NLKT-Chương 6 ~ Q3

Chương 6: Nổi danh học viện

Bên trong, phần lớn học sinh là nam sinh, bất quá cũng có mấy nữ sinh. Các nàng nhìn Nguyệt Lạc đi tới, trong mắt đều toát ra sao nhỏ. Đương nhiên, để cho bọn họ mạo sao cũng không phải là hai người Nguyệt Lạc cùng Á Tư Mạt. Nguyệt Lạc quá nhỏ quá gầy, mà Á Tư Mạt niên kỷ quá lớn, dáng dấp mặc dù có thể, nhưng là mặt than, cũng không phải là loại hình mà những nữ hài kia thích.

 

Mà các nam sinh còn lại là phần lớn nhìn chằm chằm Nguyệt Lạc, mặc dù tướng mạo Nguyệt Lạc biến ảo rất là bình thường, bất quá, cơ phu trắng nõn cùng thân thể suy nhược, hơn nữa, khí chất đó nhưng cũng không cần phải nói . Hơn nữa, nam sinh tới vũ kỹ bộ, có người nào không phải là vóc người hùng dũng oai vệ khôi ngô, Nguyệt Lạc tiểu thân thể kia thật sự để cho bọn họ hoài nghi cùng giật mình a!

 

Ý bảo mọi người nên làm gì thì làm, Á Tư Mạt mang theo mấy người Nguyệt Lạc, đi tới một cái chụp hình bầu dục có thể dung nạp một người, vật kia thoạt nhìn chính là dụng cụ đo lường, Á Tư Mạt nhướng mày đối với Nguyệt Lạc bọn họ nghiêm túc nói.

 

“Các ngươi đi vào đứng đó, sau đó có thể kiên trì bao lâu liền kiên trì, kiên trì không được liền bảo ta.”

 

Trong phòng tất cả mọi người cả kinh, không phải nói có thể kiên trì 10 phút trở lên là có thể sao? Thế nào biến thành như vậy?

 

Mà Á Tư Mạt vừa nói liền có chút lo lắng nhìn về phía Nguyệt Lạc, hắn thật sự là hoài nghi tiểu thân thể kia của Nguyệt Lạc đi vào có gục hay không, kia bị hiệu trưởng biết, mình còn không xong đời? ! Không chỉ có dẫn bọn hắn tới khảo nghiệm, hơn nữa còn để cho tiểu hài này bị thương.

 

Mạc Phong đứng ở bên cạnh Nguyệt Lạc, vốn mới vừa rồi Nguyệt Lạc gọi hắn đi theo Hiên Viên Du Liên, nhưng người này nói gì cũng không đi. Cũng là, Mạc Phong không yên lòng a! Mặc dù hắn biết Nguyệt Lạc không đơn giản, thực lực so với thánh giai cũng không kém là bao nhiêu, bất quá, giờ phút này nhìn cái chụp thổ hoàng sắc kia thật sự là có chút không yên lòng.

 

Mà Địch Nguyệt, con ngươi sương lam quét về phía Nguyệt Lạc, bên trong vẫn mang theo mạt hoài nghi cùng lo lắng, bất quá nhiều hơn là tò mò cùng hứng thú.

 

Lang Vân Lang Phong biết thực lực của chủ tử mình, tuy nói lo lắng, bất quá lại càng có lòng tin đối Nguyệt Lạc.

 

Nguyệt Lạc nhìn cái chụp thổ hoàng sắc kia, nhướng mày, trọng lực kết giới?

 

Khóe miệng kéo lên mạt đột cung, con ngươi trong trẻo lạnh lùng thoáng qua mạt ánh sáng, Nguyệt Lạc dẫn đầu bước chân vào bên trong cái chụp kia, vừa vào đến trong đó,Mạc Phong liền phát giác một cỗ áp lực từ bốn phương tám hướng nhào tới, trong phút chốc cước bộ của Nguyệt Lạc liền ngạnh  sinh sinh dừng lại. Trọng lực bên trong trọng lực kết giới này, cao gấp mười lần bên ngoài.

 

Lang Vân Lang Phong cũng theo sát đi vào bên trong trọng lực kết giới của mình, Địch Nguyệt nhướng mày, cũng khoan thai đi vào.

 

Á Tư Mạt vừa định nói với Nguyệt Lạc là không cần khảo nghiệm, liền thấy Nguyệt Lạc đã tiến vào, tâm cũng nhảy tới cổ họng. Nếu là tiểu hài này xảy ra chuyện, vậy mình thật đúng là bị lòng hiếu kỳ của mình hại chết.

