Thế Giới Này Điên Rồi – 34

Thế Giới Này Điên Rồi

Nhất Thế Hoa Thường

Thể loại: hiện đại, trọng sinh, thanh mai trúc mã, hài hước, HE

Edit: Mika

Beta: Nana

***

Chương 34

Thăm dò

Cố Bách không muốn Lục Viêm Bân tìm tới cửa ngay lúc này, bởi vì làm thế rất dễ khiến hai người kia nghi ngờ là do anh mật báo, thế thì hình tượng của anh trong lòng Tiểu Nhạc sẽ sụp đổ, nhất định không thể để điều này xảy ra, vì thế anh nhắn tin cho Lục Viêm Bân, nói rằng mới nhận được tin tức, có thể tối nay Dịch Hàng sẽ xuất hiện ở quán bar, muốn bắt người về khai trai thì hãy chuẩn bị sẵn sàng. Lục Viêm Bân hồi âm rất nhanh, chỉ có hai chữ “hiểu rồi”, Cố Bách cất di động, tiếp tục ngồi yên, biểu tình trên mặt vẫn không hề thay đổi.

Giờ phút này Lục Viêm Bân đang đứng trước cổng đại học S, đại học hàng đầu thành phố C. Sau một lúc hỏi thăm, rốt cuộc hắn cũng tìm được bệnh nhân còn lại trong phòng bệnh lúc trước của Dịch Hàng, nhưng bây giờ đột nhiên nhận được tin tình báo quan trọng, hắn không cần phải hỏi nữa, hắn nhìn người nọ: “Nếu cậu không biết em ấy ở đâu thì tôi đi đây.”

Đạo sĩ đã biết đại khái tình huống, vì thế bình tĩnh hỏi: “Nếu anh lo lắng cho anh ta thì mua một cái phù bình an đi, 20 đồng một cái, chịu không?”

Lục Viêm Bân không trả lời mà hỏi lại: “Tôi tìm khắp nơi cũng không thấy em ấy, mua xong thì đưa cho em ấy bằng cách nào?”

Đạo sĩ thầm nghĩ có lý, im lặng trong chốc lát rồi kiên nhẫn nói: “Anh có thể đợi đến khi tìm được anh ta rồi đưa, nếu không tìm được thì tự mình mang cũng được, anh thấy thế nào?”

Lục Viêm Bân hỏi: “Thứ này có tác dụng gì?”

Đạo sĩ nghiêm túc trả lời: “Trừ tà, bảo vệ bình an, phòng ngừa yêu ma quỷ quái bám theo, rất linh nghiệm. . . . . .”

Lục Viêm Bân nói: “Tạm biệt.”

Đạo sĩ: “. . . . . .”

Đạo sĩ trở tay không kịp, rõ ràng đàm phán đang rất thuận lợi, sao đột nhiên lại biến thành thế này, chẳng lẽ mình nói sai chỗ nào rồi sao? Hay là người này cảm thấy mình đang gạt người?

Lục Viêm Bân quay đầu bỏ đi, thầm nghĩ bà xã nhà mình thật sự bị quỷ nhập vào người, lỡ như bị siêu độ mất thì phải làm sao, hắn nhanh chóng bước lên xe, chuẩn bị về nhà ngủ bù một giấc, bổ sung thể lực để buổi tối làm việc.

Đạo sĩ đứng tại chỗ, im lặng nhìn Lục Viêm Bân rời đi, rầu rĩ thở dài: “Gần đây kiếm ít tiền lời không dễ dàng chút nào.”

Dịch Hàng ở nhà Kì Nhạc đợi đến xế chiều, phát hiện cả ngày nay mình đều bình yên vô sự, vì thế tiến lại gần, ngây thơ hỏi: “Cậu nói xem, hôm qua hắn đã tới đây tìm, hôm nay hắn có đến nữa không?”

Kì Nhạc suy nghĩ một lúc, lắc đầu nói: “Dựa theo suy nghĩ của bạn trai anh mà nói. . . . . . Tôi cũng không biết nữa, hay anh cứ thử xem sao?”

