Kim Bài Đả Thủ – 120 (V) – Hoàn chính văn

Kim Bài Đả Thủ

Phao Phao Tuyết Nhi

Thể loại: hiện đại, hắc bang, cường cường, hiện thực hướng, 1×1, HE

Edit: Nana

***

Chương 120

“Có dự định gì chưa?”

Dương Lỗi hỏi Hoa Miêu. Phòng Vũ đã mời Hoa Miêu ở lại công ty, nhưng Hoa Miêu không chịu.

“Quay về Giang Bắc.” Mấy phòng game của Hoa Miêu ngày xưa giờ đã đổi thành tiệm net, đám anh em thuộc hạ đang kinh doanh.

“Vẫn tiếp tục lăn lộn à?”

“Tao vốn là du côn. Thì làm vậy thôi.”

Trong số bọn họ, Hoa Miêu mới là người lăn lộn lâu nhất. Sau này Hoa Miêu dẫn theo anh em và thuộc hạ, không ngừng chiến đấu ở Giang Bắc, chiến tích của Hoa Miêu vẫn thường xuyên truyền vào tai Phòng Vũ và Dương Lỗi.

Trước khi uống đến bất tỉnh nhân sự, Hoa Miêu nói với Dương Lỗi một câu thanh tỉnh cuối cùng. Hoa Miêu nói, mày đấy Dương Lỗi, mạng phải dài một chút, nhất định phải thế, nghe chưa…

Hôm đó, tất cả mọi người đều uống say. Say bí tỉ.

Tại Giang Hải, những tên côn đồ lớn nhỏ này đã từng hô mưa gọi gió, đã từng trải qua tuổi thanh xuân xao động, vui buồn và ly hợp, đã từng trải qua giai đoạn lắng đọng trong cuộc đời, để rồi giờ đây tất cả cùng nói lời tạm biệt với những năm tháng đẫm máu huy hoàng ấy.

Sau này, khi giới xã hội đen ở Giang Hải nhắc lại hôm đó, có người nói một câu. Giang hồ ở thập niên 90, kết thúc rồi.

Một thời đại ngây thơ và xao động, một thời đại nhiệt huyết sôi trào đầy tình nghĩa, kết thúc rồi.

Yến Tử Ất, La Cửu, Phòng Vũ, Dương Lỗi, những cái tên từng là truyền thuyết trên giang hồ, những vị đại ca và kim bài đả thủ từng làm chấn động và rung chuyển Giang Hải vào thập niên 80 90 đã chấm dứt thời đại của bọn họ, cũng chấm dứt luôn cái thập niên ấy. Giới xã hội đen ở Giang Hải vẫn tiếp tục phát triển, vẫn có người mới và chuyện mới xảy ra, nhưng tên tuổi và chiến tích của bọn họ vẫn được người đời bàn tán say sưa và thường xuyên nhắc tới hệt như truyền kỳ. Đương nhiên, khi những người đó hào hứng kể cho người đến sau “nhớ năm đó người kia thế này thế nọ”, nhân vật chính trong những sự kiện trên đã cách giang hồ rất xa.

Lúc Dương Lỗi đẩy cổng sắt ra, trong sân đúng là xuân về hoa nở.

Phòng Vũ theo sau Dương Lỗi, bước qua cánh cổng sắt, ngẩng đầu nhìn tòa nhà, tựa như lần đầu tiên đặt chân tới đây.

Hai người không có vội vã đi vào trong, cứ đứng yên giữa bụi hoa và bãi cỏ xanh mướt, nhìn nhau cười.

Mặc kệ bên ngoài xảy ra chuyện gì, phảng phất như chỉ còn lại mảnh sân tĩnh lặng này, thời gian chưa từng trôi qua, tất cả vẫn giống như trước đây.

Nhìn thấy Phòng Vũ bao năm không gặp, thím Trương vui mừng khôn xiết, Phòng Vũ gọi một tiếng mẹ nuôi, làm cho bà mặt mày hớn hở. Bà vẫn luôn nhớ Phòng Vũ, thường nhắc mãi với Dương Lỗi đứa con nuôi này không có lương tâm, chưa bao giờ trở về thăm bà. Chuyện của Phòng Vũ, thím Trương cũng không rõ ràng lắm, Dương Lỗi chỉ nói với bà Phòng Vũ chuyển đến vùng khác. Các cô chú trong nhà đều có mặt, ai cũng nhớ Phòng Vũ. Trưa hôm đó, mọi người cùng vui vẻ ăn một bữa cơm, cảm thán thời gian trôi qua quá nhanh, nhưng khó khăn nhất chính là mọi người còn có thể quây quần bên nhau.

Thím Trương liên tục gắp thức ăn cho Dương Lỗi và Phòng Vũ. Đừng nói là Phòng Vũ, ngay cả Dương Lỗi mà bà cũng chẳng gặp được mấy lần. Bao năm qua, ngoại trừ đến thăm mọi người vào dịp lễ tết, số lần khác Dương Lỗi về đây chỉ đếm được trên đầu ngón tay, mỗi lần về cũng chỉ ngồi chốc lát rồi chạy mất dạng, rất ít khi ở lại qua đêm, giống như muốn trốn ngôi nhà và mảnh sân này vậy. Thím Trương nhịn không được càu nhàu quở trách Dương Lỗi, rồi lại quở trách cả Phòng Vũ.

“Bây giờ anh ấy về Giang Hải rồi, sau này còn rất nhiều thời gian đến làm tròn chữ hiếu.” Dương Lỗi cười, nói với thím Trương.

“Không đi nữa thật sao?” Thím Trương mừng rỡ.

“Không đi.” Phòng Vũ mỉm cười, cầm lấy bàn tay Dương Lỗi đưa tới dưới mặt bàn.

Buổi chiều, sân nhà đắm mình trong ánh nắng. Đúng mùa tử đằng nở hoa, màu cỏ xanh mơn mởn hòa cùng sắc tím của nhụy hoa. Hai người tựa vào giàn hoa, nghe tiếng chim hót ngửi mùi hoa thơm, nhìn bóng cây chập chờn.

“Anh còn nhớ không, hồi xưa anh cứ ngồi ở đây chơi đàn guitar.”

Dương Lỗi nhớ lại hôm đó, hắn đẩy cổng sắt ra, trông thấy bóng người đang đánh đàn dưới giàn hoa tử đằng. Cảnh tượng ấy, mặc cho bao nhiêu năm đã trôi qua, vẫn rõ mồn một trước mắt như mới xảy ra ngày hôm qua.

“Biết khi đó tôi nghĩ gì không.”

Dương Lỗi liếc nhìn Phòng Vũ.

“Nghĩ gì.”

“Tôi rất muốn hôn anh. Hôn chết anh.”

Dương Lỗi nhìn vào mắt Phòng Vũ. Hắn không có nói đùa.

Phòng Vũ cười như không cười nhìn Dương Lỗi. Dương Lỗi chăm chú nhìn nét mặt kia, hắn mất tâm, mất hồn cũng chính vì nét mặt này.

“Vậy sao em còn ở đây hôn người khác?” Phòng Vũ nhướn mày.

“Má… không phải anh ăn giấm đến tận bây giờ chứ?” Dương Lỗi bật cười. Hắn nhớ tới đêm hôm đó, hắn thổ lộ hết buồn khổ với Phương Mai dưới giàn hoa, cho Phương Mai nụ hôn tạm biệt.

Sau khi trở lại Giang Hải, Dương Lỗi đã đến gặp Phương Mai.

“Tớ nói với người nhà của tớ, là tớ yêu người khác nên đá cậu. Bọn họ mắng tớ một trận, bảo là bọn họ biết từ lâu rồi, nếu không tại sao Bành Minh bám lấy tớ suốt ngày mà tớ lại chẳng chịu đuổi hắn ta đi.” Phương Mai thoải mái nói.

Sau này, khi Phương Mai biết Phòng Vũ đến khu bị nạn cứu Dương Lỗi, khi Dương Lỗi nói cho cô nghe ngọn nguồn bảy năm của Phòng Vũ, Phương Mai vô cùng kinh ngạc.

Cô thật sự không ngờ, chân tướng mọi việc lại là thế này. Cô chưa bao giờ nghĩ rằng, tình yêu giữa hai người đàn ông lại có thể sâu sắc và đau đớn như thế, cô đã tận mắt chứng kiến Dương Lỗi trả giá thế nào vì cuộc tình này, cô không ngờ những gì Phòng Vũ bỏ ra cũng khiến cô cảm động đến vậy.

Cô biết, từ nay về sau, cô không cần lo lắng cho Dương Lỗi nữa rồi.

“Cậu có gì phải xin lỗi tớ chứ, ngay từ đầu là tớ bắt cậu giúp mà. Bây giờ cho dù cậu muốn giúp, tớ cũng không đồng ý đâu!”

Phương Mai nói thật lòng.

“Cậu không cần lo lắng người nhà của tớ. Chỉ cần tớ chịu kết hôn, gả cho ai bọn họ cũng mừng cả. Cái tên Bành Minh kia chẳng có tài cán gì, chỉ biết lấy lòng ông bà già thôi, cái lần bố tớ nằm viện, hắn ta tất bật chạy trước chạy sau, bỏ không ít công sức, chưa chi đã mua chuộc lòng người rồi.”

Phương Mai nói.

“Ý cậu là…” Dương Lỗi đã hiểu.

“Chờ uống rượu mừng đi.” Phương Mai thẳng thắn.

“… Cậu ta có biết cậu muốn đóng kịch không?”

“Biết chứ.”

“… Cậu ta thật lòng đó, Phương Mai.” Dương Lỗi nói.

“Thiếu đầu óc thì có, ngốc ơi là ngốc.” Phương Mai nói.

“Cậu thật sự muốn kết hôn rồi chia tay?”

“Xem biểu hiện của hắn ta đã.” Phương Mai cười khẽ.

“……” Dương Lỗi đã hiểu, Dương Lỗi nở nụ cười, Phương Mai cũng cười.

Có người từng nói, cách dễ dàng nhất để làm một người phụ nữ rung động chính là ở bên cô ấy vào lúc cô ấy yếu ớt nhất.

“Cảm ơn cậu, Phương Mai.” Dương Lỗi nói lời thật từ đáy lòng.

“Hai chúng ta còn cần phải nói lời này sao?”

Phương Mai mỉm cười, mang theo xúc động, mang theo một giọt lệ thư thả nơi khóe mắt.

“Dương Lỗi, hai người hạnh phúc nhé.”

Phương Mai nở nụ cười…

Giờ phút ấy, cuối cùng Phương Mai đã tạm biệt mối tình đầu của mình, tạm biệt tuổi thanh xuân của mình, tạm biệt tình cảm mà mình giấu kỹ dưới đáy lòng.

Phương Mai là một cô gái thật sự dũng cảm, so với ai khác, cô càng thấu hiểu tình yêu và chúc phúc.

“Phương Mai đi rồi à?”

Phòng Vũ hỏi.

“Ừ. Bay chuyến hôm qua.”

Phương Mai liên lạc với bệnh viện ở nước ngoài cho bố, nước ngoài có phương pháp trị liệu tiên tiến, cô và Bành Minh cùng đưa bố ra nước ngoài trị liệu.

“Cô ấy nói lúc đến uống rượu mừng của cô ấy, chúng ta đừng mặc đồ bắt mắt quá, mắc công đoạt hết hào quang của chú rể.”

Dương Lỗi nhớ lại lời Phương Mai nói trước khi đi.

“Em mặc gì mà chẳng đoạt hết hào quang, hay là đừng mặc gì hết.” Phòng Vũ khoanh tay đứng tựa bên giàn hoa, cười khẽ.

“… Má, làm như tôi không dám vậy, đàn ông con trai mà sợ cởi đồ sao?” Trong lòng Dương Lỗi bắt đầu ngứa ngáy.

“Ai bảo anh vô văn hóa như vậy, thôi thì anh cởi trước đi!”

Dương Lỗi cười xấu xa đi tới sờ soạng eo Phòng Vũ, bàn tay không thành thật rờ rẫm vòng eo rắn chắc của Phòng Vũ rồi mò dần lên trên. Phòng Vũ cũng không ngăn cản, mặc cho Dương Lỗi sờ. Dương Lỗi nhìn ánh mặt trời xuyên qua giàn dây leo của hoa tử đằng, rọi lên mặt và lên người Phòng Vũ, nhìn vầng sáng chói mắt bao phủ Phòng Vũ, bao phủ ánh mắt đang nhìn mình và ý cười bên khóe miệng của Phòng Vũ, Dương Lỗi ngơ ngẩn…

“Làm gì đây, giở trò lưu manh à?” Phòng Vũ cười cười, đè lại bàn tay Dương Lỗi đang cởi áo sơmi của mình rồi luồn vào bên trong.

“Giở trò lưu manh đó, thì sao?” Dương Lỗi ra vẻ du côn, tay vẫn tiếp tục sờ soạng.

“Dữ dằn quá nhỉ.”

“Dữ dằn quen rồi, không sửa được.”

“Em dữ dằn, thế tối hôm qua rốt cuộc là ai chịu không nổi?” Phòng Vũ cười, giọng nói đủ thấp cho Dương Lỗi nghe.

“… Mẹ nó… anh giày vò người ta như vậy… anh tưởng tôi không dám làm anh hả!” Mặt Dương Lỗi nóng lên, thừa dịp Phòng Vũ không chú ý, hắn vừa lôi vừa kéo lột áo sơmi của Phòng Vũ, Phòng Vũ cười ngăn cản, Dương Lỗi vẫn ngoan cố cởi tiếp, cười lớn nhảy ra thật xa.

“Anh ở trần đi!”

Dương Lỗi giơ cao chiếc áo sơmi, nhìn Phòng Vũ mặc áo ba lỗ bó sát người, để lộ bờ vai trần trụi.

“Đắc chí, đưa đây!”

Phòng Vũ cười bất đắc dĩ nhìn Dương Lỗi, sải chân bước qua định tóm hắn, Dương Lỗi sẽ đứng yên cho Phòng Vũ tóm sao? Hai người chạy thật nhanh, một chạy một đuổi chạy ra sau nhà, Dương Lỗi nghe tiếng Phòng Vũ đuổi tới sau lưng, thở hổn hển buông vũ khí đầu hàng: “Được rồi được rồi…”

Dương Lỗi vừa xoay người lại đã bị Phòng Vũ ôm vào lòng, Phòng Vũ cúi đầu, hôn lên môi hắn.

Dương Lỗi cầm chiếc áo sơmi trắng, choàng tay ôm Phòng Vũ…

Hàng cây ngô đồng cành lá rậm rạp che chắn cho bọn họ, Phòng Vũ tựa vào tường nhà, ôm Dương Lỗi vào lòng, hôn hắn. Giữa mùi cỏ xanh mơn mởn, giữa làn gió nhẹ tươi mát, bọn họ hôn nhau, hôn thật dịu dàng, đắm say…

Sau khi trở về từ huyện Mãnh, Dương Lỗi được phê chuẩn đặc biệt cho nghỉ phép, hắn và Phòng Vũ cùng quay lại căn hộ ở lầu tám.

Khu vực này không bị di dời và phá bỏ, sau này sửa lại kế hoạch, xây dựng khu phố ẩm thực. Trước đây Dương Lỗi từng ngỏ ý mua lại căn hộ, nhưng chủ thuê muốn để dành cho con trai mai này kết hôn, không chịu bán, chẳng lâu sau chính phủ nói muốn di dời và phá bỏ, vì tiền bồi thường nên chủ thuê càng không muốn bán. Bây giờ không phá nữa, tình hình lại thay đổi, chủ thuê đang cần tiền gấp, quyết định nhả hàng, Dương Lỗi và Phòng Vũ bàn bạc mua lại căn hộ đó.

Nhị Hắc và đám anh em vốn định thu xếp mua một căn nhà mới tốt hơn cho Phòng Vũ, nhưng dần dà cũng không nài nỉ nữa.

Đến khi Nhị Hắc, Lão Lượng và vài anh em thân thiết biết rõ tất cả, cũng là chuyện sau này.

Đêm đó trở lại lầu tám, hai người đứng trên ban công, nhìn ánh đèn khắp thành phố.

Xung quanh toàn là ban công đóng kín, chỉ có ban công của bọn họ vẫn rộng mở, gió đêm thổi qua tóc bọn họ, hệt như nhiều năm về trước, biết bao đêm bọn họ từng tựa vào nơi này.

Những cửa hàng dọc phố dưới lầu đã thay đổi mấy đợt, nhà cao tầng mới cất mọc lên như nấm, cần trục hình tháp cao ngất ở công trường đằng xa, bóng dáng kéo dài dưới ánh đèn giữa màn đêm, mang đậm dấu ấn của thời đại.

cần trục hình tháp

cần trục hình tháp

Chiếc máy ghi âm kiểu cũ vẫn còn ở chỗ cũ, Dương Lỗi cắm phích cắm.

Giữa tiếng hát phát ra từ hộp băng, Phòng Vũ và Dương Lỗi nhìn nhau cười. Dương Lỗi lấy ra một điếu thuốc, nhét vào miệng mình, chạm vào điếu thuốc đã cháy của Phòng Vũ để châm lửa.

Trong màn đêm, trên ban công, hai đốm lửa kề sát, hai bóng hình tựa vào nhau.

Phòng Vũ chìa tay kéo Dương Lỗi lại gần mình. Dương Lỗi tựa lên vai Phòng Vũ, phun ra một ngụm khói, híp mắt, quan sát toàn bộ thành phố đèn đuốc sáng trưng…

Bọn họ cùng đi thăm La Cửu.