 

Bên kia, trong phòng khảo nghiệm ma pháp bộ, truyền đến trận trận tiếng hút không khí kinh dị.

 

Những lão sư cầm trong tay Thủy Tinh cầu khảo nghiệm kia, trong lòng run rẩy a! Mỗi một người đều giống như thấy bảo bối, lăng lăng nhìn chằm chằm hai người Hiên Viên Du Liên cùng La Phỉ Tư.

 

Thiên a, một người quang hệ nguyên tố lực tương tác siêu đẳng, tinh thần lực siêu đẳng; một người Hỏa Hệ nguyên tố lực tương tác siêu đẳng, tinh thần lực trung thượng. Bên cạnh còn có học sinh, Phong Hệ cùng Hỏa Hệ song hệ nguyên tố lực tương tác đều là siêu đẳng, hơn nữa tinh thần lực cũng là siêu đẳng.

 

Bảo bối a, một lần đã tới rồi ba bảo bối! Các lão sư ma pháp bộ, từng cái một kích động đến thiếu chút nữa nhảy lên tại chỗ.

 

Mà bên kia, Hiên Viên Thanh Ngọc đi theo Cảnh Kha đi tới luyện kim bộ tham gia khảo nghiệm, không khỏi sửng sốt. Người thật là ít! Lão sư khảo nghiệm, so sánh với học sinh tiếp nhận khảo nghiệm còn nhiều hơn.

 

Bọn họ khảo nghiệm liền hơi lộ vẻ phiền toái, muốn tự mình chế tạo ra một dạng vật phẩm luyện kim.

 

Hiên Viên Thanh Ngọc những ngày qua nhìn sách cũng không phải là không công, mặc dù rất nhiều thâm ảo , trong khoảng thời gian ngắn nhìn không hiểu gì. Bất quá, kiến thức luyện kim bây giờ của hắn có thể so một chút lão sư đều nhiều hơn, thiếu sót chẳng qua là kinh nghiệm cùng kỹ thuật. Hắn đối với luyện kim thuật có thể nói là đã đến gần đỉnh sơ cấp trung cấp.

 

Từng Lão sư luyện kim bộ bao gồm Cảnh Kha mang theo Hiên Viên Thanh Ngọc tới nơi này nhìn Hiên Viên Thanh Ngọc chế ra gì đó, đều trợn mắt há mồm. Những Lão sư kia từng người một lão lệ tung hoành, vây quanh Hiên Viên Thanh Ngọc chuyển a chuyển, bảo bối a, thiên tài a!

 

Mùa xuân của luyện kim bộ, tới rồi a!

 

Nhìn lại Nguyệt Lạc bọn họ nơi này.

 

Tất cả mọi người dừng lại mọi việc trong tay, không chớp mắt nhìn chằm chằm bốn người Nguyệt Lạc bọn họ, trong lòng cái đó rung động. Đều rút ra một ngụm lãnh khí, mấy người này là ai a? Tiểu hài từ đó, đừng nhìn y nho nhỏ gầy teo , thật đúng là chân nhân bất lộ tướng a!

 

Chỉ thấy, một phút đã qua, nửa giờ đã qua, một giờ đã qua ••••••

 

Người ở bên trong vũ kỹ bộ cũng càng ngày càng nhiều, chẳng qua là bên trong đại đường đều có vẻ yên tĩnh, ngay cả hô hấp của mọi người cũng là vô cùng chậm chạp. Cao Niết Bạt kia nhìn Nguyệt Lạc bọn họ, càng xem càng kinh hãi, hắn thật không nghĩ tới, những người này, dĩ nhiên mỗi người đều không đơn giản, mà hài tử đó, càng thêm như thế. Bất quá, không phải là càng thêm thú vị sao?

 

Theo thời gian, Nguyệt Lạc, Địch Nguyệt còn có Lang Vân Lang Phong, sắc mặt mấy người đều đã trở nên đỏ bừng, hô hấp cũng càng ngày càng dồn dập, từng giọt mồ hôi lớn từ đầu chảy xuống.

 

Ở thời điểm nửa giờ, Lang Phong trước kiên trì không nổi, bị Á Tư Mạt mang ra ngoài, từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, đang chuẩn bị nằm trên mặt đất, thanh âm của Á Tư Mạt liền vang lên.

 

“Trước chớ nghỉ ngơi, tĩnh tọa minh tưởng.”