Cố Bách nghe thấy rất rõ ràng, hiển nhiên không thể để Dịch Hàng ở lại đây, vì thế lạnh lùng nhắc nhở: “Tốt nhất đừng nên thử, nếu hôm nay vẫn không tìm thấy anh, rất có thể anh ta sẽ quay lại những nơi đã tìm một lần nữa.”

Dịch Hàng sụp vai xuống, nhận mệnh: “Vậy tôi phải đến quán bar trốn thôi.”

Kì Nhạc gật đầu, thuận theo ý hắn. Biết Diệp Thủy Xuyên đang làm việc tại quán bar, để đề phòng trường hợp xấu nhất, Dịch Hàng quyết định chọn lúc náo nhiệt nhất mà đến, như vậy sẽ dễ dàng trà trộn vào đám đông, không sợ bị Diệp Thủy Xuyên phát hiện, nhưng cho dù là vậy, Dịch Hàng vẫn cảm thấy không yên tâm, “Nếu cậu cầu xin anh hai của cậu, anh ta có nghe lời cậu không?”

Kì Nhạc tự hỏi một lúc, cảm thấy có thể thử được, vì vậy quyết định đi chung. Cố Bách rảnh rỗi không có gì làm, tốt bụng đề nghị: “Để tôi đưa hai người đi.”

Cả bọn nhanh chóng đến quán bar, Dịch Hàng vừa đi vừa không từ bỏ ý định hỏi Kì Nhạc: “Đã hơn một ngày rồi, cậu có nghĩ ra cách nào chưa?”

Kì Nhạc giật giật khóe miệng, nghiêm túc nói: “Thật ra tôi muốn nghĩ biện pháp lâu dài cho anh, vì thế phải tốn chút thời gian, anh ráng chờ chút nữa đi.”

Dịch Hàng buồn rầu hỏi: “Vậy cậu muốn nghĩ bao lâu?”

“Tôi sẽ cố gắng nhanh một chút.” Kì Nhạc trấn an hắn, sau đó chợt thấy Mặt Trẻ Con ở gần quầy bar, nhất thời nảy ra một sáng kiến, “Tôi nghĩ ra rồi, anh nhất định phải có khí thế!”

“. . . . . . Hả?” Dịch Hàng không hiểu gì hết, “Là sao?”

Kì Nhạc kéo Dịch Hàng đến trước mặt Mặt Trẻ Con, chỉ vào Mặt Trẻ Con, nói: “Thấy không, anh phải học hỏi cậu ta, như vậy bạn trai của anh mới bỏ anh được.” Cậu nhìn về phía Mặt Trẻ Con, “Anh giao người này cho em, em phải dạy dỗ anh ta thật tốt, cứ dạy theo cách của mình.”

Mặt Trẻ Con đồng ý, bắt đầu kiên nhẫn dạy dỗ: “Đầu tiên, mặt phải không chút thay đổi.”

Dịch Hàng ngơ ngác gật đầu: “. . . . . . Ồ.” Hắn dừng một chút rồi hỏi, “Chúng ta có thể đến nơi khác không? Đừng đứng ở đây nữa.”

Mặt Trẻ Con dẫn Dịch Hàng đi, thuận miệng hỏi: “Hôm qua tôi có nghe nói rồi, anh làm vậy là vì không muốn bạn trai mình bạo mình phải không?”

“Phải.”

Mặt Trẻ Con lạnh lùng nói: “Có phúc mà không biết hưởng.”

Dịch Hàng: “. . . . . .”

Kì Nhạc liếc nhìn bọn họ một cái, chuẩn bị đi tìm anh hai nhà mình, đúng lúc này chợt phát hiện bóng dáng người quen, cậu lập tức kinh ngạc: “Mẹ nó, sao hắn lại ở đây?”

Cố Bách nhìn theo tầm mắt của cậu, cũng kinh ngạc không kém: “Phải rồi, tại sao nhỉ?”

Kì Nhạc còn chưa kịp trả lời, tên đàn ông ưu tú đã đứng dậy đi về phía này, vị ngu ngốc nào đó điên thật rồi, quay đầu về phía cậu rít gào: “Thế này là thế nào? Cậu phải giải thích rõ ràng cho tôi!”