Mộ của La Cửu đặt tại nghĩa trang ở ngoại ô thành phố. Mấy năm qua, anh em đến thăm La Cửu chưa bao giờ ngừng, không để cho La Cửu cô đơn. Năm đó, cho dù đang lúc dầu sôi lửa bỏng như thế, hậu sự của La Cửu vẫn được tổ chức thật long trọng, không để cho người đàn ông này chịu một chút tủi hổ. Hai người đi đốt giấy và thắp hương cho La Cửu, mang tin tức của La Văn đến cho hắn. Phòng Vũ vừa ra tù đã nhận được tin tức của La Văn. Bạn học cũ của Phòng Vũ vẫn luôn chăm sóc La Văn, La Văn ở nước ngoài đã lập gia đình, cuộc sống êm đềm, ông trời vẫn đối xử tử tế với cô gái bất hạnh này, cho cô một kết cục tốt đẹp.

Phòng Vũ ngồi trước mộ thật lâu, Dương Lỗi vẫn luôn ở bên Phòng Vũ.

Đêm đó sau khi trở về, Phòng Vũ kể rất nhiều chuyện xưa cùng La Cửu. Phòng Vũ nói, trước đây hắn đã hứa với anh Cửu, nếu ngày nào đó lập gia đình, mặc kệ người đó ở nơi nào, hắn nhất định sẽ đưa người đó đến gặp La Cửu.

“Anh Cửu không gặp được cũng không trách anh đâu.”

Dương Lỗi nói.

“Hôm nay gặp rồi.”

Phòng Vũ nói.

Dương Lỗi quay đầu nhìn Phòng Vũ, bỗng dưng xoay người lại, ôm lấy hắn…

Dương Lỗi nhận được điện thoại của Dương Đại Thiên.

Dương Đại Thiên không nói gì nhiều, chỉ thở dài nói với Dương Lỗi: “Bố con tuổi cũng lớn rồi. Người đã già, không biết còn sống được bao lâu, con về thăm được mấy lần thì về đi…”

Dương Lỗi nghĩ, có lẽ sau này, không biết là lúc nào, cuối cùng hắn sẽ trở về, cùng Phòng Vũ trở về.

Nhưng đó là sau này, không phải hiện tại.

Chuyện khó khăn nhất trên đời chính là tha thứ.

Về sau, Dương Lỗi đã làm được.

Phòng Vũ từng nói, nếu không có ông ấy, năm đó tôi không thể nào được phán vài năm ít như vậy.

Phòng Vũ nói, tôi ngồi hết mấy năm tù, đi ra quang minh chính đại, tôi không có gì hối tiếc cả.

Chuyện ban đầu, là tôi tự nguyện.

Phòng Vũ nói, ông ấy là bố của em. Đừng vì tôi mà mất đi một người thật lòng muốn tốt cho em trên đời này…

Một hôm chủ nhật nọ, bọn họ đi ngang qua trường trung học Thực nghiệm.

Trường trung học Thực nghiệm vẫn giống như trước đây, cái sân tập đạt tiêu chuẩn kia vẫn còn hai bậc thềm cao cao ở hai bên.

Hai người ngồi trên bậc thang, ngồi ở chỗ mà Dương Lỗi đánh đàn năm xưa.

“Không mang đàn theo. Nếu không thì đàn thêm lần nữa.”

Dương Lỗi nói. Chiếc đàn guitar kia vẫn luôn nằm thu mình trong căn hộ ở lầu tám.

“Còn đàn được không.”

Phòng Vũ hỏi.

“Quên rồi.”

Sau khi Phòng Vũ đi tù, Dương Lỗi không còn chạm vào chiếc đàn guitar đó nữa.

“Thì anh dạy lại cho tôi thôi.”

Dương Lỗi nhìn Phòng Vũ.

Vài nữ sinh đang chơi bóng chuyền đánh bay quả bóng, bóng rơi xuống bên cạnh Phòng Vũ và Dương Lỗi, Dương Lỗi đưa tay chộp lấy quả bóng.

“Này… ném bóng qua đây được không?”

Mấy cô gái đỏ mặt nhìn Phòng Vũ và Dương Lỗi.

Dương Lỗi ném bóng đi, ném chính xác vào ngực một cô gái. Mấy cô gái đi thật xa, nhưng vẫn liên tục len lén nhìn về phía này.

“Cô gái kia, rất giống Anh Tử.”

Dương Lỗi nói.

Trước đây khi Anh Tử theo đuổi Phòng Vũ, Dương Lỗi từng gặp cô. Lúc đó Anh Tử cũng lớn chừng mấy cô gái này.

Phòng Vũ nhờ Anh Tử giúp đỡ như thế nào, cả quá trình đều nói cho Dương Lỗi nghe. Dương Lỗi biết, người mà trong lòng Phòng Vũ cảm thấy thiếu nợ chính là Anh Tử.

“Con cô ấy đã hai tuổi rồi.”

Phòng Vũ nói.

Hiện tại, Anh Tử đã lập gia đình ở phía Nam, có một người hết lòng yêu thương mình, cũng như hiểu được hạnh phúc thật sự của một người phụ nữ là gì.

Sau khi ra tù, Phòng Vũ đã gọi điện thoại cho Anh Tử, con trai Anh Tử cứ luôn mồm bi bô kêu “chú ơi”.

“Quậy lắm, hệt như bố nó vậy.” Anh Tử cười trong điện thoại.

“Anh Vũ, em cảm ơn anh nhiều lắm, nếu em không đến đây, em cũng không thể gả được cho anh ấy.” Anh Tử nói…

Dương Lỗi và Phòng Vũ đều gặp được những cô gái tốt. Đối với các cô, bọn họ vừa cảm kích, vừa thiếu nợ. Tuy các cô chỉ là người qua đường trong cuộc sống của bọn họ, nhưng cũng để lại ấn tượng vô cùng sâu sắc.

Loa trong sân tập phát một ca khúc, giai điệu dập dờn trong gió.

“Tình khúc 2000, cũng là La Đại Hựu hát, anh nghe chưa.”

Dương Lỗi nghe nhạc, nhìn người người trên sân tập chơi bóng dưới ánh mặt trời.

“Nghe rồi, nhưng bài 90 vẫn hay hơn.”

Phòng Vũ nói.

“Anh hát còn hay hơn anh ta.”

Phòng Vũ sửng sốt, bật cười.

“Nhảm nhí.”

Ánh mặt trời ấm áp chiếu sáng sân tập, trên sân có người đang thả diều, đàn bồ câu bay qua bầu trời.

“Lúc đó, có phải anh cố ý không.”

Dương Lỗi nhìn về phía đối diện. Thật lâu trước đây, có một người đã ngồi ở phía đối diện đánh đàn.

“Em nói em không cần lên tiếng cũng biết người đối diện nghĩ cái gì mà.”

Phòng Vũ nhớ lại cảnh tượng Dương Lỗi mặt mày hớn hở nói với mình rằng hắn và anh bạn kia chính là Khúc Dương và Lưu Chính Phong.

“Vậy khi đó anh ta nghĩ gì?”

Dương Lỗi nhìn Phòng Vũ.

Phòng Vũ híp mắt, nhếch khóe miệng.

“Anh ta nghĩ, tên ngốc này, không chọc cậu thì chọc ai.”

Phòng Vũ hút một hơi thuốc, cười.

“Mẹ nó… bây giờ nhớ lại, lúc anh mời tôi uống nước giải khát cũng cố tình không nói đúng không?”

Dương Lỗi nghiến răng nghiến lợi.

“Nếu tôi nói, em có mua nhiều kem hơn cho tôi không?”

Phòng Vũ nói.

“Anh đó, rõ là chơi tôi mà!”

Dưới ánh mặt trời, nụ cười của Dương Lỗi tản ra bốn phương tám hướng.

Phòng Vũ không trả lời, chỉ mỉm cười rồi hút thuốc.

Phòng Vũ nhớ lại buổi tối thật lâu về trước, nhớ cậu nhóc ngồi ở đằng xa ôm đàn guitar luống cuống tay chân nói “xin lỗi nha anh bạn”, nhớ mình ngồi ở bên kia sân tập, buồn cười nhìn cậu ta, tiện tay gảy dây đàn, nghe tiếng đàn bắt kịp của cậu ta.

Hắn nhớ lại năm ấy, nhớ cái đêm cuối mùa thu ấy, cái đêm sân tập lạnh như nước. Bài hát cũ xưa đó, hai người ôm đàn guitar đó, vẫn hát chung một bài 《Tuổi thơ 》.

Năm đó, bọn họ còn rất nhỏ.

Năm đó, bọn họ đến bên nhau.

HOÀN

Tác giả có lời muốn nói:

Rốt cuộc cũng kết thúc, tâm trạng phức tạp quá, có rất nhiều lời muốn nói nhưng không biết nên nói từ đâu. Bắt đầu từ mùa hè năm ngoái, bây giờ đã là mùa xuân rồi. Phòng Vũ và Dương Lỗi cũng đã trải qua mùa hè xum xuê, mùa đông lạnh lẽo, cuối cùng là xuân về hoa nở.

Cảm ơn mọi người đã theo dõi Đả Thủ, cảm ơn nửa năm qua vẫn luôn làm bạn của tôi, cảm ơn Phòng Vũ và Dương Lỗi.

Đối với bộ truyện này, tôi đã trao ra quá nhiều tình cảm, nhất thời cũng không biết nên nói gì. Tôi muốn đọc thêm nhiều cảm nghĩ của mọi người, xin hãy viết nhiều hơn cho tôi đi!

___________________

Lời tui muốn nói: (hơi bị dài và lan man)

Sau khi mỗi bộ truyện hoàn, lòng tui lại nhoi nhói thế này, tạm thời hơi bị rưng rưng nước mắt Ọ__Ọ Nhớ lại ngày đầu tui nhìn thấy bộ này bên kinzie, thấy 2 chữ hỗ công ngay tag là tui tắt liền =)) Thật ra cũng không phải kị hỗ công, có điều tránh được thì tránh |_・) Không lâu sau, tui lại trời xui đất khiến thế nào tiếp tục click vào bộ này, lúc đó mới để ý đến comment bên dưới là truyện hay lắm nên cũng bị dao động, thế là quyết định hỗ thì hỗ ta cứ nhảy hố thôi =))

Dự định ban đầu là tải QT về ngâm cứu thử mà google thấy có nhà edit nên nhảy vô luôn. Nhảy vô rồi thì cũng cảm nắng bộ này luôn (mới đọc tới đoạn H đầu tiên), cảm nắng anh Vũ thật là đàn ông quá đi, tội anh ghê trai đang thẳng mà bị bẻ cong (´ڡ`), tôi cả Lỗi Lỗi nữa trai đang thẳng mà cuối cùng lại cong vì trai thẳng (´ڡ`) Lúc đó muốn ôm về edit lắm rồi mà nhìn cái đống hố chưa lấp trong nhà thấy nẫu lòng quá nên không dám, với cả editor bên kia cũng edit được hơn 50 chương rồi mà mình còn đem về xào lại có kì không ta ლ(¯ロ¯ლ) Thế nên quyết định down QT về đọc nốt rồi tự thẩm trong thầm lặng…

Mất 2 ngày mới luyện được hết QT đoạn còn lại, đọc cái đoạn anh Vũ bị bỏ tù mà suýt sái quai hàm vì má ơi sao có thể bỏ tù nhân vật chính chớ ლ(¯ロ¯ლ) Xong đọc đến đoạn miêu tả Phòng Vũ và Anh Tử thì chửi um lên vì má ơi không lẽ lọt hố ngay khúc cuối ლ(¯ロ¯ლ) Cuối cùng đọc đến đoạn biết sự thật anh bị nhốt 7 năm mà nước mắt như mưa ლ(¯ロ¯ლ) Đọc đến đoạn H 12 trang thì khoái chí trở lại (mỗi tội giờ edit cực quá ლ(¯ロ¯ლ) Đọc tới hết thì quyết định phải ôm bộ này thôi, có người edit cũng không sao, mình làm một bản cho mình để thẩm du tinh thần vậy ( ▔∀▔ )b

Lúc đầu cũng không nhiều người theo dõi bộ này đâu, đa phần đều ngại ngược khi thấy tag “hiện thực hướng”, nhưng dần dần thấy tui chăm update bộ này quá nên cũng tò mò phải hông ԅ(‾⌣‾ԅ) Cảm ơn những ai đã theo dõi và ủng hộ tui trong suốt thời gian qua nhé T^T Mọi người là nguồn động lực để đi tới bước này đó, cảm ơn vì đã cùng trải qua mùa hè xum xuê, mùa đông lạnh lẽo và mùa xuân về hoa nở cùng Phòng Vũ và Dương Lỗi ℒℴѵℯ❤ Mong là mọi người đã tìm được những phút thư giãn vui vẻ khi đọc bộ truyện này, cũng mong là nó đã để lại ấn tượng tốt đẹp trong lòng mọi người (●´з`)

Ngoài ra, truyện vẫn còn một số Phiên ngoại nữa nên đây chưa phải là lần cuối cùng gặp mặt Phòng tổng và Lỗi tử đâu =))

Lời cuối cùng muốn nói là, sẽ rất tuyệt nếu mọi người để lại comment và cho tui biết về cảm nhận của mọi người về truyện này ~(‾▿‾~) Mọi người có cảm nghĩ gì về nhân vật, hay mọi người có ý kiến gì với editor không, tui rất muốn biết đó!!

PN Trường Thành: Chương 103

Tagged:

166 thoughts on “Kim Bài Đả Thủ – 120 (V) – Hoàn chính văn

  1. nguyenminhlien 16/12/2014 at 16:05 Reply

    cảm ơn b vì đã edit truyện nay. Đây là một trong số ít bộ mà m rất thích.

    Like

  2. Clover 16/12/2014 at 16:11 Reply

    *chấm nước mắt* thế là hoàn chính văn, lần nào kết thúc 1 bộ truyện hay tui cũng tiếc hùi hụi, thực sự rất thích các nhân vật trong truyện, ko chỉ riêng nhân vật chính, xuyên suốt bộ truyện tui có cảm giác như đang xem 1 bộ phim tình nghĩa giang hồ sống động vậy.

    Ban đầu lúc bạn giới thiệu, tui nghe hiện thực hướng cũng hơi ngại cô ạ, sợ u ám quá chịu ko nổi, nhưng may mà vẫn quyết tâm đọc, và đúng là quyết định sáng suốt mà, Phòng Vũ – Dương Lỗi giờ sẽ được liệt vào một trong những couple yêu thích của tui. Và thêm 1 điểm tui thích ở truyện này nữa là cách xây dựng nhân vật nữ, ko như mấy truyện khác, toàn cho nữ vào vai đáng ghét phản diện chán ngắt, ở đây chị nào cũng tốt cũng thấy thương hết, vui là ai cũng tìm được hạnh phúc cho riêng mình.

    Cuối cùng là cảm ơn Nana đã chuyển ngữ bộ truyện hay thế này nhé, cách edit của cô rất tốt, thật lòng đấy *ôm hun*

    Liked by 4 people

    • Nana 18/12/2014 at 20:59 Reply

      Cảm ơn cô nhiều vì đã theo tui đến hết con đường (dù cô bắt đầu hơi muộn =)) Yêu lắm, rất vui là cô thích (●´з`)♡

      Liked by 1 person

  3. Mèo đực 16/12/2014 at 16:17 Reply

    Lên học ĐH được 1 năm rưỡi rồi. Đây là bộ đam hay nhất trong suốt quãng thời gian đó TvT Phòng Vũ và Dương Lỗi không có thứ tình yêu hào nhoáng nhưng câu chuyện của hai người lại rất sâu lắng, vi diệu. Đôi khi tình yêu là thứ không thể nói bằng lời, những điều mà Dương lỗi và Phòng Vũ làm cũng đã minh chứng cho điếu ấy. Họ nhìn nhau thật lâu, ôm nhau thật chặt, im lặng ngồi cạnh nhau để hiểu nhau hơn. Chuyện tình của hai người từ thời còn đôi mươi đến lúc này vẫn luôn thuần khiết, thật… ư huhuhuhuhu ;_____; Tôi không nói nữa, tôi ghen tị với 2 người ;____________; huhuhuhu Editor dễ xương tui yêu cô huhuhuhu không có cô xao tui biết đến Phòng vũ đại Ca và Tiểu Lỗi ;_____; Giọng edit của cô càng làm tui thêm yêu bộ truyện này ;__________; Cảm ơn cô, arigatou :”>>>>>>>>>

    Liked by 4 people

    • Nana 18/12/2014 at 21:02 Reply

      Cảm ơn cô ủng hộ nhé, cô thích là vui lắm rồi hehe (づ ‾‾ ³ ‾‾ )づ♥

      Like

  4. Tâm Khiết 16/12/2014 at 16:18 Reply

    ư ư không còn lời nào để nói T^T
    năm đó bọn họ còn nhỏ
    năm đó bọn họ đã bên nhau
    T^T
    lần thứ n, chị na e yêu chị nhất quả đất, đây là món quà sinh nhật hôm nay e thích nhất :”3

    Like

    • Nana 18/12/2014 at 21:03 Reply

      á…. Chúc mừng sinh nhật em nha, dù bị muộn mất rồi :((

      Cảm ơn em nhiều vì theo chị gần như từ giữa tới cuối nha =)) rất thích đọc comment hớn cùng của em đó ℒℴѵℯ❤

      Like

  5. thanhthanh1307 16/12/2014 at 16:33 Reply

    Thật sự thật sự rát cảm ơn mọi người đã hoàn bộ này TT___TT Nếu không nhầm thì đac 10 tháng rồi kể từ chương đầu cho đến giờ huhu ToT cũng ko biết phải nói gì nữa vì giờ đọc xong cũng xúc động lắm nè ToT nói chung là yêu Phòng tổng Lỗi tử yêu Ám Dạ Cunggg

    Like

    • Nana 18/12/2014 at 21:04 Reply

      Thanh kìu ❤ Đúng là 10 tháng thiệt đó ԅ(‾⌣‾ԅ)

      Like

  6. minhtule 16/12/2014 at 17:00 Reply

    ôi.hết rồi, hết thật rồi T^T may mà vẫn còn mấy cái PN nữa để bồi đắp cho cái tâm tình hụt hẫng khủng khiếp của ta (づ ‾‾ ³ ‾‾ )づ♥❤
    yêu truyện này lắm cơ.120 chương có lẽ cũng không phải là quá dài nhưng mà khi nhớ lại những từng hồi ức khi 2 người mới gặp nhau, choảng nhau, đánh đàn cùng nhau….. nói chung là từ lúc bên nhau, khi mà cái tình yêu của hiện tại còn chưa chớm nở, sao mà ta thấy xa xôi quá.ta thấy buồn, thấy hoài niệm như chúng là hồi ức của ta chứ không phải của 2 anh, cứ như ta cũng vừa trải qua một cuộc tình vậy a :)))) nhưng mà là cuộc tình với bộ truyện này (‾▿‾~) yêu lắm.cảm ơn nàng đã dịch bộ truyện này
    nghĩ lại cũng thấy lạ, ta không nhớ tại sao lúc đầu ta lại đọc bộ truyện này.nhưng mà ta hp vì đã làm thế (▰˘◡˘▰)

    Like

    • Nana 18/12/2014 at 21:06 Reply

      Ta cũng vậy nè, thấy hoài niệm dã man =(( hoài niệm cái thời 2 người còn chưa yêu nhau, cũng như anh Vũ nói đó, lúc đầu còn đánh em nó chảy máu đầu mà về sau em bị thương một chút còn chịu ko nổi =(( Thanks bạn ủng hộ nha (●´з`)♡

      Liked by 1 person

  7. tamlang94 16/12/2014 at 18:26 Reply

    Nói cái gì nữa giờ, hay muốn chết luôn, cả hai anh lẫn editor. Cám ơn rất nhiều.

