa cái thế giới cùng với chỗ mà hắn ở có điều bất đồng, cái thế giới này không có Thanh triều, nói cách khác Minh triều diệt vong sau, cái thế giới này đã trải qua một đoạn thời gian rất dài quân phiệt phân chia sau, trực tiếp tiến vào thời kỳ cách mạng công nghiệp, mà khi đó chế độ quân chủ cũng chính thức bị đẩy ngã.
Đối với những sự kiện ý nghĩa lịch sử trọng yếu này không có bất kỳ hứng thú gì, Không Túy Lưu chẳng qua là lẳng lặng xem , những thứ có thể làm cho hắn sinh ra hứng thú. Dĩ nhiên, trong quá trình hắn xem, cũng cẩn thận nhớ những thứ kia thay vì vốn là thế giới có điều bất đồng thông thường.
Xem hồi lâu sau, cuối cùng ở trang đầu một trang web ngừng lại, vẻ mặt Không Túy Lưu vẫn lạnh nhạt, cũng bởi vì cái trang web kia xuất hiện mà xảy ra một tia thay đổi.
Có lẽ là bởi vì liên quan đến thời gian , cũng có lẽ là vì thế giới này tương đối với cái thế giới kia của hắn càng thêm hòa bình, cái thế giới này giới giải trí thật rất phát triển.
Cho nên bất kể là tiểu thuyết, trò chơi, điện ảnh, còn là âm nhạc, đều phát triển rất tốt, mà thay vì sản nghiệp liên quan cùng chế độ cũng tương đối hoàn thiện.
Đối với tiểu thuyết, trò chơi, điện ảnh ba mục này tuy có hứng thú, lại hoàn toàn không có cao như âm nhạc, Không Túy Lưu cuối cùng đưa ánh mắt rơi vào trong nước thậm chí còn là quốc tế, cũng có thể xưng là trang web âm nhạc chiếm số 1 phía trên.
Có chút giống âm nhạc internet ở thế giới kia của hắn, bất quá cùng thế giới kia của hắn có điều bất đồng chính là, nơi này chế độ chẳng những hoàn thiện, cũng bởi vì giám thị nghiêm nghị cùng giá cả rẻ tiền, cái thế giới này bất kể là tiểu thuyết, trò chơi, điện ảnh, còn có âm nhạc cũng không có lậu.
Tagged: Võng Lạc Ca Giả
[…] Chương 1 ღ♥ღ Chương 2 […]
LikeLike
tiếp đi nàng ơi hì hì
LikeLike