“Sao tôi biết được, tôi có nói gì đâu, anh nghĩ kĩ lại đi.” Kì Nhạc nhắc nhở, “Nếu tôi muốn báo cho hắn biết, anh đã bị bắt về từ lâu rồi.”

Dịch Hàng thầm nghĩ cũng đúng, mặt mũi trắng bệch nhìn người nào đó.

Lục Viêm Bân vẫn bình tĩnh như cũ: “Theo anh về nhà.”

Dịch Hàng run lẩy bẩy, thầm nghĩ phải liều một phen thôi, hắn thay đổi sắc mặt, nghênh ngang nói: “Về. . . . . Về thì về, ai sợ anh chứ!”

Lục Viêm Bân khẽ nhíu mày, kéo Dịch Hàng rời đi.

Cố Bách thành công xóa bỏ người dư thừa, tâm tình tốt hẳn lên, anh quay sang nhìn Tiểu Nhạc: “Về chưa?”

Kì Nhạc gật đầu, nhìn theo bóng lưng của Lục Viêm Bân, đấu tranh tư tưởng một lát rồi chạy lên phía trước: “Anh là bạn của chồng anh hai tôi phải không? Anh ấy có bình thường không? Không phải, ý tôi là anh ấy có sở thích quái gở nào không?”

Lục Viêm Bân cũng không tức giận vì bị Kì Nhạc cản trở, hắn suy nghĩ một lát rồi trả lời: “Thật ra cũng có một cái, hắn rất thích tụ tập với mấy người bị thần kinh, không bị thần kinh thì không thuận mắt hắn.”

“. . . . . .” Kì Nhạc nói: “Anh không cảm thấy lời này của mình có vấn đề à?”

Lục Viêm Bân kinh ngạc: “Vấn đề gì?”

Kì Nhạc nhắc nhở: “Anh ấy rất thích tụ tập với những người bị thần kinh.”

Lục Viêm Bân gật đầu: “Thì sao?”

Kì Nhạc yếu ớt nói: “. . . . . Anh ấy xem anh là bạn.”

Lục Viêm Bân: “. . . . . . .”

“Tôi cảm thấy hình như mình biết quá nhiều rồi.” Kì Nhạc lẩm bẩm, liếc nhìn Lục Viêm Bân một cái, “Không có gì, anh cứ từ từ tiêu hóa tin tức, tôi đi đây.”

Lục Viêm Bân: “. . . . . . .”

Dịch Hàng nhìn hai người kia dần dần khuất xa, im lặng quan sát người bên cạnh, hỏi thử: “Trước giờ anh thật sự không hề phát hiện não của mình có vấn đề à?”

Lục Viêm Bân bình tĩnh nhìn Dịch Hàng.

Dịch Hàng lập tức dời tầm mắt, mặt không chút thay đổi đi theo Lục Viêm Bân ra xe, đắn đo một lúc rồi nói: “Tôi có chuyện muốn nói với anh.”

Lục Viêm Bân gật đầu: “Nói đi, đúng lúc anh cũng có chuyện muốn cho em biết.”

Dịch Hàng kinh ngạc hỏi: “Chuyện gì?”

“Anh quyết định thượng em.”

Dịch Hàng: “= 口 =”

Cố Bách vui vẻ dẫn Tiểu Nhạc về nhà, hai người chậm rãi đi ra xe, vừa mở cửa thì thấy xe của tên đàn ông ưu tú chạy ngang qua, kèm theo đó là một tiếng hét thảm thiết: “Đừng mà! Cứu mạng a a a!”

Kì Nhạc: “. . . . . .”

Cố Bách không hề cảm thấy áy náy, ngồi lên ghế lái, “Lên xe đi.”

Kì Nhạc hoàn hồn, ừ một tiếng, thầm nghĩ dù sao mình cũng không giúp được. Cậu thả lỏng bước lên xe, quay về nhà trọ tiếp tục ôn bài. Cố Bách cầm một quyển sách ngồi bên cạnh cậu, hài lòng hưởng thụ thế giới riêng của hai người. Mèo cụp tai đi qua đi lại quanh sô pha, đến khi mệt thì quay về ổ của mình, không quấy rầy bọn họ nữa.