    Thực sự là ta rất thích “hiện thực hướng”.

    Mong truyện mới nhà nàng. Vẫn còn mong ước đề nghị với nàng làm 1 truện mà không biết nàng còn nhớ không? của Hương Tiểu Mạch ấy mà.

    Like

    • Nana 18/12/2014 at 21:07 Reply

      Nhớ chứ, Tội pham (Hãn phỉ) của Hương Tiểu Mạch nhỉ (¯―¯٥) Ta nhớ rồi mà thấy dài quá nên chưa đọc, để ta cho vào diện xem xét nhé ~(‾▿‾~)

      Like

  8. bigq26pupu 16/12/2014 at 19:18 Reply

    chỉ biết nói là:’tui đã bị dụ dỗ đọc truyện này, và bây giờ tui rất hí hửng chờ ngoại truyện’ hihi…tui vui lắm khi trải qua từng cảm xúc vui, buồn, hận của cặp đôi cường cường này… Và cũng công nhận khi bạn edit H đó…haha tui nghĩ bạn cũng ‘trong sáng’ ghê. Thanks very much

    Like

    • Nana 18/12/2014 at 21:08 Reply

      Cảm ơn nàng ủng hộ nha, PN cứ từ từ mà tiến, ta nghỉ xả hơi vài bữa đã ◕‿◕

      Like

  9. 리 영 기 16/12/2014 at 20:10 Reply

    Happy ending này làm mai tui có tinh thần đi thiiiiiiiiiiiii … Dù ko phải môn tui sợ nhất (눈_눈)
    Anyway ~ Qua KBĐT tui mới thực sự thấy đc quân tử chi giao là như thế nào (‾-ƪ‾) Chúc mừng bộ truyện đã thành công tốt đẹp dù giữa đường gặp vài hòn đá ngán chân ( ̄^ ̄) Cuối cùng là kịch liệt yêu cầu biều tình khuyến cáo đề nghị khuyên bảo các nàng là mau quay về với Tống Phong đẹp giaiiii ~~~~
    Cáo từ..

    Like

    • Nana 18/12/2014 at 21:08 Reply

      Thanks nàng ủng hộ, còn bộ kia thì… cứ từ từ bình tĩnh hen (¯―¯٥)

      Like

  10. Phan Lin 16/12/2014 at 20:14 Reply

    Thấy zui zì truyện hoàn mà cũng thấy buồn vì xa Vũ Lỗi. Chuyện tình hai người trải qua tất cả cảm xúc đọc mà thấy zui buồn theo hai người. Cám ơn Nana đã edit một bộ truyện hay.

    Like

    • Nana 18/12/2014 at 21:09 Reply

      Cảm ơn nàng vì vẫn luôn ủng hộ từ đầu chí cuối *chấm nước mũi*

      Like

  11. Mặc Vũ 16/12/2014 at 20:27 Reply

    Em thích bộ này lắm luôn, coi cường cường chọi nhau thật là hấp dẫn mà. Anw, tks vì đã làm bộ này <3

    Like

  12. nibom18 16/12/2014 at 20:50 Reply

    *rưng rưng* Thật cũng ko biết nói gì nữa. Mối tình của họ quá đẹp, đẹp như mơ vậy. Mình thích cách tác giả xây dựng nhân vật, thích tình nghĩa giữa họ, thích tất cả.
    Rất là cảm ơn Na. *gửi trăm nụ hôn*. Mình biết đến Ám Dạ Cung qua KBĐT, quả thực rất thích phong cách edit của bạn, thích cả sự cẩn thận tỉ mỉ của bạn khi edit, beta, tìm thông tin chú thích. Cảm ơn bạn rất nhiều vì đã dành nhiều công sức, đem đến cho mọi người cp Lỗi Vũ hoàn thiện và nhiều cảm xúc như thế. Sẽ ủng hộ bạn hết mình! :)

    Like

    • Nana 18/12/2014 at 21:09 Reply

      Cảm ơn bạn ủng hộ nhiều lắm nha (づ ‾‾ ³ ‾‾ )づ♥❤

      Like

  13. yumi6002 16/12/2014 at 23:27 Reply

    Nhìn chữ ” Hoàn” mà lòng ngậm ngùi ghê.
    Đã lâu lắm r tui mới đọc được bộ đam hay như thế, chân thật như thế, nhân vật và tình yêu tuyệt vời như thế. Lúc ban đầu nhìn qua tên truyện cùng thể loại thấy không có gì đặc sắc nên định cho qua, thế mà thời gian dài sau vẫn không tìm đc truyện nào hay đọc đến ưng ý nên tui quay lại một số nhà có edit nhiều bộ để tìm truyện, đồng thời đọc được đoạn trích lúc Dương Lỗi mắng anh Vũ lúc ở trong Wc nó ngược quá, đó là lúc tui là đến với Kim bài đả thủ,đến với những ngày tháng hóng từng chap một. Đúng là sự lựa chọn ko hối tiếc luôn nàng ạ, đây quả là một bộ truyện hay, có ý nghĩa sâu sắc từ những cảm xúc, suy nghĩ nội tâm của nhân vật rất chân thật cũng như các tình tiết rất đắt giá làm nổi bật tình yêu giữa 2 người đàn ông, một thứ tình yêu mãnh liệt, sâu sắc thấu tận tim can.
    Lải nhải hơi dài, nhưng mà thực ra để viết cảm xúc của tui nó còn dạt dào hơn nữa cơ nàng ạ, sợ nàng ko đọc thui :D Rất vui vì nàng đã quyết định làm bộ truyện này, có như vậy tui mới có được truyện hay mà đọc chứ :) Hãy làm thêm nhiều bộ kiểu như này nữa nhé….yêu nàng nhiều ơi là nhiều luôn ý *ôm hôn thắm thiết*

    Like

    • Nana 18/12/2014 at 21:12 Reply

      *ôm ôm* Cảm ơn nàng đã ủng hộ, thấy nàng thích là ta mừng rồi, làm editor chỉ muốn có vậy thôi (▰˘◡˘▰) Còn những bộ trong tương lai thì ta chưa biết, vì thời gian qua ta chưa có đọc được bộ nào ưng ý cả nên cũng khó nói lắm ~(‾▿‾~)

      p/s: Nàng cứ viết dài thoải mái, ta còn muốn đọc ấy chứ sao lại ko đọc ọ__ọ

      Like

  14. Kenny 17/12/2014 at 10:13 Reply

    Truyện thật sự rất hay. Cám ơn nàng đã làm bộ này. Mình đã thật sự nổi điên khi nhà bị khóa, lúc đó mình đọc được phân nửa rồi. Tại thời điểm đó mình chưa biết Fb của nàng, cũng ko biết là phải tạo wordpress acc, send request nên cứ ngày ngày lân la check coi trang có được mở lại không- trong vòng 3 tháng j đó. Nói chung đọc được happy ending của 2 nhân vật mà mừng thiệt mừng.

    Like

    • Nana 18/12/2014 at 21:13 Reply

      Khổ thân nàng o_0 Ta nhớ ta thường xuyên chèn vô các chương truyện là nhớ theo dõi FB của ADC mà nhỉ ọ__ọ Cảm ơn nàng ủng hộ nhé ^^

      Like

  15. tieudaodong 17/12/2014 at 11:28 Reply

    *Né gạch đá của mọi người*
    Hình như chương này hok nhiều com = chương H, hình như mn chờ chương đó hơn ( ̄^ ̄) dù là chương cuối cơ mà cảm giác hem đc phấn khích = khi đọc chương H bởi vì hồi đó là háo hức chờ đợi còn h là cái kết tròn vẹn, thiệt có chút luyến tiếc mà (‾-ƪ‾) Dạo này đọc toàn thể loại “đứng đắn” như thế này (KBĐT nè, Dưỡng phụ nè, Kỷ Cambri nè…) nên tự dưng hôm trước đọc 1 bộ hài bựa thấy tuột cảm xúc kinh khủng @~@
    Nói đi cũng phải nói lại tớ vẫn thích tính cách Lỗi Lỗi hơn Phòng tổng 1 tẹo, và càng về cuối (aka LL thành “quân nhân” ) tự dưng thấy bạn ý có tố chất “công” kinh khủng; còn Phòng Vũ ôn nhu, dịu dàng như vậy thiệt cmn thụ mà ლ(¯ロ¯ლ) Tớ cũng ko thích hỗ công lắm, tớ cũng đồng ý anh Vũ (đa số thời gian) rất men cơ mà vẫn nhịn ko đc muốn đảo cp (☆ _ ☆) Ôi, cường – cường nó khổ thế đấy (¯―¯٥)

    Like

    • Nana 18/12/2014 at 21:16 Reply

      Cũng nhiều com đó chớ, chương H toàn comment “nóng bỏng quá” không à, chương này mọi người mới comment dạt dào cảm xúc nè (▰˘◡˘▰) Trường hợp của nàng gọi là “hoang văn” đó, đại khái là sau khi đọc 1 bộ hay và vừa ý thì sang bộ khác tự dưng thấy… tụt mood (_ _!) Còn Lỗi Lỗi thì manly mà, nhưng tớ vẫn thấy bạn ấy làm thụ hợp hơn (tại lỡ kết anh Vũ nằm trên quá rồi) =)) Nhiều bạn hủ Tung cũng kêu gào đòi LL phản công đó, nhưng thôi… đừng… tâm hồn yếu đuối chịu ko nổi (¯―¯٥)

      Liked by 2 people

  16. bolagung 17/12/2014 at 13:23 Reply

    chốt lại là ơn nghĩa của cây đàn không nhỏ, nhờ nó mà một đường tình tinh trắng nhưng trơn ướt bùi ngùi xúc cảm tưởng nhớ đã mở ra!
    thật tình là đọc đam hiếm khi có nổi niềm le lói với đồ vật như khi đọc bộ này, vẫn biết ngoài cây đàn đó ra thì rất nhiều tình tiết khác hàm súc hơn…có thể là tình yêu của hai nhân vật trong đây cũng giống như chiếc đàn ghita ấy vậy!

    Like

    • Nana 18/12/2014 at 21:17 Reply

      cây đàn được làm ảnh bìa truyện đó, nó cũng đóng vai trò quan trọng mà dù hơi ít đất diễn =))

      Like

  17. Z♥ 17/12/2014 at 14:42 Reply

    Lần nào cũng vậy, theo 1 câu chuyện trong khoảng thời gian dài, lúc nó kết thúc cũng chỉ thấy buồn buồn, cảm nhận chỉ có thể giữ trong lòng. Không phải không muốn nói mà là chả biết nói như thế nào :))
    Nói chung là yêu đó =)))

    Like

    • Nana 18/12/2014 at 21:18 Reply

      Nói chung là cảm ơn đã ủng hộ nha (づ ‾‾ ³ ‾‾ )づ♥❤

      Like

  18. frozenworld53 18/12/2014 at 03:40 Reply

    (¬_¬) Thật ra thì “hiện thực hướng” đúng là có làm dội lòng ta khi mới xem thật, vì để ý cứ truyện nào có 3 chữ này là y như rằng… ngược luyến tàn tâm. May mà có chữ HE nó gỡ lại nhưng cũng chả có hiệu quả lâu lắm, vì cái tội đa nghi.

    (눈_눈) Ta nghĩ là nếu HE thì cũng có nhiều nghĩa lắm. Ví dụ như 2 người quay trở lại chính đạo, đường ai nấy đi, thành gia lập thất… HE. Tệ hơn là chỉ có 1 người thôi… Còn người kia thì … lâu lâu hoài niệm lại.

    ~(‾▿‾~) Cho nên nói đi cũng phải nói lại, ta cảm thấy rất vi kết thúc HE cho ra hồn như thế này. Vả lại 2 anh cũng xứng đáng có được HE của riêng mình chứ, sau bao nhiêu chuyện đã qua.

    (づ ‾‾ ³ ‾‾ )づ♥❤ Chân thành cảm ơn nàng đã edit bộ này nhá!!! Phải hiểu rằng edit bộ này ko hề dễ, chưa kể nàng còn gặp nhiều trở ngại ở đủ mọi mặt khi edit bộ KBĐT này, vậy mà nàng vẫn kiên trì edit đến cùng. Công sức nàng bỏ ra sắp hoàn thành rồi, chúc mừng nàng!!!

    Like

    • Nana 18/12/2014 at 21:19 Reply

      Cảm ơn nàng đã luôn ủng hộ ta từ đầu tới cuối, nàng còn theo bên nhà ta rất nhiều bộ khác nữa, yêu nàng ghê đó ლ(¯ロ¯ლ) Nói chứ ta rất thích đọc cmt của nàng, chắc tại nàng sống ở nước ngoài lâu nên cách cmt của nàn có gì đó rất… lạ và buồn cười =))

      Like

  19. Ngưu Hồ 18/12/2014 at 07:16 Reply

    cám ơn vì đã edit ạ. đây là1 trong những bộ đam hay nhầtbma e đc đọc. cám ơn editor nhiều lắm ạ

    Like

    • Nana 18/12/2014 at 21:20 Reply

      thanks em đã ủng hộ ◕‿◕

      Like

  20. duongconuong 18/12/2014 at 18:13 Reply

    Trong 3 ngày ta đã luyện xong bộ này điều đó nói lên truyện thật sự hay hấp dẫn từng chương ta đọc mà ko dứt ra được..cám ơn tác giả viết lên câu chuyện này,cám ơn nàng đã edit truyện hay như vậy ,nàng edit cực dễ hiểu lun..ta khâm phục nàng quá.^^

    Ta đọc mà cứ ngỡ đang xem phim xã hội đen cơ..từng lời nói hàng động,cử chỉ, cách đánh nhau đến câu chửi thề cực kỳ hay cực kỳ xuất sắc rất thích hợp với mỗi người mỗi hoàn cảnh ta thích nhất là nàng edit cảnh H..nói sao nhj nó vừa hiện thực vừa trần trụi, thô bạo nhưng đầy đam mê và say đắm cũng nói lên tình yêu của 2 anh trong đó cả máu và nước mắt. một tình yêu hoàn toàn khác với những tình yêu của mấy bộ đam mỹ khác.

    Đọc truyện này ta lun cảm thấy những vấn đề xảy ra ,cách xử lý hoàn cảnh,tình nghĩa anh em, tình bạn,tình yêu, tình thân gia đình một cách tự nhiên và giống như ( đúng rồi phải như thế,như vầy mới đúng ) ko có vô lý, ko có gượng ép, mỗi nhân vật ,mỗi vấn để xảy ra tạo ra một câu chuyện thật hoàn chỉnh và ko thể nói ji hơn ngoài câu * đời ko như là mơ*.

    Ta đọc truyện rất kén chọn và đặc biệt có H mới có hứng xem và Kim Bài Đả Thủ đã ko ta thất vọng…canh H đc miêu tả thật tuyệt vời giữa một rừng truyện H văn ngày nay ta đọc đa nhàm và mất cảm giác thì truyện này giống như * hạn hán mà gặp mưa rào* ấy.Biết nói sao để diễn tả đây tóm lại quá đã cmn rồi ( theo cách nói giang hồ) haha.Nhưng nếu ko có nàng vất vả edit thì làm sao ta đc đọc 1 bộ truyện hay như thế này chứ..công lao nàng rất to lớn và ta rất chân thành cám ơn nàng lần nữa.