 

Lang Phong sửng sốt một chút, liền bắt đầu ấn hắn làm, trong nháy mắt, chỉ cảm thấy từ tứ chi bách hải truyền đến một cỗ khí lưu ấm áp, rất là sảng khoái. 10 phút mở hai mắt ra, thần thanh khí sảng, đấu khí trong cơ thể cũng ngưng luyện rất nhiều, hơn nữa, mơ hồ sắp đột phá đẳng cấp Thiên Không chiến sĩ. Không khỏi càng bội phục cảm kích nhìn Á Tư Mạt một cái.

 

Sau đó, ở đến thời điểm gần hai giờ, Lang Vân cũng đi ra, đồng dạng là ngồi phịch ở trên đất thở dốc, sau đó bắt đầu tĩnh tọa minh tưởng, sau khi tỉnh lại đứng lên, đối với Á Tư Mạt cúi chào, sau đó ánh mắt liền thật chặt nhìn chằm chằm chỗ Nguyệt Lạc.

 

Nhìn vẫn còn dư lại Nguyệt Lạc cùng Địch Nguyệt, Á Tư Mạt đè xuống một cái nút, gia tăng trọng lực nơi Nguyệt Lạc cùng Địch Nguyệt, đương nhiên là từng điểm từng điểm gia tăng, trong nháy mắt gia tăng làm hai người có thể không chịu nổi bị thương liền có thể không xong.

 

Đợi thêm nửa giờ nữa, Địch Nguyệt cũng không chịu nổi bị mang ra khỏi, lúc này trọng lực đã mau đến gần gấp hai lúc đầu. Đồng dạng, Địch Nguyệt ra ngoài sau liền lập tức khoanh chân bắt đầu minh tưởng, tinh thần mệt mỏi, cùng với thân thể bủn rủn, cũng đều khôi phục sung mãn như lúc đầu.

 

Khi hắn mở mắt ra, liền nhìn thấy, mỗi người bên trong gian phòng đều há miệng, cơ hồ có thể nhét quả trứng gà, trợn to hai mắt nhìn chằm chằm chỗ kết giới của Nguyệt Lạc.

 

Trọng lực khống chế đã bị Á Tư Mạt chỉnh đến lớn nhất, mà Nguyệt Lạc trong kết giới, chẳng biết lúc nào, dĩ nhiên nhắm mắt lại khoanh chân ngồi xuống. Trên khuôn mặt nhỏ nhắn vốn là tái nhợt kia là nhất phái điềm tĩnh lạnh nhạt, thân thể run rẩy từ lâu trải qua bình tĩnh lại, phó bộ dáng kia, liền giống như trọng lực bên trong cùng ngoại giới chính là giống nhau. Mà lông mi hơi rung động, mơ hồ cho thấy tâm tình kích động của y.

 

Chưa tới 10 phút, kết giới bởi vì vận chuyển cực kỳ nặng nề mà răng rắc một tiếng báo hỏng , Nguyệt Lạc trong lúc đó mở mắt ra, con ngươi màu đỏ sậm giống như xoáy nước  luân hồi bên trong chợt lóe lên, giống như thoáng qua, tựa như ảo mộng. Thoáng qua rồi biến mất, lại khôi phục màu nâu nhàn nhạt, tất cả mọi người cho là mình nhìn lầm rồi.

 

Mọi người lần nữa đều rút ra một ngụm lãnh khí, nuốt một ngụm nước bọt, trong mắt các lão sư kia là tràn đầy kích động cùng mừng như điên, khó trách phân viện trưởng lại đích thân đưa bọn họ mang đến, khó trách khó trách a!

 

Á Tư Mạt chỉ cảm thấy tâm tình hắn bây giờ đã không cách nào dùng lời nói mà hình dung được , tiểu hài này, dĩ nhiên đem ghi chép của vũ kỹ bộ cất giữ tới nay khuấy đảo a. Đây chính là đương kim Tuyết Nguyệt hoàng đế, ở hơn ba mươi năm trước bảo lưu lại ghi chép a!

 

Nguyệt Lạc bất kể ánh mắt của bọn người, hiện tại tâm tình y không thể bảo là không kích động, không nghĩ tới cỗ lực lượng trong cơ thể mình vẫn còn có chỗ dùng như vậy. Thật là luân hồi sao?

 

Đứng dậy, Nguyệt Lạc đi tới trước mặt Á Tư Mạt, nhìn lướt qua ba người Lang Vân bọn họ, mi gian thoáng qua mạt hài lòng, sau đó nhìn về phía Á Tư Mạt nhàn nhạt hỏi một câu, thanh thanh lạnh lùng nhưng lại không che dấu được kích động của nội tâm.

 

“Còn phải kiểm tra thế nào?”