Chung quanh nhất thời trở nên yên tĩnh, chỉ thỉnh thoảng nghe được tiếng lật trang giấy, Kì Nhạc ngẩng đầu nhìn Cố Bách, dưới ánh đèn ấm áp, đường cong khuôn mặt của anh trông vô cùng nhu hòa, ánh mắt thâm thúy, nhìn là thấy có thiện cảm, hèn gì lại được hâm mộ như vậy.

Phát hiện tầm mắt của cậu, Cố Bách nghiêng đầu hỏi: “Sao thế?”

Kì Nhạc nhìn anh, tò mò hỏi: “Có rất nhiều người theo đuổi anh, anh chưa từng động tâm với ai sao?”

Cố Bách ngẩn ra, không trả lời mà hỏi lại: “Trong trí nhớ của cậu, cậu có yêu người nào chưa?”

Kì Nhạc theo bản năng nghĩ đến Tiểu Dĩnh, nhưng sau khi nghĩ lại, cậu cảm thấy hình như đó không phải là tình yêu, vì thế liền lắc đầu.

Không có yêu ai cũng tốt, tốt hơn nhiều so với việc thích cô gái nào đó. . . . . Cố Bách thản nhiên nói: “Thế thì cậu không hiểu được cảm giác của tôi đâu, đến khi cậu yêu ai đó một cách sâu đậm, cậu sẽ không thể đón nhận tình cảm của bất kì người nào khác.” Anh dừng lại một chút, “Nói cách khác, lúc trước cậu thích Ninh Tiêu, cho nên cậu cũng không để ý đến tình cảm của người nào cả, ví dụ như. . . . . . .” Cố Bách chống tay lên ghế sô pha, thân thể nghiêng về phía trước.

Thấy Cố Bách tiến đến gần mình, Kì Nhạc lùi về phía sau để tránh né, nhưng phía sau là ghế sô pha, cậu muốn tránh cũng không được, chỉ có thể trơ mắt nhìn người nọ từ từ tới gần, bộ dạng giống như sắp hôn cậu vậy, cậu luống cuống đẩy anh ra: “. . . . . Dừng lại.”

Cố Bách dừng lại theo lời cậu, hiện giờ khoảng cách giữa hai người rất gần, có thể cảm nhận cả hơi thở của đối phương. Cố Bách áp chế xúc động trong lòng, thấp giọng hỏi: “Nhìn đi, không có cảm giác đúng không?”

Kì Nhạc nuốt nuốt nước miếng, cảm thấy khoảng cách này quá nguy hiểm, làm cho cả người cậu đều không được tự nhiên, cậu dùng thêm chút sức, kéo giãn khoảng cách giữa hai người. Cố Bách không phản kháng, bình tĩnh ngồi lại chỗ cũ: “Thế nào?”

Kì Nhạc ấp a ấp úng: “Trước kia. . . . . . Cũng có người tiếp cận anh như vậy sao?”

Tuy không hiểu tại sao cậu lại hỏi như vậy, Cố Bách vẫn kiên nhẫn trả lời: “Trong giới 0 nhiều 1 ít, cho nên có rất nhiều người nhung nhớ, cậu cảm thấy thế nào?”

Kì Nhạc lại ấp a ấp úng: “Vậy khi đó anh phản ứng ra sao?”

Cố Bách nhíu mày: “Cậu cũng biết tôi chỉ thích Tiểu Nhạc, còn phản ứng thế nào nữa?”

“. . . . . Thật sao?”

Cố Bách ngẩn ra, cười như không cười: “Hình như cậu rất để ý đến chuyện này thì phải?”

Kì Nhạc nháy mắt mấy cái, im lặng quay đầu sang hướng khác: “Tôi chỉ hỏi cho biết vậy thôi.”

Cố Bách quan sát cậu một lúc, cuối cùng không ép buộc cậu nữa, tiếp tục đọc sách. Kì Nhạc ngồi trên sô pha nhìn một đống khái niệm, nhưng trong lòng lại có chút rối loạn, khiến cậu không thể tập trung tinh thần. Cậu nhìn đồng hồ, dứt khoát ôm máy tính và sách quay về phòng ngủ: “Tôi đi ngủ đây, ngủ ngon.”