    Ta sẽ lun cố gắng theo dõi và theo từng bước chân nàng trên con đường edit đầy vất vả và gian khổ này…một độc giả thầm lặng ủng hộ nàng theo thời jan.

    Like

    • Nana 18/12/2014 at 21:21 Reply

      Cảm ơn nàng nhiều lắm nha, thấy nàng thích là ta hạnh phúc rồi (づ ‾‾ ³ ‾‾ )づ♥❤ Ta cũng giống nàng, đọc truyện có H mới có hứng xem, không phải vì ta ghiền H mà là H nó giống như sự gắn kết đặc biệt giữa hai người vậy, thiếu nó thấy trống vắng sao đó (¯―¯٥)

      Like

  21. nhatkhanhho 18/12/2014 at 20:39 Reply

    Nhớ lần đầu tiên nàng tâm sự với ta về bộ này, nào là 2 anh yêu nhau như thế nào, hi sinh vì nhau ra sao, sau đó mới đọc mấy chương bên nhà fox, đâm ra ghiền luôn =)))
    Lúc đầu đọc truyện thấy ghi hiện thực hướng rồi nghe nàng xì poi tưởng tượng đủ cảnh, sợ 2 anh đánh bị đánh rồi bị liệt bị mất tay mất chân hay mất trí nhớ cẩu huyết này nọ, sau nghe ngược tâm nhưng cũng ngược dữ dội lắm nhưng lỡ ghiền quá nên triển luôn o(╯□╰)o
    Đoạn đầu đọc ta thấy mô típ cũng khá bình thường, từ kẻ thù thành anh em, nhưng đến khúc đánh đàn ghi-ta là bắt đầu gay cấn ( ˘ ³˘)♥. Khúc chuyển biến tâm lý là khi Dương Lỗi xem băng GV của Hoa Miêu, sau đó Lỗi Lỗi nhà ta bắt đầu dằn vặt, không kiềm chế được Vũ ca =))) Thật sự lúc đầu cũng giận Vũ ca lắm, ca cứ dùng dằng tình cảm, mập mờ mà vẫn “chơi” với Dương Lỗi… Vừa đọc vừa lo cho quá trình bẻ trai thẳng của Lỗi Lỗi…
    Sau thým gì đấy làm Lỗi ca ghen đẩy tình cảm của 2 người lên một cao trào mới, lúc đó vui quá trời quá đất vì Phòng tổng cũng biết ghen như ai, cũng bá đạo như bao ông chồng khác ╰(*´︶`*)╯♡
    Nhớ đoạn Dương Lỗi đến vùng núi gì đó, Phòng Vũ mất liên lạc, anh lo lắng đến độ đi tìm người ta, khi đến nơi giật phăng khăn tắm và H…một trận tưng bừng (máu mũi a~)
    Không lâu sau đó Vũ ca bị thằng nào đó hại phải bị tra khảo, đoạn tiểu Lỗi đến cứu, lúc đó Lỗi Lỗi ngầu vô cùng, nhìn mấy thằng cảnh sát khúm núm, lúc Lỗi Lỗi đi trả thù cho chồng, sướng không nói nên lời, thầm nghĩ: “Chết mày chưa!” =)))
    Rồi khi Dương Lỗi bị bắt cóc, Vũ ca lấy dao đâm tay trái mình, sau này đánh nhau còn di chứng, đọc đến đó tim đau nhói.
    Sau nhiều đoạn là đến màn chia ly, cũng như hai anh, ta cũng mong đến đêm Tất Niên, thế mà câu chuyện bỗng nhảy đến 7 năm sau, rồi nghe tin Vũ ca theo gái, lúc đó chửi Vũ ca ghê lắm ▔□▔)/▔□▔)/▔□▔)/
    Nhưng khi thấy ca nhìn hình Lỗi Lỗi mặc áo cưới với PM, ca giả bộ lái taxi, núp lùm nhìn vợ từ xa, thấy ca cũng tội tội =((( Rồi khi ca đứng nhìn hình bóng Lỗi Lỗi bỏ đi dưới tuyết, không nhìn được, khóc luôn T^T
    Sau vụ ở nhà hàng hai người vẫn làm lành, vẫn tình tứ ghê chứ, khi Dương Lỗi bị sốt nè, khi đeo dây nịt cho vợ nè, Lỗi ca ghen vẫn bá đạo như xưa nè, lúc oánh võ kiêm sờ mó trá hình hình nè, soi hint sướng lớm nhưng cũng cảm thấy bức bối, muốn hai người “vỡ đê” <(@ ̄︶ ̄@)>
    Và khi Lỗi Lỗi biết được sự thật, trước đó bản thâ cũng lờ mờ đoán được nhưng lúc biết được rõ ràng vẫn sock lắm, thương ca lắm, \(゜ロ\)(/ロ゜)/chỉ muốn hai người lao vào nhau, ôm lấy nhau quằn quại, liếm vết thương cho nhau thôi vì Phòng Vũ, con người ấy đã hi sinh quá nhiều rồi TT^TT
    Vậy mà vẫn còn một thử thách nữa, khi thấy Phòng Vũ bất chấp nguy hiểm để cứu Lỗi Lỗi, không do dự, không lo lắng an nguy của bản thân, lúc đó chỉ biết nghĩ: “Phòng Vũ lao vào cơn lũ như một người sắp mất hết tất cả và đang cố cứu lấy người quan trọng nhất của mình” (cảm nhận riêng) Q_Q
    Sau thử thách đó thì không có gì có thể cản trở hạnh phúc của 2 người nữa rồi =v=b
    Cảnh H thần thánh, với tui mà nói, là cảnh H cảm động nhất mà tui từng đọc TvT. “Tiểu biệt thắng tân hôn” nói chi là đại biệt =((( hai người điên dại quấn lấy nhau, cùng nhau chữa những tổn thương, hiểu lầm, giày vò nhau trong thời gian qua. Ấn tượng nhất là khúc mặt Phật Quan Âm và ngôi nhà đá, bản thân mỗi người như có thiên chân vạn ngữ nhưng không lời nào có thể diễn tả được, hiểu nhau, yên nhau đến không có giới hạn thế thôi ㄟ(≧◇≦)ㄏ
    Đoạn kết như vậy là quá viên mãn rồi, chỉ cảm thấy hơi hụt hẫng vì muốn đọc thêm cuộc sống sau này và cảnh H với ta chưa đủ, cầu thêm xôi Ọ_Ọ
    Có ngàn lời muốn nói với hai anh nhưng chỉ nói được là: “Hai người nhất định phải sống hạnh phúc!!!” ( ̄▽ ̄)~■□~( ̄▽ ̄)
    Sau cùng, cảm ơn chủ nhà đã edit bộ truyện hay và dễ hiểu như vầy. Và lâu rồi văn chương mới lai láng như vầy. Tại hạ xin dừng bút!╭(′▽‵)╭(′▽‵)╭(′▽‵)╯ GO!

    Liked by 2 people

    • Nana 18/12/2014 at 21:27 Reply

      Trời ơi, đọc comment của nàng mà cười toét miệng luôn Ọ__Ọ Nghe nàng kể lại từng đoạn mà thấy hoài niệm ghê gớm T^T (mỗi cái là thứ tự bị lệch chỗ, giật khăn tắm rồi H xảy ra sau vụ anh Vũ bị vu oan cơ). Tui yêu nàng lắm, rất vui là nàng chịu nhảy hố cùng tui (nhảy cũng nhiều bộ rồi), càng vui hơn là nàng thích bộ này như vậy. Mong là vẫn thấy nàng ở ADC nhiều nhiều nhé *đè xuống ôm* (●´з`)♡

      Liked by 1 person

  22. thuongtra125 19/12/2014 at 00:11 Reply

    đọc chương cuối cảm xúc vui buồn lẫn lộn giống 2 anh, mình thì vui vì cuối cùng 2 anh cũng hạnh phúc bên nhau buồn tất nhiên là vì từ nay chỉ còn ngoại truyện để đọc. Mặc dù thích đọc H cho máu cơ mà chap cuối này tác giả viết cũng hay quá, cảm giác 2 người đi đến cuối con đường hạnh phúc viên mãn, có chăng chỉ là chút tiêc nuối vì một thời tuổi trẻ đã qua. Cảm ơn nàng đã đem đến một bộ truyện rất hay, có thể nói là một trong những bộ hay và đáng nhớ nhất mà mình từng đọc, tình cảm cũng như hoàn cảnh,diễn biến câu chuyện rất chân thực, hợp lý nên có kha khá đoạn đau lòng. Lót dép hóng nàng đào hố mới

    Like

    • Nana 19/12/2014 at 21:12 Reply

      Thanks nàng ủng hộ nhiều nha, nàng thích là vui rồi ~(‾▿‾~) Còn hố mới thì… lâu nữa mới tính (¯―¯٥)

      Like

  23. Aki 19/12/2014 at 20:10 Reply

    Cảm nhận của tui cô biết mà :”>

    Like

  24. jasles49 20/12/2014 at 00:18 Reply

    Thanks ban da nhay ho, de bon minh duoc biet den mot bo truyen hay nhu vay!
    Thuc su rat hay, rat doi, cam xuc truyen mang lai da duoc bao toan tron ven qua ban edit cua ban. Cau chuyen da duoc cham chut that ki qua tung cai chu thich, duoc yeu quy qua tung ban nhac dinh kem cua ban!
    Co le nhieu nam sau nua bo truyen van se la diem sang trong doi lam hu cua minh. Mot qua khu vang son, Phong Vu Duong Loi, mot chut hoai niem trong cuoc doi.
    Cuoi cung, lan nua vo cung cam on ban!
    P/S: thanh that xin loi vi dt ko comt co dau duoc :)

    Like

    • Nana 20/12/2014 at 14:44 Reply

      Thanks nàng ủng hộ nhiều nha, thấy nàng thích nó như vậy ta cũng vui lắm đó (●´з`)♡

      Like

  25. phonghoatuyetnguyet 24/12/2014 at 10:55 Reply

    Huhu, lâu rồi tớ mới được đọc 1 bộ đam “chất” như vậy đấy. Từ nhân vật, tình tiết, đến cả người edit… Lúc đầu thấy chữ hiện thực hướng tớ hơi ngại, vì đời ko như mơ, đằng nào chuyện tình của 2 nv chính chẳng trắc trở (tớ sợ BE lắm!!!). Nhưng càng đọc càng thích cậu ạ. Anh Vũ và anh Lỗi đều “men” không chịu được, có những chương tớ đọc đi rồi hôm sau phải đọc lại vì thích quá. Anh Lỗi í, nhiều đoạn dễ thương không chịu nổi. Tớ cứ chờ cậu edit được chừng chục chương mới dám vào đọc, vì sợ ngắt ngang một cao trào nào đó thì lại ngóng đến điên mất! Cái đoạn anh Vũ ở tù í, tớ khóc rấm rứt mãi :'(
    Có 2 điều tớ thích ở truyện này, 1 là những mối quan hệ giữa các nv với nhau, tình cảm giữa những anh em trong bang phái xã hội đen lẫn những ân oán tình thù đều được mô tả rất chân thực, tự nhiên (tớ mê phim Hồng Kong^^). 2 là diễn biến tình cảm giữa anh Vũ và anh Lỗi, nhất là những đoạn H từ nhẹ nhẹ tới nằng nặng :))) Tội anh Vũ vì đã bị giai Lỗi bẻ cong hồi nào không rõ, nhưng thôi cũng kệ =)))))
    Cảm ơn Nana đã bỏ công sức edit 1 truyện hay như vậy. Chúc cậu Giáng sinh vui vẻ, an lành XD

    Like

    • Nana 24/12/2014 at 11:53 Reply

      Cảm ơn bạn nhiều nha, thấy bạn thích là vui rồi ~(‾▿‾~)

      Like

  26. Tiểu Khúc 07/01/2015 at 21:17 Reply

    Cảm xúc của mình sau khi đọc truyện cũng giống với đa số mọi người ở đây, nhưng thôi kệ cứ muốn chia sẻ ra :D
    Được đề cử truyện cũng lâu lắm rồi, nhưng vì thấy hắc bang +hiện thực hướng nên mình cũng khá e ngại, tại sợ phải thấy nhân vật bị ngược thân, cụt tay, què chân gì đó là mình chịu không có nổi. Với lại từng dính nhớp bộ “Thiên lý khởi giải’’ (hiện thực hướng đó), màn ngược tâm kinh điển của bộ ấy vẫn ám ảnh mình đến bây giờ.
    Cách đây mấy ngày đọc bộ Vân Sắc bên nhà Hy Hy , cũng hắc bang và ngược tàn tạ, thôi sẵn đà ngược dữ dội như vậy cộng thêm gần đây khan hiếm truyện hay quá, thôi nhào vô kiếm ăn luôn, đã kinh qua biết bao màn ngược thân ngược tâm rồi không sợ nữa. hehhe
    Nhào vô đọc một mạch tới tầm chương 56, mình phải dừng lại một chút, tới tầm này thì chưa có ngược gì hết, 2 bạn đang bắt đầu giai đoạn mới iu nhau ngọt ngào lắm lắm, nhưng mà mấy câu thọng bỏ ngỏ của tác giả làm mình bất an, ngột ngạt quá. Nghỉ được tầm 1 ngày thì quay lại đọc cho đến hết. Đến giờ này vẫn còn lâng lâng và cứ ngồi cười tủm tỉm 1 mình. :D
    Lâu rồi mới đọc một bộ khiến cho cái lỗ chân lông cũng thoải mái và thoả mãn như vậy. -từ giọng văn, nội dung cho tới tính cách nhân vật.
    Bộ truyện không chỉ là tình yêu, mà có có tình anh em- trượng nghĩa của người giang hồ, những trận đánh máu me và kịch tính, đọc truyện mà lòng cứ rạo rực, nhiệt huyết dâng trào như đọc kiếm hiệp. Phòng Vũ-Dương Lỗi, 2 con người, 2 tính cách, nhưng khi yêu họ đều dâng hiến hết tất cả, hy sinh và thấu hiểu cho nhau. Ban đầu đọc thấy tội cho Dương Lỗi, thấy cậu đã bỏ ra và yêu cuồng nhiệt như chưa yêu bao giờ, nhưng càng về sau lại thấy, giữa 2 người họ, ai cũng đã bỏ ra hết chân tình, không có ai yêu thương và hy sinh ít hơn cả. Cảm động nhất vẫn là trường đoạn 2 người gặp lại sau 7 năm, hình ảnh Phòng Vũ đứng nhìn Lỗi quay lưng đi, lúc Vũ nằm trong căn phòng cũ, không bật đèn, không bật lò sưởi, lạnh giá, cô đơn biết mấy…(mà còn đói bụng nữa chứ), lúc Lỗi uống rượu say khóc tức tưởi, lúc Lỗi phát hiện ra sự thực. Từng câu, từng chữ tái hiện sống động như một đoạn phim diễn ra trước mắt vậy. Mặc dù truyện hắc bang, nhân vật chính thì lưu manh mà sao thấy 2 bạn ‘tình’ dễ sợ, ít nói nhưng nói ra câu nào là chết đứ đừ câu đó…
    Một điều nữa- chính là cách xây dựng nhân vật nữ, nhân vật nữ không bị làm thành bánh bèo, mỗi một người như Lâm San San, hay Phương Mai, Anh Tử đều đáng yêu và biết cư xử.
    Cảm xúc thì nhiều lúc nhưng chỉ viết được thế thôi. Cuối cùng xin gửi lời cảm ơn đến editor đã làm việc chăm chỉ và đưa một bộ truyện hay như vậy đến với mọi người.

    Like

    • Nana 07/01/2015 at 22:13 Reply

      Cảm ơn bạn rất nhiều vì đã thích và dành tình cảm cho câu truyện này nhé! (づ ‾‾ ³ ‾‾ )づ♥❤

      Like

  27. gekkabijin 08/01/2015 at 02:01 Reply

    Nhờ một đoạn cuối chương của Nana mà Gek được thấy những cái comt dài 1 cách “lịch sử” trong khoảng thời gian Gek “nằm vùng me truyện” nhà Nana! =)))))))

    Hiện tại chưa coi hết, cũng k biết nói gì, để cái cmt này đánh dấu, mai mốt trở lại, hứa hẹn “xả rác” mệt nghỉ! Lúc đó quét nhiều quá mệt cũng đừng ném đá nha! =))

    Like

    • Nana 08/01/2015 at 02:21 Reply

      Sao tự dưng lại nhảy vô đây vậy Gek =)) Coi chừng đọc comt soil hết nội dung thì mất hay :P

      Like

      • gekkabijin 08/01/2015 at 02:35 Reply

        K hề, lướt bỏ hết, chả dám đọc cái cmt nào, cơ mà cũng biết là có ng ở tù, 2 ng xa cách 7 năm, hiểu lầm đau khổ các loại, nhưng chi tiết thì… bó mắt! =))

        Tại tò mò k biết chương 120 có gì đặc biệt mà Nana đã nhắc ở PN cuối nên chạy vô coi thôi. =)))))))))

        Like

  28. soidoctangthu 16/01/2015 at 21:03 Reply

    cảm ơn bạn vì đã edit, đây là bộ mình thích nhất trong những truyện đã đọc, mình cũng từng muốn cmt nhiều lần nhưng vì truyện cuốn hút quá, cứ đọc mà quên còm, một lần nữa chân thành cạm ưn :*

    Like

    • Nana 17/01/2015 at 02:25 Reply

      Cảm ơn đã dành tình cảm cho bộ này nhé! 🙆

      Like

  29. bthutrang 20/01/2015 at 02:07 Reply

    Gõ một cái cmt mà nó mất tiêu rồi -_-
    Mình chỉ đơn giản muốn cám ơn bạn vì đã edit một truyện hay đến vậy. Giờ quá khuya để mình có thể cmt hết mấy ý lan man muốn nói.
    Vốn mình ko thích truyện hắc bang lắm vì mấy tác giả viết ảo quá nhưng bộ truyện này lột tả thực (tất nhiên có làm đẹp hơn) về dân anh chị những năm 90. Có lẽ phải lớn lên trong giai đoạn này mới thấy truyện tả thực thế nào, giống Việt Nam vô cùng.