 

Á Tư Mạt hít sâu một hơi, nhìn chằm chằm bốn người Nguyệt Lạc bọn họ, khóe miệng thật to nứt ra, bắp thịt gương mặt rung động đến lợi hại a. Nhìn một đám lão sư trong phòng, cùng mấy người kinh hãi. Điều này cũng đủ nói rõ một cái vấn đề, người thường không cười cười lên không nhất định là đẹp mắt , mà là vô cùng dị dạng kinh người .

 

“Không cần không cần .” Á Tư Mạt khoát khoát tay, thu liễm nụ cười, “Các ngươi thông qua, lấy thực lực của các ngươi, cũng có thể liền học ban đặc biệt cấp cao. Lãnh Nguyệt đồng học, có hứng thú làm học sinh ta hay không a? Tự tay ta dạy ngươi.”

 

Á Tư Mạt mặt mong đợi nhìn Nguyệt Lạc, tiểu hài này nếu có thể làm học sinh của hắn, suy nghĩ một chút cũng cảm thấy kích động a!

 

Thốt ra lời này ra ngoài, Mạc Phong rút rút khóe miệng, Địch Nguyệt nhíu mày, Lang Vân Lang Phong thú vị nhìn thoáng qua Á Tư Mạt, trong lòng cũng cảm thán một câu, thật là sẽ nhìn người a! Tự tay dạy tiểu điện hạ?

 

Á Tư Mạt bị dáng vẻ mấy người đả kích, cúi đầu nhìn về phía Nguyệt Lạc, lại thấy hài tử kia mặt vô biểu tình nhìn hắn một cái, sau đó nhấc chân liền hướng ngoài cửa đi tới, cũng không thèm trả lời hắn.

 

Mấy người Mạc Phong vội vàng đuổi theo, mà Địch Nguyệt vỗ vỗ bả vai Á Tư Mạt tựa như an ủi, sau đó cũng chạy theo đi ra ngoài.

 

Thân ảnh mấy người không thấy, mọi người mới phản ứng kịp, nghẹn cười nghẹn đến nội thương, nhất là các lão sư kia. Nhìn Á Tư Mạt kinh ngạc, tâm tình đó thật tốt!

 

Sắc mặt từ hồng chuyển xanh, Á Tư Mạt buồn bực a! Lạnh lùng hướng về phía mọi người rống lên một câu”Hảo hảo khảo nghiệm, làm gì đó?” , liền nghênh ngang đi ra ngoài.

 

Mà Nguyệt Lạc, Hiên Viên Du Liên, Hiên Viên Thanh Ngọc, Lang Vân, Lang Phong, Địch Nguyệt cùng La Phỉ Tư còn có mấy thiên tài ngang hàng đều trong nháy mắt truyền khắp học viện.

——————————–

Tử Diễm: tội mí lão sư quá!!! Già rùi mà bị kích động kiểu này thì vào quan tài sớm >”<

Tagged:

5 thoughts on “NLKT-Chương 6 ~ Q3

  1. […] Chương 6 […]

    Like

  2. icegirl91 23/05/2012 at 19:54 Reply

    thank nàng nhìu. Nàng để ngta đợi lâu quá à.

    Like

    • Tử Diễm - 紫燄 23/05/2012 at 20:28 Reply

      Dạo này bọn ta bận >”<

      Like

      • icegirl91 23/05/2012 at 20:49 Reply

        Thì ngta đâu có hối đâu, ngta chỉ hỏi thui mờ. Lun ủng hộ mí nàng.

        Like

  3. ting~ 19/04/2013 at 23:36 Reply

    mấy lão sư thật quá đáng yêu rồi đi!!!!!!(‾▿‾~)

    Like

( ̄^ ̄) | ლ(¯ロ¯ლ) | (≖ ‿ ≖) | (๑✧◡✧๑) | (๑>◡<๑) | (つ﹏<)・゚。| (¬‿¬) | (눈_눈) | ( ≧ ε ≦ ) | | (* ̄▽ ̄)b| (╥﹏╥) | Σ( ° △ °|||) | ╭ (╰_╯)╮ | ლ(´ڡ`ლ) | (●'◡'●)ノ♥| 凸(艹皿艹 ) | ╭(╯ε╰)╮| (╯‵□′)╯︵┻━┻ | ~(‾▿‾~) | (¯―¯٥) | ◕‿◕ | (▰˘◡˘▰) | (●´з`)♥ | ╮(╯▽╰)╭ | (๑¯△¯๑) | (づ ‾‾ ³ ‾‾ )づ♥❤ | ℒℴѵℯ❤| (◡‿◡✿) | ᎢℋᎪɳᏦ ᎩӫᏌ ✿♪♫