Thấy cậu bỏ đi như đang chạy nạn, cảm xúc trong mắt Cố Bách trầm xuống, dù sao cũng ở chung với nhau nhiều năm như vậy, cậu không thể không có chút cảm giác nào với mình.

Kì Nhạc đi qua đi lại trong phòng ngủ, thật lâu sau mới bình tĩnh lại, thầm nghĩ cảm giác kì quái gì thế này? Cậu gục mặt xuống giường, chôn đầu vào trong gối, nhớ lại tình cảnh khi nãy, phát hiện mình gần như không có cảm giác bài xích, có lẽ mình thật sự nên thử một chút? Cậu ngồi dậy, nhìn chằm chằm máy tính, sau đó vuốt mặt một cái, đặt cái bàn nhỏ lên giường. Cậu mở máy tính lên, cắm tai nghe vào, hít sâu một hơi, dùng tư thế hiên ngang mở mấy cái video kia ra, im lặng ngồi xem, nhưng lại cảm thấy có chút ghét bỏ. Cậu tự hỏi một chút, có lẽ do bộ dáng của người kia quá xấu không hợp mắt mình, vì thế cậu tắt cái đó đi rồi mở cái khác lên xem, đổi năm sáu lần mới có một cái miễn cưỡng chấp nhận được. Cậu kiên cường coi đến một nửa, chợt phát hiện có thêm một người đàn ông nữa xuất hiện.

*Bàn nhỏ trên giường

ban

Kì Nhạc kinh ngạc, đây là muốn đổi người sao? Không phải chứ, người kia còn chưa bắn mà, cậu tò mò xem tiếp, phát hiện tư thế của bọn họ không ổn cho lắm. . . . . Sau khi hiểu ra ý đồ của bọn họ, cậu chết trân tại chỗ, cái chuyện song long nhập động này, nghe nói là một chuyện, tận mắt nhìn thấy lại là chuyện khác. Cậu chăm chú theo dõi màn hình, hoàn toàn choáng váng: “Má ơi, vào thật sao, có chết người không đó?!”

Cậu quên mất mình đang đeo tai nghe, căn bản không thể khống chế được âm thanh của mình, hoặc là cậu cho rằng âm thanh của mình rất nhỏ, nhưng thực tế. . . . . Lại rất lớn.

Cố Bách nằm trên giường của Tiểu Nhạc, hồi tưởng lại chuyện vừa rồi, sau đó nghĩ đến việc người yêu chỉ cách mình một bức tường, vì thế càng thêm trằn trọc khó ngủ. Đúng lúc này, Cố Bách nghe thấy một tiếng kêu to quen thuộc, anh giật mình, lập tức đứng dậy chạy qua xem thử, “Có chuyện gì vậy?”

Kì Nhạc bị dọa sợ, vừa định cầm ly nước lên uống thì lại thấy Cố Bách chạy vào phòng. Cậu giật bắn mình, do tư thế chồm về phía sau lấy ly nước mà dây nối tai nghe đã bị kéo căng hết mức, trải qua sự chấn động lần này, nó cũng rớt ra ngoài, ngay sau đó, một âm thanh mất hồn lập tức truyền ra, vô cùng rõ ràng.

Kì Nhạc: “= 口 =”

Cố Bách: “. . . . . .”

Kì Nhạc thầm nghĩ kì này xong rồi, hình tượng đói khát đã xâm nhập vào lòng người nào đó rồi, có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch, cậu im lặng ngẩng đầu lên: “Nếu tôi nói tôi chỉ xem cho biết. . . . . . Anh có tin không?”

Cố Bách nhịn cười: “Không sao, chúng ta đều là đàn ông, tôi hiểu mà.”

Những lời này có ý gì? Ý nói tôi là gay sao? Cậu tuyệt vọng hỏi: “Nếu tôi nói sau khi mất trí nhớ tôi không còn hứng thú với đàn ông nữa, anh có tin không?”

Cố Bách trả lời ngay tắp lự: “Không.”

Cho dù biết được sự thật, lúc này cũng không thể nói “tin”, nếu một người thường xuyên bị người khác nói mình là cong, trong lòng sẽ bị loại ám thị này ảnh hưởng, có lẽ cuối cùng sẽ cong thật luôn.