    Mình vẫn còn nhớ những ngày đầu cấp 2, có thể thấy hoặc nghe trên phố đồn ầm lên hội thằng x, thằng y nhà ông a, bà b nào đó vừa cầm dao rượt người chạy qua đây. Hay là nghe tin vừa mới trưa này thằng x, thằng y nào đó chém/bị chém bởi ai đó vào đầu hay đâm vào lưng, vài… máu me be bét, xích lô chở đi cấp cứu rồi. Xích lô nhé, đầu những năm 90 ấy à, ở HN xích lô là phương tiện phổ biến cùng với xe đạp. Rồi vài ngày sau lại có tin thằng x thằng y ý, hôm nọ vừa bị chém ở ngã tư, chết rồi, vào bệnh viện nhưng không cứu được. Thằng em xách dao đi trả thù cho thằng anh… Chuyện như thế nhiều không kể xiết.

    Mà những người đó là ai nào? Là anh cái T ở lớp C, hay anh, bố, chú…. cái H nào đó cùng lớp, hoặc là trên dưới một lớp. Nhưng vẫn ở cái khu phố đó, tôi biết họ.

    Đó là chuyện đại ca ở khu phố, ở hàng đẳng cấp như Phong vũ hay Dương Lỗi, nhắc đến Khánh trắng hay Dung hà cũng được nhỉ? Đều là những tay anh chị nổi tiếng cả nước, đều là thập niên 90.

    Nhưng sau đó thì sao, ở TQ có nghiêm đả, ở VN cũng thế. Đọc đến cảnh lỗi tử gặp lại đàn em trong đêm giao thừa muốn tìm chỗ ăn bát cơm cũng khó, thấy xúc động kinh khủng. Đó là một chi tiết làm mình vô cùng ấn tượng. Nếu không có vốn liếng hoặc gia đình chống lưng thì dễ dàng rơi vào cảnh cùng quẫn lắm. Những tay anh chị xăm đầy mình, từng ra tù vào tội, từng một thời giảng đạo nghĩa giang hồ nhưng giờ khó kiếm bát cơm. Xã hội này chỉ nói chuyện với đồng tiền không nói chuyện trượng nghĩa.

    Mà còn một chuyện nữa góp phần nổi gió đông cho giang hồ 90s chóng lụi tàn, đó là ma túy và HIV. Chỉ là chị tác giả đã chừa nó ra.

    Haizz mình không lảm nhảm nữa. Cám ơn bạn.

    Like

    • Nana 20/01/2015 at 02:13 Reply

      Cảm ơn bạn vì cmt này nhé! ^^

      Thật ra truyện này bạn cảm thấy thật hơn cũng đúng, bởi vì chị tác giả nói rằng chị có tham khảo bối cảnh của Hắc đạo phong vân 20 năm, là 1 quyển tự truyện của một tay giang hồ ở thập niên 90 đó :D

      Like

  30. bthutrang 20/01/2015 at 02:21 Reply

    Ò ó, hóa ra là tác giả đi nghiên cứu ư, vợi mà mình cứ tưởng bả có sống qua thời kỳ đó. Nói túm lại thì truyện gợi đến những ký ức mà bình thường mình vẫn bỏ bẵng trong nhiều năm ^^

    Like

    • Nana 20/01/2015 at 02:26 Reply

      Mình nghĩ tác giả đọc bộ đó xong (5 quyển thì phải) rồi mới nổi hứng viết truyện á :)) mà dĩ nhiên phải tìm hiểu mới có cái để viết chứ, chị ấy vốn viết theo dạng “hiện thực hướng” mà :p Mình thì ko biết tác giả có sống qua thời đó ko nhưng thấy tác giả có kha khá kiến thức về quân đội, 2 bộ gần nhất toàn nói về đề tài này (nên đọc QT khó hiểu muốn chết :)) với cả tác giả cũng ko còn trẻ nữa, viết đam từ năm 2005 lận o.o

      Like

      • bthutrang 20/01/2015 at 02:30 Reply

        Uhm, nếu viết từ 2005 thì cũng không còn ít tuổi nữa roài. Mình nghĩ chắc bả nếu không lớn lên trong thời kỳ đó thì cũng sát sát vậy ◕‿◕

        Like

  31. gekkabijin 27/01/2015 at 22:17 Reply

    Vốn muốn com vào trang cuối, cơ mà k hiểu sao Gek gõ hoài k vô, k lẽ gõ sai sao? orz (để tí nữa sẽ mail hỏi Nana vậy, tại giờ đang cảm hứng dâng trào, chờ có pass mới vào thì tụt hết cảm xúc! XD)

    Từ hồi sau khi coi hết “Cha nuôi”, vốn Gek đã nghĩ sẽ khó có bộ nào làm mình cảm thấy xúc động, hưng phấn và coi mãi mà k muốn nó hết như vậy, nhưng Kim bài đã xuất hiện…

    Lúc coi đến hết PN (tạm thời là) cuối cùng, trong đầu, trong lòng Gek có rất nhiều thứ muốn nói, nhưng rốt cuộc sắp xếp lại chả biết nói từ đâu, mỗi một giai đoạn, 1 diễn tiến trong truyện đều cho mình rất nhiều cảm xúc khác nhau.

    “Hiện thực hướng”, lúc nghe 3 chữ này, thật ra Gek cũng k sợ hãi gì mấy, chỉ sợ cái vụ r*pe này nọ (k hiểu sao các bộ có dán nhãn này hay như vậy), cơ mà đọc sơ qua vài chương, thấy tính cách PV và DL như vậy, Gek có thể khẳng định 100% là k có. Thế nên yên tâm đọc, và rồi… té hố.

    K phải ngược luyến tàn tâm khổ đau chết đi sống lại hay âm dương xa cách gì, nhưng đọc từng dòng tâm trạng của DL, cảm giác nỗi đau và bi thương mãnh liệt bao nhiêu, thì khi nhìn thấy sự lặng lẽ, cô độc của PV, cảm giác đau đó nó còn mạnh mẽ và thấm sâu hơn nhiều.

    Truyện kể theo góc nhìn của DL, có lẽ sẽ có nhiều người cảm thấy DL chịu khổ, chịu thiệt thòi, trả giá cho phần tình cảm này nhiều hơn PV (thật ra ban đầu mình cũng nghĩ thế), nhưng người càng ít nói, càng thể hiện cảm xúc ra ngoài thì nội tâm của họ càng sâu sắc và chịu đựng nhiều hơn cả. Từ đầu tới cuối, PV chưa từng nói lời ân ái ngọt ngào, thậm chí cả 1 câu đơn giản, 3 chữ bình thường: “tôi thích em”, PV cũng k mở miệng, nhưng ai dám nói tình cảm của PV thua kém DL? Âm thầm nhẫn nhịn, âm thầm ôm hết thiệt thòi, PV yêu DL bằng tình cảm 1 người trưởng thành và chín chắn, bằng sự bảo bọc và chở che. PV sẽ k nói, PV chỉ lặng lẽ trả giá thôi. PV như thế, hỏi sao DL có thể nào k moi hết tim gan phèo phổi, thể xác và cả linh hồn ra mà yêu PV?

    Nói về cặp chính, thôi thì Gek nói tới mai chắc cũng k hết (để dịp khác nói tiếp, chờ sắp xếp lại cảm xúc, từ ngữ đã! XD), vậy thì cho Gek nhiều lời 1 chút về nv phụ đi…

    – La Cửu, Yến Tử Ất đều là những bậc đàn anh, đại ca xứng mặt, họ xuất hiện ít, hành động càng ít, nhưng từng đàn em của 2 người đều biểu hiện rất rõ bộ mặt, tính cách, phẩm chất và cả bản lĩnh của họ. Đáng tiếc, bởi thời thế đổi thay, bởi bản tính xấu xa, phản phúc của con người, La Cửu phải trả 1 cái giá quá đắt, mà Yến Tử Ất, may mắn hơn La Cửu, cuối cùng cũng thành công rửa tay gác kiếm, giành lấy cho bản thân 1 tương lai và 1 kết cục hết sức trọn vẹn.

    – Hoa Miêu: nv này chắc Gek k tiện nói nhiều, bởi vì Gek đã… bỏ k coi phần Hoa Miêu tiền truyện, thương HM quá nhiều nên k nỡ coi 1 câu chuyện bỏ ngỏ, chờ khi tác giả xây xong hạnh phúc cho HM, khi đó Gek sẽ quay lại với HM.

    – Tuyến nhân vật nữ: nói thật, khi coi đam, Gek ít khi phản cảm với nv nữ mà k phải nv phản diện, nhưng k hiểu sao trong Kim bài, cả 2 cô gái theo đuổi PV và DL đều khiến Gek khó chịu, nhíu mày và mong sao cảnh có họ xuất hiện mau mau qua đi.

    Nói về Lâm San San, 1 cô gái dịu dàng, lương thiện, dũng cảm theo đuổi tình yêu, nhưng thật sự quá sức… ngu ngốc. Hành động của LSS, có thể trong mắt nhiều người là đáng yêu, là đáng thương, nhưng với mình, nó chỉ mang đến nhiều phiền phức, khó chịu cho người khác, yêu 1 người mà phải thay đổi toàn bộ bản thân, khiến mình k còn là chính mình, vậy thứ tình yêu đó, sai rồi.

    Phương Mai, đây là nhân vật nữ mình… k ưa nhất truyện. *cười* Mặc dù tác giả nhiều lần tỏ rõ, nhấn mạnh cô là 1 gái cầm được bỏ được, biết buông tay đúng lúc, phóng khoáng, lúc mới từ nước ngoài trở về còn hiểu rõ mình với DL đã k có cơ hội..v.v… mình vẫn chỉ thấy PM là 1 gái… giả dối. K phải kiểu dối trá lừa lọc mà là nghĩ 1 đằng nói 1 nẻo, lúc mới về gặp DL, cô đấu khẩu với DL, tác giả bảo cô phóng khoáng, Gek thấy cô… vô duyên. Khi PM đề nghị kết hôn giả với DL, tác giả bảo cô đã trải nghiệm tình yêu, biết k thể treo mình trên 1 thân cây, Gek thấy cô giả tạo. Vì sao ư? Dù PM nhiêu lần trì hoãn k chuyện kết hôn, nhưng qua từng ánh mắt cử chỉ, k thể nào thừa nhận nổi cô hết hy vọng với DL, thậm chí cái cách PM đối xử với Bành Minh cũng khiến mình khó chịu. Nếu đây là 1 bộ NT, vậy Gek trăm ngàn lần hy vọng sẽ là 1 hồi ngược luyến tàn tâm với PM. Tới tận cuối truyện, khi đã chấp nhận kết hôn với Bành Minh, cách nói của PM lại càng mình k thích nổi cô gái này nhiều hơn nữa. Biệt nữu? Khẩu thị tâm phi? Từ đầu tới cuối, trừ chuyện cô là thanh mai trúc mã và k quyết tâm bám dai như đỉa với DL ra, mình thật k nhận ra cô gái này có nhiều ưu điểm như tác giả ca ngợi, và xứng đáng cho Bành Minh theo đuổi nhiều như vậy. Cả chuyển biến khúc cuối, mình cũng k nghĩ PM thích BM được bao nhiêu, có chăng là thương hại, và rằng DL đã thất hứa, nên PM đành hốt đại BM thôi. (nếu có ai nói PM thích BM trước đó rồi thì mình khó tin lắm. Lúc cha cô gặp chuyện, PM k do dự lao vào lòng DL ngay trước mặt BM, chỉ hành động đó thôi cũng biết trong lòng cô, ai nặng hơn ai…)

    Toàn bộ câu chuyện, có thể nói, trừ những chương cuối ra, thứ làm mình ấn tượng nhất k phải là tình yêu mãnh liệt k thể xa rời của PV và DL mà là thứ tình nghĩa anh em, “nghĩa khí giang hồ”. PV yêu DL, sẵn sàng k chớp mắt 1 cái đâm cho tay mình suýt tàn phế chỉ để đảm bảo DL 100% an toàn, nhưng với La Cửu, PV cũng như thế, thậm chí nếu đó là Nhị Hắc, Lão Lượng, PV cũng sẵn sàng. Trái lại, so ra, DL có hơi khác, DL cũng nghĩa khí, cũng che chở đàn em, nhưng rõ ràng, trong mắt DL, k ai so được với PV. Nơi DL, PV nhận được tình yêu và sùng bái tuyệt đối, nơi PV, DL cũng đồng dạng nhận được tình yêu duy nhất, nhưng còn thêm cả tình nghĩa và bảo bọc chân thành nhất.

    Rất tiếc tác giả bỏ ngỏ phần PN rồi, thật lòng hy vọng tác giả mau viết tiếp, 7 năm xa cách đó, trả cho họ 10 cái PN nữa cũng vẫn chưa đủ mà…

    *nhìn lên* chu choa ơi, dài quá mạng, thôi Gek ngưng đây, cảm xúc nhiều, nói lung tung quá, Nana đừng có chặt chém nha ~ =)))))))))))

    (P/S: Thích PV và DL bao nhiêu thì thương HM bấy nhiêu, mong sao anh công kia mau chóng hốt ẻm về đi, nhốt con mèo hoang xù lông này lại đi, tới cuối Kim bài rồi mà em nó còn lông bông quá! XD)

    Like

    • Nana 29/01/2015 at 03:49 Reply

      Cảm ơn Gek vì những dòng cảm nghĩ này nhé! Hôm nay mới có thời gian trả lời, mấy nay bận quá ( ▔∀▔ )

      Thật ra thì mình cũng không hiểu sao Gek lại… không thích 2 nhân vật nữ xD

      Thứ nhất nói về Lâm San San, mình thấy Lâm San San đâu có gì xấu, muốn thay đổi vì người mình yêu để người ấy chấp nhận mình, chắc chắn LSS không phải người duy nhất, chỉ có điều đa số đều thay đổi tốt hơn để đẹp hơn trong mắt người yêu thì LSS lại muốn đi theo con đường… lưu manh để hợp với anh Vũ, thành ra nó không đúng (¯―¯٥) Bản thân mình từng thích một người, tiếc là người ấy và mình phải nói là ở hai thế giới, nói thật gia đình người ấy có điều kiện lắm, thành ra lối sống nó cũng khác, những cô gái mà người đó quen cũng khác hẳn mình, mình cũng từng nghĩ nếu mình bắt chước mấy cô ấy thì có khi nào người ấy cũng chú ý mình không? Nhưng dĩ nhiên là mình muốn người ấy thích mình vì con người mình hơn là thích mình vì mình noi theo gu con gái mà người ấy “chuộng”. Cho nên mình cảm thấy LSS có suy nghĩ như vậy cũng không có gì đáng trách, khi yêu quá nhiều thì người ta sẽ có suy nghĩ hơi cực đoan, mình không nói LSS làm thế là đúng, nhưng mình chỉ thấy hành động của LSS là hoàn toàn hiểu được và không có gì đáng trách cả ~(‾▿‾~)

      Về phần Phương Mai, mình thích Phương Mai đấy chứ, mình thấy Phương Mai rất si tình, cũng như cái cách mà Dương Lỗi si tình vậy, thật ra nếu không có Phòng Vũ thì Dương Lỗi và Phương Mai cũng đẹp đôi lắm =)) Lúc PM về nước và đấu khẩu với DL, cho anh Vũ ra rìa, nếu xét theo khía cạnh của anh Vũ thì hiển nhiên là hơi… vô duyên, nhưng nếu xét theo khía cạnh của PM hay DL thì điều này đâu có gì. PM và DL là bạn thân lâu năm, PM vừa từ nước ngoài trở về hẳn là có nhiều chuyện muốn nói, mà hai người quen nhau từ nhỏ, chắc chắn có nhiều chuyện mà anh Vũ không biết, nên khi hai người nói mà anh Vũ bị “lạc quẻ” thì đương nhiên thôi xD.