“. . . . . .” Kì Nhạc nói, “Tin hay không tùy anh.”

Cố Bách chỉ chỉ vào máy tính vẫn đang phát ra âm thanh: “Vậy cái này giải thích sao đây?”

“. . . . . .” Kì Nhạc nói, “Tôi thật sự chỉ xem thử một chút.”

“Vậy à, vậy cậu thấy thế nào?” Cố Bách nhìn cậu, “Có cảm nghĩ gì không?”

“Quá kinh khủng!”

Cố Bách im lặng một lát, sau đó bước tới ngồi xuống bên cạnh cậu, muốn giải thích một chút: “Cậu xem của Nhật hả? Bọn họ cố tình kêu dữ lắm.”

“Không phải.” Kì Nhạc di chuyển màn hình về phía Cố Bách, chỉ vào đó, nói, “Anh nhìn nè, hai người vào cùng một lúc, kinh khủng quá chừng luôn, thật sự không chết người chứ?”

Cố Bách: “. . . . . . .”

Tagged:

38 thoughts on “Thế Giới Này Điên Rồi – 34

  1. Tử Quân 04/02/2014 at 10:56 Reply

    Giat tem, chạy kakakakaka

    Like

  2. […] Chương 34: Thăm dò […]

    Like

  3. Aki 04/02/2014 at 11:40 Reply

    Xôi chay của tui đâu? *trợn mắt*

    Like

    • Nana 04/02/2014 at 11:45 Reply

      Tui cũng chả nhớ =))

      Like

      • Aki 04/02/2014 at 12:07 Reply

        Sao cô bảo 2 truyện đều 34 mà =))

        Like

        • Nana 04/02/2014 at 23:07 Reply

          cô lộn rùi, tui nói là phần H kìa =))

          Like

          • Aki 05/02/2014 at 10:34 Reply

            ừ, rõ ràng cô bảo là ở c34 ╭(๑¯д¯๑)╮

            Like

            • Nana 05/02/2014 at 10:35 Reply

              tui bảo là DB cơ ╭(๑¯д¯๑)╮

              Liked by 1 person

              • Aki 05/02/2014 at 10:36 Reply

                Cô bảo là ở hai truyện cùng là c34 ╭(๑¯д¯๑)╮

                Like

                • Nana 05/02/2014 at 10:36 Reply

                  làm gì có ╭(๑¯д¯๑)╮

                  Like

                  • Aki 05/02/2014 at 10:38 Reply

                    Có mà =))))))))))

                    Like

                    • Nana 05/02/2014 at 10:38

                      ko có mà =((

                      Like

                    • Aki 05/02/2014 at 10:40

                      thôi zị, tui chờ chương 4x =3=

                      Like

                    • Nana 05/02/2014 at 10:41

                      chờ đi =3=

                      Like

                    • Aki 05/02/2014 at 10:42

                      post đúng tiến độ, không lằng nhằng nha (◣_◢)

                      Like

                    • Nana 05/02/2014 at 10:43

                      tùy tình hình…………………..

                      Like

                    • Aki 05/02/2014 at 10:44

                      tui liều với cô! *cầm dao*

                      Like

                    • Nana 05/02/2014 at 10:45

                      cô dám Σ( ° △ °|||)

                      Like

                    • Aki 05/02/2014 at 10:48

                      tui dám đó, cô tin không! lúc trước làm TT mà cô đã bỏ xó hai đứa nhỏ rồi, giờ cô lại định ghẻ lạnh hai đứa nó hả? hả? *cầm dao*

                      Like

  4. alpenliebekim 04/02/2014 at 11:44 Reply

    “Một cái gậy không thể cùng lúc cắm vào nhiều cái lỗ. Nhưng một cái lỗ có thể cùng lúc chứa được nhiều cái gậy”
    (*´∀`*)人(*´∀`*)
    Sự thật là vậy :v :v

    Liked by 1 person

  5. PHONG LINH LÂU 04/02/2014 at 12:57 Reply

    …………….. (°Π°)}}}}}

    Like

  6. Tiểu Quyên 04/02/2014 at 14:23 Reply

    anh hàng đúng là số xui mới gặp phải người như anh bân, công nhận em nhạc càng ngày càng cong rồi