      Chuyện PM muốn DL kết hôn, lý do như tác giả đã nêu thì PM chịu sức ép gia đình, vì không muốn kết hôn nên mới định tìm DL – một người cũng không muốn kết hôn và là bạn chí cốt – để đóng kịch. Đây là một quyết định khá ổn đấy chứ vì bản thân DL cũng đang bị “ép hôn”, làm thế này đôi bên đều có lợi. Đúng là dù PM nói không thể treo cổ trên một thân cây, nhưng có lẽ ai cũng thấy PM vẫn còn có ý với DL, ngay cả tác giả cũng chỉ nói rằng PM thật sự buông tay về tình cảm dành cho DL ở chương cuối cùng mà =) [Khoảnh khắc đó, rốt cuộc Phương Mai cũng tạm biệt mối tình đầu của mình, tạm biệt tuổi thanh xuân của mình, tạm biệt tình cảm mà mình trân trọng và cất giấu dưới đáy lòng]

      Về Bành Minh, anh chàng này xuất hiện ít nhưng cũng khiến mình choáng vì độ… si tình. Có lẽ Gek trách PM không đáp lại tình cảm của BM, nhưng điều quan trọng là BM thích PM, BM chấp nhận treo cổ trên một thân cây, là bản thân BM tự nguyện đeo theo một người không có ý với mình, lẽ ra Gek nên trách BM ngu ngốc chứ sao lại trách PM, PM đâu có tròng dây vô cổ ép BM theo đuổi mình? Rõ ràng lúc đó PM vẫn còn thích DL (như Gek đã nêu), nếu PM mà chấp nhận BM thì mình mới ghét PM đây, vì yêu người này mà chịu người kia thì… sở khanh quá. PM không thích BM, PM đã thẳng thắn với BM, là BM cứ cố bám riết không buông, nếu có kẻ bám theo mình dai như vậy mình còn thấy phiền với mệt nữa là. Còn về việc PM có đáng để BM theo đuổi hay không thì phải hỏi BM (hoặc tác giả =)), nhưng mình thấy BM hẳn là có máu M khi đeo bám một người đã năm lần bảy lượt từ chối mình lâu như vậy (¯―¯٥). Khúc cuối PM đồng ý kết hôn với BM, đúng là chưa thể khẳng định PM có yêu BM, chủ yếu là PM muốn tìm người kết hôn để vừa lòng gia đình, nhưng sao Gek không nghĩ thoáng hơn rằng có nhiều cặp đôi cũng từng đến với nhau vì “hợp đồng hôn nhân” như thế, và theo mình thấy thì PM rồi sẽ nhận ra BM mới là người đàn ông đích thực của đời mình thôi xD.

      Còn về hai nhân vật chính thì… Dĩ nhiên là mình thích cả hai rất nhiều, không biết thích ai hơn, nhưng chắc nghiêng về anh Vũ xíu vì mình có xu hướng kết mấy anh công hơn =)) Mình thích DL vì DL si tình quá, trung khuyển nữa, thấy DL yêu PV cuồng nhiệt ghê, mình cũng muốn có người yêu mình sâu đậm như vậy (tiếc là chưa thấy =..=). Về anh Vũ thì mình thích anh ấy vì dịu dàng nè, manly nè, đẹp trai nữa nè =))) và hơn cả là thích cách anh hy sinh thầm lặng vì người yêu nữa, thử nghĩ nếu PV thật sự bỏ trốn, chưa chắc đã thoát được mà có khi còn vạ lây DL nữa, anh không ngại ngồi tù để DL đồng ý đến trường, anh không ngại phải sống sau song sắt để người mình yêu bước tới một tương lai xán lạn (trời ơi sao tự dưng văn vẻ quá =)) Cho nên mình thích anh lắm (▰˘◡˘▰). Trước đó đọc mấy bộ hắc bang toàn mấy anh công một tay che trời hắc bạch lưỡng đạo ai bắt nổi ta nghĩ lại mà đau đầu, giờ thấy một anh vô tù vừa xót nhưng ngẫm lại cũng phải thôi, như anh Vũ từng nói, anh phạm pháp, phải trả giá…. (dù anh là nv chính)…

      Thôi comment của mình cũng dài quá rồi, mạn phép dừng ở đây, dĩ nhiên nếu Gek có gì muốn thổ lộ tiếp thì mình luôn sẵn sàng lắng nghe ლ(´ڡ`ლ)

      Liked by 2 people

      • gekkabijin 29/01/2015 at 21:54 Reply

        Ôi, lần đầu tiên thấy Na rep cho mình dài đến vậy! ლ(¯ロ¯ლ)

        Lúc mình cmt cái cmt trước đã nghĩ sẽ có rất nhiều người, k chỉ riêng Na phản đối cảm nhận của mình, nhưng mà mình vẫn nói, và hơn hết là hôm bữa thấy dài quá nên đánh vắn tắt thành ra biết là sẽ có nhiều vấn đề còn hiểu lầm (mà vậy mới có chuyện tám chớ! XD).

        Đầu tiên, mình khẳng định là mình k ghét LSS, mình cũng nói cô là 1 cô gái xinh đẹp, dịu dàng và lương thiện, nhưng cách yêu của cô… ngốc nghếch và như chính Na cũng trải nghiệm, yêu 1 người, thay đổi bản thân để tốt hơn là đúng, nhưng nếu để bản thân xấu hơn và quan trọng nhất là k còn là chính mình nữa, vậy thì sai rồi. Mình chỉ nói LSS ngốc, chứ k ghét cô gái này.

        Về PM, đúng ra theo cách tác giả khẳng định, xây dựng, cô phải là 1 cô gái phóng khoáng, yêu được bỏ được, nhưng hành động của cô hoàn toàn k phải vậy. Thứ nhất nói về đoạn đối thoại của cô và DL lúc mới về, nếu lúc đó chỉ có mình cô với DL thì mình sẽ thấy rất bình thường, bạn bè thân thì muốn nói gì chả được, nhưng đằng này có ng ngoài, nhất là cô k hề thân với PV mà vô tư tám long trời lở đất, còn nói nụ hôn đầu này nọ, với mình, cô hơi bị… vô ý vô tứ. Có lẽ mình hơi khó tính, tại mình k thích dạng con gái trước mặt ng lạ mà có thể bô lô ba la như vậy.

        Thứ 2, về vụ BM, mình k có trách PM k yêu BM đâu, tình yêu k thể ép uổng được, đó là vấn đề của trái tim, k phải dùng cái đầu, cái mình k thích là sau khi DL từ chối cô k bao lâu cô liền kết hôn với BM, như vậy là vì cái gì? Nếu vì yêu thì chắc k rồi, vì PM k thể yêu BM lẹ như vậy, thế nên khả năng còn lại lớn nhất là… lợi dụng BM. Mình k nói BM đúng, anh ta tự nguyện cho PM lợi dụng là anh ta tự làm tự chịu thôi, hơn nữa cái kiểu ng ta k thích còn bám dai thì đúng là rất kinh khủng, rất đáng ghét nữa kìa, là BM si tình + dai +… ngu. Mình chỉ k thích PM ở chỗ lúc cuối trở đầu nhanh quá, giá tác giả bảo 1-2 năm gì đó thì mình sẽ thấy hợp lý hơn, còn k thì vẫn cảm thấy cô chỉ lợi dụng tình cảm, thương hại cho sự si tình của BM thôi.

        Thứ 3: Về vụ kết hôn giả với DL, mình k nói nó sai, vì đó là nhu cầu của cả 2, hợp lý thôi. Lý do mình bảo PM giả tạo là vì trước đó, tác giả khẳng định chắc nịch rằng PM đã buông tay, cũng từng có vài mối tình ở nước ngoài, đã hiểu sâu sắc về tình yêu..v.v.. nhưng có lẽ Na cũng thấy, cô làm gì thật sự “buông tay” DL? Nói PM k còn thích DL thì thật khiên cưỡng quá. Phải mà tác giả bảo cô k quên được DL nhưng hiểu 2 ng còn có cơ hội thì mình sẽ thấy hợp lý, cũng k có k thích cô, nhưng tác giả năm lần bảy lượt bảo cô buông rồi, nên mình mới cảm thấy cô gái này trong ngoài bất nhất, thành ra k thích được.

        “Những năm ở nước ngoài, Phương Mai đã trải qua nhiều cuộc tình sâu đậm và đặc sắc, cô là người phụ nữ đã thật sự thấu hiểu tình yêu và cuộc đời.”

        Nói thật, mình k thấy PM thực sự thấu hiểu tình yêu và cuộc đời ở hành động nào? Từ kết hôn giả rồi sẽ ly hôn, sau khi DL thất hứa thì chuyển sang BM, lúc nói với DL còn chê BM chê lên chê xuống đúng kiểu “khẩu thị tâm phi” thì mình chỉ cảm thấy cô là 1 cô gái thích tự do, k thích gò bó, nhưng lại trong ngoài bất nhất. Có lẽ trong đam mỹ, mình vốn đã ghét mấy bạn thụ như vậy, đến cả con gái cũng vậy thì mình có chút k thích được.

        Nói ra có chút lãng nhách, nhưng người phụ nữ mình thích nhất truyện là… thím Trương! =))))))))))))))))))))))))))))))

        Bắt tay Na 1 phát nha, mình cũng thích PV hơn DL 1 chút, kiểu như 51% với 49% ấy! =)))) Mình bị cuồng mấy bạn ôn nhu, dù là công hay thụ cũng cực kết mấy người dạng này, mà PV k những ôn nhu, còn cường, ngoài đường “bá vương”, lên giường “trâu bò”! =))))))))))) Coi từ đầu tới cuối, mình cảm thấy rất may mắn chị Nhi k cho DL phản công, cái kiểu dễ nóng nảy cũng dễ vuốt lông và rồi trung khuyển như vậy, thật sự thụ kinh khủng (tất nhiên chỉ thụ với PV). Thật ra mình thấy anh Vũ cũng được tác giả “buff” cho nhiều điểm lắm, kể ra cũng có chút “thần thánh” đấy chứ: đẹp trai, đánh lộn số 1, nghĩa khí, chung tình, đàn cực hay, hát cũng cực hay, còn biết nấu ăn (k hẳn cỡ đầu bếp nhưng hơn DL! XD), lăn ra đường thì làm “kim bài đả thủ”, trong giang hồ là đại ca mẫu mực, với La Cửu là đàn em trung thành, với DL là yêu k thay đổi, hy sinh tất cả vì người yêu. Nói thật, từ đầu tới cuối, khó lòng moi ra được khuyết điểm của PV (trừ chuyện ảnh là lưu manh và tửu lượng hơi bị kém – nếu cái này cũng tính là khuyết điểm). Đấy, sơ sơ cũng thấy ảnh “perfect” quá trời quá đất, chỉ là chị Nhi biết dừng hợp lý, k buff ảnh thành 1 tay che trời, hắc bạch lưỡng đạo đều cúi lạy ảnh thôi. Ảnh hoàn hảo trong chính con người ảnh, nhưng với xã hội, với thời cuộc, PV vẫn còn chịu nhiều bất lực, vẫn phải cúi đầu trước pháp luật, trước quyền thế, vậy cho nên PV hoàn mỹ nhưng k giả tạo, k có cảm giác ảnh chỉ là người chỉ có trong truyện mà k thể tồn tại ở đời thực.

        E hèm, thôi đụng với PV – DL nói tới mai cũng k hết, từ từ chúng ta tám tiếp… =)))))))))))

        Like

        • Nana 30/01/2015 at 01:20 Reply

          Đây chắc cũng là comment dài nhất của mình từ trước tới giờ ( ▔∀▔ ). Thật ra cũng không tính viết dài vậy, mà tự dưng viết một hồi quay lại thì nó đã thành một đống =))) Phải cop ra word luôn, sợ dài quá ko biết wp nó có del bớt không, nếu mà del chắc tăng xông máu ngất tại chỗ nên cop ra cho chắc, may là ko bị lỗi (▰˘◡˘▰)

          Thôi không nói về 2 nv nữ nữa đâu, vì quan điểm không giống nhau, nói nữa không biết tới chừng nào (¯―¯٥) Thím Trương thì điển hình của người phụ nữ gia đình rồi, nữ công gia chánh đều giỏi, lại tốt bụng thương cháu (dù biết DL và thím Trương ko có họ hàng nhưng thím Trương thương DL cũng đâu khác gì thương cháu :d) và thương luôn… chồng của cháu =)))) Về anh Vũ thì hiển nhiên là được tác giả buff chút ùi, nhưng mà buff ở phạm vi chấp nhận được, nhiều bộ cho anh công thần thánh quá làm hơi… phản cảm. Hồi đó cũng mê mấy kiểu công hoàng đế bá đạo giết người như ngóe chẳng để ai vào mắt, nhưng chắc giờ già rồi nên không chơi nổi thể loại đó nữa (¯―¯٥) Nói chứ cách đây không lâu có đọc cfs bên Ngôn tình, cfs đó chê tác giả chém 1 nhân vật nam chính nào đó lên cao quá, thế là có 1 comment làm mình cảm thấy rất buồn cười mà phải gật gù theo… Đại khái là… “Chúng mày chửi cho lắm vào, thế tác giả viết về mấy thằng vừa nghèo vừa xấu vừa ngu thì chúng mày có đọc không???” =)))

          Liked by 1 person

          • gekkabijin 30/01/2015 at 20:14 Reply

            Mình từng bị rồi, com dài wp nó k có del, mà nó del tại cái dấu “<" này nè, lần đó làm mình muốn trào máu luôn! =.=

            Haha, thật ra mình biết bàn về 2 bạn nữ sẽ có nhiều ng k đồng ý với mình, tại muốn nói ra vậy thôi, với cả 2 bạn đó cũng chỉ là nhân vật phụ, quan trọng hơn là k xơ múi gì 2 anh dc nên mình cũng chẳng để tâm! =)))

            Mình coi đam, thích nhất mấy ng phụ nữ như thím Trương, thật thà, chất phác, đúng chất ng phụ nữ của gia đình. Bà có con trai, có con rể luôn là tốt quá rồi! =)))

            Thì mình mới nói tác giả biết dừng đúng lúc, PV hoàn hảo nhưng k "thần thánh", anh có rất nhiều thứ mà bản thân k thể khống chế. Mình thì nào giờ k mấy thích dạng công thần thánh giết ng như ngóe, hồi xưa còn đỡ, giờ thấy là chạy, nhớ hồi coi Khuynh thế thiên hạ duy song, thấy tác giả buff 2 bạn chính thật đáng sợ, đánh 1 cái núi thành bình địa, này là cỡ bom nguyên tử rồi! =))))))))))))))

            Cái cmt đó cũng đúng (XD), nhưng vậy cũng k có nghĩa là để tránh tình huống đó mà cho công thụ thành "super man", hơn nữa nếu 1 anh trai vừa nghèo vừa xấu thì ng ta vẫn thích mà, miễn ảnh đừng ngu, còn ngu thì nói chi nữa. Hơn nữa cái cmt đó nghe chơi cho vui, còn độ chính xác chắc đúng chừng 20-30% thôi, bởi vì 1 ng vừa nghèo vừa xấu vừa ngu thì có cái gì để viết? Và có gì đáng làm nhân vật chính? (mà thật ra Chí Phèo – Thị Nở cũng gần gần với mẫu nhân vật đó, cơ mà vẫn nổi tiếng đấy thôi! XD).

            Liked by 1 person

  32. ngaytuoisang163 07/02/2015 at 18:05 Reply

    Cái lời tâm sự của chủ nhà còn dài hơn truyện luôn ấy (*^~^) nhưng kết thúc tiếc nuối quá ha~~

    Liked by 1 person

  33. Bách Hợp 20/02/2015 at 19:55 Reply

    Hay quá chủ nhà ơi. Cảm ơn đã edit. Có bộ nào tương tự bảo tui với. Đọc hay phát khóc luôn.

    Like

    • Nana 20/02/2015 at 20:02 Reply

      Hi cảm ơn bạn đã thích xD Thật ra mình vẫn chưa tìm được bộ tương tự, nhưng có vài bạn gợi ý cho mình bộ Hãn phỉ của Hương Tiểu Mạch á (QT), mà mình chưa có thời gian đọc coi sao :))

      Like

  34. 00tsukiyomi00 06/03/2015 at 23:11 Reply

    Đọc xong lâu rồi giờ mới vào com, mình có cái bệnh đọc truyện hay quá, lâng lâng quá thì trong đầu chữ nghĩa bay hết, phải đợi một thời gian cho cảm xúc lắng hết mới viết ra chữ~(‾▿‾~)
    Đầu tiên, về nhân vật chính cả hai đều đều gây ấn tượng mạnh như nhau, tác giả không để bên nào mờ nhạt quá cả, mình thì thích cả hai nhân vật, cả hai đều si tình, nhưng mà vẫn hơi thiên vị anh Phong Vũ hơn vì mình khá kết những người thích yêu và hi sinh thầm lặng như vậy.(▰˘◡˘▰)
    Thứ hai, có vẻ là vì hiện thực hướng nên nội dung nó cũng không gây xoắn não mấy nhưng cũng không thật tàn khốc để hút khán giả, đọc khá thoải mái( ▔∀▔ ), điều mình thấy may mắn nhất chính là mình vô tình được spoil một ý là anh Vũ ở tù bảy năm cho nên khi đọc đến những đoạn như: anh ý trở về vô tình gặp Dương Lỗi, ảnh nằm trong bóng tối ở phòng cũ, những câu nói dối vụng về để che dấu dự thật của ảnh, hay thấy anh Lỗi bị hôn….vv làm mình cứ có cảm giác nhoi nhói trong tim TAT, đây cũng là những đoạn gây ấn tượng nhất với mình trong cả bộ truyện, xui là như thế thì sẽ mất cảm giác gay cấn khi biết sự thật cuối cùng nhưng mình thấy không hối tiếc chút nào cả. Đọc khá nhiều truyện ngược tâm nhưng mà có thể tác động cảm xúc của mình thì không nhiều, vì vậy khi đọc được một bộ như vậy mình khá quý trọng◕‿◕. Khá thích những cảnh hai người bên nhau, không quá ngọt ngào nhưng rất yên bình(đối với mình) mặc dù có là lúc hai người đang cùng sóng vai choảng người khác^^
    Những nhân vật nữ trong này khá bình thường, thiệt hiếm thấy trong dammei= =, không não tàn không hổ báo, không là hủ, dù là thím Trương hay mấy cô thích Phòng Vũ, Dương Lỗi cũng chẳng ghét cô nào cả.
    Đọc lời edit nói thấy truyện này kinzie để tag hỗ làm mình trố cả mắt ra, mình ngồi nghĩ nát đầu ra nhưng chẳng nhớ có đoạn nào anh Lỗi ở trên cả* hoang mang -ing*, lục xem lại mấy đoạn H mới hơi yên tâm, cứ cái đà anh Lỗi sợ anh Vũ đau với muốn anh được thoải mái nhất thì chắc đến hết đời cũng chả phản công nổi, người ta định cho 2 lần rồi mà có lên nổi đâu^-^ ờ thì mình cũng chẳng kị hỗ nhưng giống nàng tránh được thì tránh
    Cuối cùng cám ơn bạn đã edit.(づ ‾‾ ³ ‾‾ )づ