    Like

    • Nana 05/02/2014 at 10:37 Reply

      sớm muộn cũng cong, cong đại cho rồi =))

      Like

      • Aki 05/02/2014 at 10:50 Reply

        cuộc đời con người ta mà cô lại bảo “cong đại cho rồi” hả =))

        Like

        • Nana 05/02/2014 at 10:51 Reply

          chứ ko phải cô cứ đòi xôi chay xôi thịt hả, ko cong lấy đâu ra xôi cho cô ăn (◣_◢) 凸

          Like

          • Aki 05/02/2014 at 10:56 Reply

            từ ngày theo chân cô tui mới thế đó chứ, trước tui có quan trọng gì chuyện này đâu =))

            Like

  7. lin 04/02/2014 at 15:43 Reply

    KN mới nhập môn mà coi nặng đô zữ np luôn. Có khi nào KN sợ quá cong không nỗi làm CB đau lòng hk ta?

    Like

    • Nana 05/02/2014 at 10:37 Reply

      cong ko nổi thì làm gì có truyện cho nàng xem =))

      Like

  8. tramanhnguyen 04/02/2014 at 20:12 Reply

    3p… khẩu vị cũng quá nặng đi==||||| k lẽ a Bách sẽ kiếm mấy cái original ver diễn viên mặt đẹp cho vợ coi a Ó Ó

    Like

  9. Smiley Joyce 04/02/2014 at 21:31 Reply

    miết não 2 anh này cũng bất bình thường =))))))))))))~
    Edward Cullen không thích điều này =)))))))))))))~

    Liked by 1 person

    • Nana 05/02/2014 at 10:39 Reply

      Edward cullen là sao nàng Σ( ° △ °|||)

      Like

      • Smiley Joyce 05/02/2014 at 10:45 Reply

        ông vampire trong twillight có khả năng đọc suy nghĩ của người khác =))))))
        1 mình bella sóng não bất thường ổng đã điên đảo, ở đây là 1 bầy luôn =))))))))))))

        Like

        • Nana 05/02/2014 at 12:02 Reply

          thì ta biết anh Edward nhưng ta ko hiểu tại sao nàng bảo ảnh ko thích điều này =))

          Like

          • Smiley Joyce 05/02/2014 at 16:46 Reply

            à, thì tại ảnh mà gặp cái đám này thì ảnh sẽ …. choáng váng =))))))))

            Like

  10. athi 04/02/2014 at 22:23 Reply

    Ach…kinh khung that bo co the vao duoc sao…..chang phai cuc hoa be lam a….minh cung co cam giac giong KN na.

    Like

  11. Akashi Yukiko 04/02/2014 at 22:57 Reply

    Thật sự là thần kinh hai người này cực kì không bình thường mới có thể bình loạn về GV như vậy =)) Không ngờ là Kỳ Nhạc mới nhập môn mà vớ trúng song long nhập động rồi =))

    Liked by 1 person

  12. giantacuoionnhu 07/02/2014 at 03:01 Reply

    CB that gjan ta

    Like

( ̄^ ̄) | ლ(¯ロ¯ლ) | (≖ ‿ ≖) | (๑✧◡✧๑) | (๑>◡<๑) | (つ﹏<)・゚。| (¬‿¬) | (눈_눈) | ( ≧ ε ≦ ) | | (* ̄▽ ̄)b| (╥﹏╥) | Σ( ° △ °|||) | ╭ (╰_╯)╮ | ლ(´ڡ`ლ) | (●'◡'●)ノ♥| 凸(艹皿艹 ) | ╭(╯ε╰)╮| (╯‵□′)╯︵┻━┻ | ~(‾▿‾~) | (¯―¯٥) | ◕‿◕ | (▰˘◡˘▰) | (●´з`)♥ | ╮(╯▽╰)╭ | (๑¯△¯๑) | (づ ‾‾ ³ ‾‾ )づ♥❤ | ℒℴѵℯ❤| (◡‿◡✿) | ᎢℋᎪɳᏦ ᎩӫᏌ ✿♪♫