    Liked by 1 person

    • Nana 07/03/2015 at 18:48 Reply

      Cảm ơn nàng về những dòng cảm nhận nha (▰˘◡˘▰) Mà tên anh công là Phòng Vũ mà sao nhiều người nhầm là Phong quá vậy ( ̄^ ̄) Ta cũng ko muốn hỗ công đâu, ko tưởng tượng được ảnh nằm dưới sẽ ra thế nào (¯―¯٥)

      Like

      • 00tsukiyomi00 08/03/2015 at 00:10 Reply

        Úi không phải mình nhầm tên anh công đâu, mình đánh máy hay sai chính tả, sửa ô thành o mà quên thêm dấu huyền(¯―¯٥) lại ngay chỗ tên nhân vật mình thích*đau khổ*, trước khi bấm gửi đã soát lại một lần mà vẫn còn sót, thông cảm nhé(づ ‾‾ ³ ‾‾ )づ♥❤

        Like

  35. thoihaonhien 07/03/2015 at 20:41 Reply

    Σ( ° △ °|||) Hết rồi???? Hết thật rồi????
    Sao giờ???? đọc cái gì bây giờ???
    (╯‵□′)╯︵┻━┻ cháu muốn nhiều hơn!!! cháu muốn cả thiên hạ ngã ngửa vì biết hai đứa yêu nhua!! cháu muốn hai đứa nó đính hôn!! cháu muốn hai đứa nó nhận cả con nuôi nữa!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
    *lăn đùng ra ăn vạ* TT^TT

    Like

    • Nana 07/03/2015 at 22:34 Reply

      Tác giả chưa viết tiếp, vẫn rên rỉ nài nỉ tác giả mỗi ngày :'(

      Like

  36. Bội Bội 20/04/2015 at 02:16 Reply

    Tui hông biết nói gì hơn, vì tui cũng giống như chủ nhà. Tui không kỵ hỗ công, nhưng hông đọc được (눈_눈) mùa xuân năm trước tui có ghe qua nhà Kin tìm truyện đọc mà thấy hỗ nên de ra, sau này nhờ con bạn giới thiệu, tui mò vô. Tui mò vô xong cái tui không làm gì được luôn, cậm cụi đọc truyện. Tui đọc bộ này đã 3 đêm hai ngày, nên khi hết tui rất buồn. Tui đã nghĩ phải chi truyện dài cỡ 200 300 trang raw nữa thì thích phải biết, nhưng mà hông được. ( ̄^ ̄) Tui cảm thấy là tui biến đổi hình thái rồi. Nếu không sao tui lại tưởng tượng ra thể loại nhất thụ lưỡng công, tui là thụ hai anh Vũ Lỗi là công chớ?

    Chủ nhà edit hay đó, tui rất thích. Chủ nhà làm truyện hay, tui rất khoái. Nhưng thật tâm tui chỉ mong truyện dài thêm 200 300 trang raw nữa, tui sẽ hông xa hai người và những nv trong truyện, ai tui cũng cưng hết.

    Mong muốn mới nhất của tui là được gặp mặt Phong Vũ và Dương Lỗi, mà vì không được nên tui tạm thời tưởng tượng Phong Vũ là Trịnh Y Kiện thời trẻ, còn Dương Lỗi là kiểu Bành Vu Yến thời học sinh cấp 3 trong Những tháng năm vội vã. Tui YY cũng phê lắm ( ▔∀▔ )

    Tui chỉ muốn chia sẻ vậy thôi, vì đây là một trong những bộ Đam hay mà tui không tiếc thời gian đọc. Tui cũng thấy vui vì nó đã tìm được người Edit thích hợp, dịch rất mướt tai.

    Túm cái váy lại là hai anh làm tui mê còn chủ nhà làm tui phê, vậy đó. ԅ(‾⌣‾ԅ)

    Liked by 1 person

    • Nana 20/04/2015 at 02:59 Reply

      Cảm ơn bạn đã thích! Tui cũng mong tác giả sẽ viết thêm vài cái PN nữa cơ mà chị ấy còn chưa viết xong cái PN ngày nghỉ cho tui nhờ =((

      Bành Vu Yến có vẻ hợp đó, tui thấy anh này ra dáng thụ lắm, cũng từng đóng phim gei, còn Trịnh Y Kiện thì có vẻ hơi… lạc quẻ so với tưởng tượng của tui…

      À mà, tên anh công là Phòng Vũ mà sao nhiều người nhầm là Phong quá vại, chữ Phòng của ảnh cũng có ý nghĩa lắm đó, là “nhà” chứ hổng phải “gió” ọ__ọ

      Like

      • Tiểu Bội 08/06/2015 at 13:07 Reply

        Chủ nhà ơi hỡi, chủ nhà có thể gửi cho tui bản word hay pdf hay prc cũng được TT_TT Tui là aoboiboi@gmail.com. Cảm ơn chủ nhà.

        Xin lỗi vì tui hông biết, hông thấy noti báo chủ nhà rep TT_TT

        Like

  37. Scbtsama 13/06/2015 at 02:30 Reply

    Mình cũng không biết nói gì đây, chỉ là rất rất rất lâu rồi mình mới đọc được một bộ truyện làm mình rơm rớm nước mắt khi đọc đến những chương cuối. Tình cảm này chân thành quá, chỉ xin trích một câu trong bài “Chân tình” mà mình nghĩ rất hợp với chuyện tình của Phòng Vũ và Dương Lỗi “những con đường anh đi, rồi cũng đưa anh về bên em”.
    Cảm ơn bạn đã dành tâm huyết làm truyện này trọn vẹn như vậy :’3 .

    Liked by 2 people

    • Nana 13/06/2015 at 02:38 Reply

      Cảm ơn bạn đã thích! ❤️ Niềm vui nho nhỏ là đọc được những cmt như này thôi =))

      Like

  38. wonxu 20/07/2015 at 19:28 Reply

    Chắc phải hơn 1 năm rồi mình chưa đọc đam mỹ, bữa nay vô tình vớ đc bộ này, đọc mấy tiếng liên tục xong cảm giác k hề hối hận.

    Cách 2 nhân vật chính đến với nhau, từ 2 kẻ đối đầu, trở thành anh em, trở thành người yêu, mọi thứ đều logic rõ ràng.Tình cảm đến chầm chậm nhẹ nhàng, quan tâm nhau, chăm sóc cho nhau, lúc PV dạy đàn cho DL, hát tặng cậu vào ngày sinh nhật, cả 2 cùng sóng vai nhau đối phó kẻ thù, vì đối phương mà vướng bận, mà do dự hoặc có những lúc chỉ đơn giản là nhẹ nhàng ngồi cạnh nhau, tâm sự với nhau….và cả cái cảm giác sợ hãi khi nhận ra tcảm với người kia không phải đơn thuần là tình anh em, sợ hãi sẽ kéo đối phương đi vào con đường không đúng đắn. Rồi lại nhớ đến đoạn DL thấy PV trong trại giam, thấy PV bị đâm 2 nhát vào tay, thấy anh nằm co ro trên chiếc giường trong căn phòng tối vào đêm giao thừa… mình thấy thương PV kinh khủng, mình vốn sủng công nên khi đọc những đoạn này rất khó chịu trong lòng.

    Tác giả viết chắc tay, từng câu văn câu chữ k hề dài dòng nhưng mang lại nhiều cảm xúc, mình có cảm giác tác giả có kiến thức rất tốt về đề tài này, những cảnh đánh nhau, chuyện qui củ trong giang hồ, được miêu tả chân thực, lúc đọc những đoạn đánh nhau cảm giác rất kích thích.

    Và điều quan trọng nữa đó chính là 3 chữ “hiện thực hướng” đây là phần ghi điểm ấn tượng của cả bộ truyện, vì nó quá gần, quá chân thật nên cứ có cảm giác ngoài đời kia tồn tại một người nào đó như những nhân vật trong đây vậy. Và cũng thú thật với bạn là mình bị nổi da gà khi đọc đến khúc Đinh Văn nói 1 câu, mình k nhớ nguyên văn nhưng nó là kiểu “kiếp sau có đc sinh ra dù làm trâu làm ngựa cũng không muốn trở thành đồng tính, yêu nam nhân” T.T mình như bị đứng hình luôn, vì mình có 1 ng bạn thân trong giới này, vì come out với gia đình mà bị đuổi đi, cậu ta gặp mình tâm sự và nói những lời giống vậy, đó là lần đâu tiên trong đời mình thấy con trai khóc.

    Mình viết comt này vội vàng, đảm bảo là chưa thể nói hết đc lòng mình dành cho bộ này, nhưng chắc chắn nó sẽ đc xếp vào top đam mỹ yêu thích của mình >< Lời cuối chỉ muốn gửi lời cám ơn đến bạn đã edit truyện này, mình dở lắm, không đọc đc QT nên những người edit truyện như bạn mình rất cảm phục. Còn cả về vấn đề chú thích, thường thì mình thấy đa số sẽ chú thích vào cuối truyện, lúc đó phải kéo lên dò lại hơi rối, còn bạn, bạn chú thích ngay tại câu đó, có cả hình mình họa, mình thấy rất tiện, chỉ muốn nói là cả văn chương lẫn cách trình bày cũng đều ghi điểm với mình, một lần nữa cám ơn bạn. Chúc bạn một ngày tốt lành.

    Liked by 1 person

    • Nana 20/07/2015 at 21:26 Reply

      Trời ơi cảm ơn bạn nhiều nha, rất vui là bạn đã thích (づ ‾‾ ³ ‾‾ )づ~❤

      Lúc đọc câu đó thì mình chỉ cảm thấy là làm đồng tính quá khổ vì luôn bị xã hội dèm pha, cho nó là một loại bệnh chứ không nhìn nhận nó vẫn chỉ là hai người yêu nhau mà thôi, mong là giờ bạn của bạn vẫn ổn (●’◡’●)

      Nếu bạn thích bản word hay bản prc gì đó để làm lưu niệm thì để lại mail cho mình nhé ( ≧ε ≦ )

      Like

      • wonxu 20/07/2015 at 23:42 Reply

        à, thì ra nhà bạn có share word của bộ này, link để trong PN hả.Thường mình có cái tật đọc truyện hay bỏ qua PN nên không biết : )) lại chẳng thấy cái comt nào đề cập đến vụ phản công trong PN nên cũng k thèm ngó luôn >< Thiệt ra thì vẫn muốn PV 1 lần nằm dưới (▰˘◡˘▰)

        Mình cũng có thói quen cop tay những truyện mình thích, Trầm Nịch, cha nuôi, chức nghiệp thế thân…. hơn trăm chương cũng không ngán, đang định lúc nào rảnh sẽ cop bộ này thì bạn mở lời share word. Mình cám ơn trc nhá, mail mình đây wonxu.bb@gmail.com ( ≧ε ≦ )

        Like

        • Nana 20/07/2015 at 23:53 Reply

          Mình gửi rồi đó, bạn check mail nhé ^^

          Mình thì không muốn PV nằm dưới đâu, thích ảnh nằm trên cơ =)) Mà sao bạn ko đọc PN nhỉ, PN nói về hai người sau này mà :P

          Liked by 1 person

        • Nana 20/07/2015 at 23:54 Reply

          À quên thấy bạn có request access nhà riêng của mình, trong đó ko có gì hết đâu nha toàn là mình lảm nhảm chuyện đời tư thôi =))

          Like

          • wonxu 21/07/2015 at 00:16 Reply

            nãy mình bấm lộn vào cái acc riêng của bạn, tưởng wp này bị pr =)))) lúc send request mới thấy bị hố, đừng bận tâm nha : ))) Mình thì thấy tính cách PV khá trầm, còn DL loi nhoi, khá chủ động với cả Lỗi Lỗi là người cầm cưa trc nên cũng muốn cho bạn ấy 1 lần đc hưởng : ))) gì chứ mình thấy đọc cường-cường mà có hỗ nữa thì tuyệt luôn : )))))
            Còn bản W mình nhận đc rồi, cám ơn b nhá

            Like

  39. yunjae 18/09/2015 at 21:00 Reply

    chào em nana
    c mới biết bộ này mấy ngày trc và đã “mần” nó vừa xong nên quyết tâm thể hiện tấm long cảm kích khôn cùng đối với nana
    *có sến quá k ta*
    truyện này k có gì để nói nữa
    muốn hay bao nhiêu là hay bấy nhiêu
    túm lại là cảm ơn nana đã đem đến một Tuyệt Phẩm như vậy
    (* _”)

    Liked by 1 person

    • Nana 18/09/2015 at 23:27 Reply

      Cảm ơn chị đã thích nó nhé hi hi ☺️☺️☺️

      Like

  40. Nine (@NineKunai) 01/10/2015 at 10:14 Reply

    Chương này thật ra là chương đầu tiên mà mình đọc, cứ có cái thói quen vô đọc sơ chương cuối để xem cảm giác khép lại của truyện là thế nào, hôm nay là lần thứ 2 mình đọc chương này và cảm xúc cũng hoàn toàn khác biệt, thấu hiểu hơn, thấm hơn. Mình dành vài ngày để đọc mà các nhân vật trong truyện thì cứ như đã trải qua cả một đời, có lẽ nhân vật chuyển mình mạnh mẽ nhất trong truyện là DL, DL những chương đầu bốc đồng và bất cần, lại thay đổi và trưởng thành vì một người, vì PV, vì PV mà lo nghĩ được mất, vì PV mà lo liệu tương lai của hai người, còn DL lại là người mang lại ánh sáng ấm áp gia đình cho PV, ngôi nhà đá của PV không còn trống trải nữa, bởi vì khi DL đến đã lấp đầy nó rồi. Mình thích cái “thương nhau” giữa PV và DL mình nghĩ là chữ “thương” này khái quát được tình cảm hai người dành cho nhau, vừa là tình yêu, tình anh em, tình thân. Trước mình có nói một lần rồi, giờ lại nói lại nữa, cảm ơn chủ nhà đã chọn câu truyện này, chăm chút edit và beta nó, cảm ơn hai bạn.

    Like

    • Nana 01/10/2015 at 13:02 Reply

      Cảm ơn bạn nhé, rất vui là bạn đã thích (◡‿◡✿) Nhưng mà như mình đã thông báo trong mục lục, mình đang beta lại bộ này, chắc vài tháng nữa mới xong, đến lúc đó mình sẽ thông báo và gửi cho bạn sau nha ◕‿◕

      Like

  41. dongphuonglamnhi 31/10/2015 at 00:18 Reply

    Lâu ơi là lâu rồi không đọc đam nửa bởi già rồi tính tình lại khó không tìm được một bộ hợp với ý mình mà đọc, có đọc cũng toàn bỏ ngang. lục lại list củ mới phát hiện bộ này. đọc hết nguyên bộ có nhiều cảm xúc quá cũng có nhiều điều muốn nói quá mà nếu nói hết thì thành nói xàm xàm.
    Thật sự là vô cùng tiết khi bây giờ mới đọc bộ này. thích hai anh đô con vật nhau ra đó thích thể loại giang hồ đó nói chung tất cả đều thích của truyện này :)))) chỉ là đọc tới cái hiện thực hướng vs lúc đó thấy chưa edit xong nên còn ngại. đâm ra đến bây giờ mới đọc được một bộ hay như vầy…….. mặc dù hk phải theo từ lúc mới edit mà chỉ ngốn bộ này hết 3 ngày nay thôi nhưng mà lại thấy tiết khi đọc hết :( sau này khi beta xong tui nhất định phải nhai lại bộ này.
    Đọc xong cứ như vừa coi xong mộ bộ phim. đầy đủ cảm xúc <3 2 người yêu nhau vì nhau xa nhau rồi lại hợp lại. trải qua đấu tranh tư tưởng áp lực xã hội rồi đến sống gió xa cách hiểu lầm rồi đến tin tưởng mà vì nhau cuối cùng mới thật sự gọi là đến được với nhau. Tình cảm anh em, tình yêu, lão đại đàn em… đọc đều cảm thấy đâu đâu cũng đều có cái tình nghĩa. đến cái kết cuộc phải nói là vô cùng hạnh phúc khi anh em lão đại đều có thể tụ hợp như ngày xưa. luôn hồi tưởng đến cái giai đoạn huy hoàng trước năm 95 đó. phải nói là một kỷ niệm. Và tui thật sự phục con người PV.
    ps: nói chung là tui quá kích động khi đọc được một bộ thế này nên vào nhà nói xàm bửa giờ :p :p :p 5 năm cày đam này là 1trong bộ 4 bộ hay nhất mà tui từng đọc.không biết sao này còn tìm được một bộ thến này không. chủ nhà lượng thứ. (╯▽╰)(╯▽╰)(╯▽╰)
    ᎢℋᎪɳᏦ ᎩӫᏌ

    Liked by 2 people

    • Nana 31/10/2015 at 03:22 Reply

      Cảm ơn bạn nhiều nha \(//∇//)\(≧∇≦)Mình thích đọc comment của bạn nên khỏi phải thấy ngại vì “nói xàm”, mình không bao giờ coi cmt của mọi người là nói xàm đâu, còn thích có người hớn cùng nữa là =)))) Đây cũng là một trong những bộ mình thích nhất, và có lẽ sau này cũng khó tìm được bộ nào thay thế vị trí của nó trong lòng mình vì thật sự là mình dành rất nhiều tình cảm cho hai nhân vật… ọ__ọ

      Một lần nữa cảm ơn bạn đã thích và ủng hộ nhé ヾ(⌒ー⌒)ノ

      Liked by 1 person

  42. Na Na 28/12/2015 at 13:50 Reply

    Truyện không ngược đến quằn quại lên bờ xuống ruộng nhưng mà nó thấm âm ỉ từ từ. Truyện quá tuyệt. Chủ nhà edit quá hay. Cảm ơn nhiều ạ!

    Liked by 1 person

  43. kauzel 07/02/2016 at 21:15 Reply

    hoàn rồi. *tung bông* thank nàng↖(^ω^)↗

    Like

  44. Emma Ai 07/02/2016 at 21:54 Reply

    Chua choa ơi, mấy ngày này tổng lực beta hở cô =))))
    Hoàn rồi nhé *tung bông*

    Like

    • Nana 08/02/2016 at 02:28 Reply

      Tổng lực beta thiệt đó chứ, còn mấy chương tranh thủ lúc máu lười chưa trỗi dậy quất cho hết luôn :))

      Like

  45. phonghoatuyetnguyet 08/02/2016 at 00:30 Reply

    Đi làm rồi nên ít ghé nhà các cô như lúc trước, cơ mà vẫn chờ có ngày các cô beta Kim bài lần 2 hoàn chỉnh ^^ Hôm bữa dụ được bạn kia đọc Kim bài, bạn ấy khen nức nở, làm tui vui lây ^^
    Năm mới Bính Thân, chúc các cô đón tết vui vẻ, mọi điều như ý nhé ^^

    Liked by 1 person

  46. Mira Dương 08/02/2016 at 00:53 Reply

    Chúc mọi người năm mới vui vẻ. Truyện rất hay nha

    Like

  47. Tiểu Quyên 08/02/2016 at 08:49 Reply

    Yêu nàng nhìu nhìu!ℒℴѵℯ❤
    Cuối cùng, truyện đã hoàn, rất hy vọng đc xem tiếp phiên ngoại!
    Cho ta ôm cái nào!*nhào vào*

    Liked by 1 person

  48. vhphuong12 08/02/2016 at 21:34 Reply

    cuối cùng truyện cũng hoàn r. Cảm xúc lúc này k nói nên lời cùng Vũ Lỗi trải qua biết bao cảm xúc vui có buồn có đau có khóc có hạnh phúc có. Cảm ơn Nana đã edit bộ truyện hay như vậy. Đây chắc là bộ truyện hay nhất mình từng đọc đến giờ. Cảm ơn nhiều^^

    Liked by 1 person

    • Nana 08/02/2016 at 22:48 Reply

      Cảm ơn bạn nhé 😍😍😍😍 Bạn thích là vui rồi ❤️

      Like

  49. Diepythan 31/03/2016 at 03:21 Reply

    Cảm tưởng của tôi về bộ truyện này là “không biết bày tỏ ra làm sao”. Tôi có thói quen đọc truyện đến cảnh H là qua chương cuối đọc luôn rồi ngừng hẳn. Còn bộ này thì tôi đọc không bỏ chương nào. Truyện của nhà bạn tôi mới đọc có 2 bộ (đều hỗ công) là Kim bài đả thủ và Sói đi thành đôi. Rất là thích luôn đọc không bỏ chương nào cả à hí hí. Tôi rất tiếc vì bộ “hai con sói” kia bị ngừng, hy vọng một ngày nào đọc vào nhà bạn đọc chương 80.
    Tôi thích cách dịch của bạn vì không thấy mang từ ngữ hiện đại mà thanh niên VN giờ hay dùng, một số nhà có viết như vậy thấy mất đi cái TQ của truyện.
    Tóm lại cảm ơn bạn nhiều lắm lắm vì đã dịch truyện hay như vậy cho mọi người thưởng thức :*******

    Like

    • Nana 31/03/2016 at 10:41 Reply

      Ủa SĐTĐ có chương 80 rồi mà bạn, mình có ngừng đâu, chỉ tạm ngừng để đua bộ kia cho hoàn thôi =)))

      Còn cmt của bạn chưa hiện lên là do bạn mới cmt lần đầu chưa qua xét duyệt á, mình mới duyệt rồi nha 😝

      Like

  50. Uyên Vũ 11/04/2016 at 01:12 Reply

    “Một thời đại ngây thơ và xao động, một thời đại nhiệt huyết sôi trào đầy tình nghĩa, kết thúc rồi.”
    Đọc đến đoạn này mà em đã rưng rưng rồi T^T Kim Bài Đả Thủ sẽ vẫn luôn là bộ đam mà em yêu thích nhất *chấm chấm nước mắt*

    Liked by 2 people

  51. Uyên Vũ 11/04/2016 at 01:16 Reply

    Cảm ơn nhà đã chịu khó edit và beta một truyện hay, để đời như thế này (づ ‾‾ ³ ‾‾ )づ♥❤

    Liked by 1 person

  52. phucnguyen88 12/04/2016 at 01:06 Reply

    tớ đọc lần này là lần thứ 2 rồi. cảm xúc mỗi lần đọc lại khác nhau. lần trước đọc xong đang cmt dở thì thằng con nó bấm nút xoá. tụt hết cxúc. tớ đọc đam mỹ từ năm 2009. lặn ngụp trong biển đam mỹ đến nỗi chai cả cxúc. rồi lại chuyển qua ngôn tình. chán chê rồi lăn lại đam mỹ. đọc thì nhiều nhưng những bộ để lại ấn tượng k nhiều. tình cờ thấy nhiều bạn nhắc đến bộ này, tớ đọc thử vì nghe nói thụ sủng công hết mức. tớ team sủng công. cứ có hố sủng công, truy công là bay vào. và rồi thức khuya thức hôm đọc hết 120 chương truyện. sáng hôm sau k giữ nổi con, mắt cay xè. phải nói tớ quá ấn tượng. 2 anh đều man, đều cường. tình cảmdành cho nhau quá sâu sắc. ” chỉ cần nghĩ đến em, lòng tôi rộng thoáng”. tớ chết anh Vũ vù câu này. tình cảm anh dành cho Dương Lỗi rộng lớn làm sao. k ai xứng đáng với Dương Lỗi hơn a. tình cảm của cậu ấy dành cho anh cũng k kém. c xúc thì nhiều nhưng tớ k biết diễn đạt thế nào. bạn edit quá mượt mà, văn phong tác giả đơn giản, k hoãy nhưng chạm đến nơi mềmmại nhất trong tớ. phải nói là đam mỹ có nhiều truyện còn cẩu huyết hơn ngôn tình. k phải dễ để tìm được một truyện hay và ấn tượng như vậy. tớ k kỳ thị gì cả. nhưng đọc mấy truyện tả nam còn bánh bèo hơn nữ, thể loại np,… tớ nuốt k đc. nhìn thấy Ô mông tiểu yến hay Mê dương tớ chạy xa. tình yêu giữa nam nhân phải có hơi thở của nam nhân, cần mạnh mẽ có mạnh mẽ, cần ôn nhu dịu dàng có ôn nhu dịu dàng. quan trọng nhất yêu đủ sâu để k cần giữ lại cho mình cái gì. như Dương Lỗi tự nguyện ở dưới vậy. cậu có thể làm mọi việc cho anh bao gồm nằm dưới. sợ nhất là màn hổ công vì nó lung tung hết cả. bộ truyện này có lẽ là bộ tớ thích nhất và ấn tượng nhất. 2 nhân vật chính tớ thích nhất và từ h trở đi tớ chỉ đọc cường cường thôi. cảm ơn bạn đã edit bộ truyện hay thế này. thật ra thể loại cường cường tác giả thường vẫn ưu ái bạn thụ hơn. buff thụ dữ lắm. tớ k thích như thế. chính vì thế khi đọc truyệ này tớ cảm thấy rất đời thường. k biết có bạn nào xem phim Bến thượng hải chưa? có nhân vật Long Tứ và Hứa Văn Cường. tớ xem khi học lớp 4. cung khoảng năm 1996-1997. h có bản làm lại Huỳnh Hiểu Minh đóng. đojc truyện cứ nghĩ như đang xem phim. ôi tớ lan man cái gì rồi ấy. tóm lại đây là bộ truyện no.1 trong lòng tớ, 2 anh cũng là hình mẫu chuẩn công thụ trong lòng tớ và tớ thật sự yêu bạn đã edit bộ tuyện này <3

    Liked by 1 person

    • Nana 12/04/2016 at 02:03 Reply

      Cảm ơn bạn đã dành nhiều tình cảm cho truyện vậy nha, rất vui là bạn thích ^0^

      Mình cũng thương hai nhân vật chính rất nhiều, nhưng mà khổ tận cam lai, tình cảm càng vượt qua nhiều thử thách mới càng bền vững nhỉ :D Bộ này mình thấy công thụ sủng nhau ấy chứ, yêu là yêu hết mình đâu có ngại gì đâu 😛

      Phim kia thì tiếc quá mình chưa coi 🤔

      Like

  53. phucnguyen88 12/04/2016 at 01:09 Reply

    trời ơi cái cmt dài dằng dặc của tôi nó biến đi đằng nào rồi? ???

    Like

    • Nana 12/04/2016 at 01:25 Reply

      Hiện lên rùi nha =)))

      Like

  54. ahnvu 14/05/2016 at 02:06 Reply

    Tớ vốn chỉ đọc ngôn tình, đi sau thời đại giờ mới chuyển tông qua đam. Bộ đả thủ của bạn làm là một trong những bộ đầu tiên tớ đọc nhưng cũng làm tớ cảm động nhiều nhất. Lúc chân tướng 3 năm kia được hé lộ, tớ cũng rất ngỡ ngàng, nhớ lại cảnh Phòng Vũ đứng dõi theo bóng lưng Dương Lỗi chạy đi giữa trời tuyết giá, nhớ hình ảnh anh gầy gò nằm trầm mặc giữa bóng đêm nơi phòng trọ cũ, tớ khóc nức nở. Cảm ơn bạn rất rất nhiều vì đã kỳ công cho bộ truyện này, lời dịch rất mượt, lại có nhiều bài hát hay nữa.

    Liked by 1 person

  55. Tieutieu222 04/07/2016 at 23:05 Reply

    Happy ending rồi. Tôi yêu tác giả, yêu cả người edit quá, cảm ơn b đã đem đến cho tôi một câu chuyện về tình yêu, tình bạn, tình a e hay như vậy. Trải qua bao nhiêu khó khăn, hiểu lầm, cay đắng, trải qua hơn 2.500 ngày đêm dày vò trong nhớ nhung, dằn vặt, đớn đau cuối cùng họ cũng được ở bên nhau rồi . tạm biệt phòng vũ, tạm biệt dương lỗi!”chúc cho những người có tình sẽ mãi ở bên nhau😘😘😘 “

    Liked by 1 person

    • Nana 04/07/2016 at 23:36 Reply

      Chưa tạm biệt đâu đang chờ sách về để mần nốt phiên ngoại hiiiii 😍😍

      Like

  56. Mika Hayano 13/07/2016 at 14:34 Reply

    Hôm qua đọc xong truyện hôm nay ms ngoi lên cám ơn chủ nhà đã edit bộ truyện hay và sâu lắng như vậy. Mình rất hâm mộ tình yêu của 2 người, dù gặp biết bao khó khăn thì trái tim luôn hướng về nhau <3 P/s: thật sự việc rần rần hôm nay khiến mình rất hoang man….. thôi mình đi đk nhận file word đây~

    Liked by 1 person

  57. Tiểu Mộc 15/07/2016 at 17:55 Reply

    chị ơi, cám ơn chị đã edit bộ này, thật lòng cảm ơn chị đó ( ≧ ε ≦ ) tìm ra nó làm em phát rồ, thích muốn chết luôn
    không hiểu sao truyện này kết thúc HE mà mấy chương cuối em buồn quá trời, chắc là tình yêu của Vũ Lỗi mãnh liệt quá làm em không nỡ xa nó ~
    nhờ nó mà giai điệu của bài Mỗi ngày yêu em nhiều hơn đã mắc kẹt trong đầu em rồi (* ̄▽ ̄)b ngày nào cũng phải lấy ra nghe vài lần đó~
    P/S: thật thì em ngại phiền chị quá và cũng nghiện quá nên đã tự cop hết về máy rồi, xin hãy tha thứ cho em T A T
    yêu chị *gửi ngàn trái tim đến chị* (づ ‾‾ ³ ‾‾ )づ♥❤

    Liked by 1 person

  58. Alex Tsui 26/08/2016 at 17:27 Reply

    Cuối cùng cũng đọc xong bộ này huhu 3 ngày 2 đêm của tôi đúng là ko uổng công mà.
    Thiệt chứ là bộ này ko có ngược, nhưng chính vì quá hiện thực nên khiến cho người ta có cảm giác đau lòng muốn xĩu luôn. Coi bộ này mà khóc huhu mấy lần rồi. Có hôm ngồi trong lớp đọc mà rớt nước mắt.

    Coi bộ này, thấy cách yêu của Tiểu Lỗi thời niên thiếu giông giống Nam Khang. Nên cái đoạn miêu tả tâm lý ổng trong Loạn Thế, nằm vật ra khóc như con dở.

    Chia sẻ của tui là vậy thôi. Cám ơn các bạn đã edit bộ này <3 Thương

    Liked by 2 people

  59. Lang 08/09/2016 at 00:11 Reply

    Tuyệt quá đi (●´з`)♥ từ nội dung cốt truyện đến tính cách nv, lối viết, tình huống đều rất đã, nhưng mà có phải đoạn ngược hơi ít k? Hay là tại tui chai ròi (¯―¯٥)… thôi thì cũng viên mãn rồi hix vui mà buồn vì hết truyện ròi Q_Q
    Cảm ơn editor (●´з`)♥ edit rất mượt mà, rất có tâm, hình ảnh âm thanh j cũng bonus đủ hết (●´з`)♥ beta cũng kĩ càng nữa, hình như k bị lỗi ch.tả các thứ luôn ha (●´з`)♥ *ngàn nụ hun*

    Liked by 1 person

  60. hahoanggg 20/09/2016 at 01:15 Reply

    Ko biết bạn có đọc đc cmt này của t ko nhưng vẫn viết đôi dòng gửi lời cảm ơn sâu sắc đến bạn edit. Bạn edit rất tuyệt, truyện cũng hay và cảm động quá, lâu lắm rồi ko tìm đc truyện hay như này. Cảm ơn bạn edit nhiều lắm.

    Liked by 2 people

  61. ttamtruong 30/10/2016 at 20:17 Reply

    Nhớ năm đó, náo nhiệt điên cuồng, tuổi trẻ khí thịnh, chỉ kịp thấy vạt sơ mi trắng tinh tươm, sườn mặt tuấn tú…
    Và anh đập gạch vào mặt em. (✿ ̄ ▽  ̄✿)

    Liked by 1 person

    • Nana 30/10/2016 at 22:06 Reply

      Cục gạch làm nên tình đôi ta 😂

      Like

  62. Lão Beibi 28/11/2016 at 20:36 Reply

    Cám ơn bạn nhiều lắm <3 Cám ơn bạn đã dịch bộ truyện rất rất hay này cho chúng hủ cùng đọc :-* Mình đọc 1 mạch đến chương này mà tâm sướng ko chịu nổi phải cmt cám ơn bạn đây này :3 <3

    Like

  63. kamap291 07/01/2017 at 17:38 Reply

    Hoàn rồi. Mãn nguyện quá. Lâu rồi mới xem một bộ hắc bang có chi tiết lịch sử mà tình tiết lại hợp lý logic như vậy. Tình cảm của Vũ Lỗi cũng tiến triển theo đúng diễn biến tâm lý. Ko quá nhanh, không quá chậm. Ngược có, ngọt ngào có, hắc bang thì căng thẳng đánh nhau cũng rất sinh động. Quan trọng là đúng như bạn nói lúc trc, tính cách của hai anh vẫn giữ đc cái chất riêng của mình. Ng đọc như trải qua một đời người cùng hai người. Chứng kiến hai người bên nhau, từ khi còn trẻ đến lúc trưởng thành. Bộ truyện đầu tiên tui còm ment nhiều như vậy. Cảm ơn nhà bạn đã dịch truyện cho chúng mình. Tks rất nhiều. :).

    Liked by 1 person

  64. thucute 02/02/2017 at 18:12 Reply

    Thật ra đọc đam bao nhiêu năm rồi. Kiểu khẩu vị ngày càng kén chọn. Nửa năm rồi ko có vừa ý nổi truyện nào mà có ngược cũng ko rơi nước mắt như xưa nữa. Chai cmnr •_•
    Duy có bộ này đọc vài chương đã thấy thích thú, có chiều sâu và hiện thực. Cuối truyện đã làm tui cảm động rưng rưng. ☆~☆ Phải nói là tui tán thưởng thật sự. Tình yêu nam nam cao cả mà tui luôn tôn thờ chính là như vầy. Tìm được truyện hay mà mừng phát điên. Cảm ơn chủ nhà đã edit truyện này nha. Yêu nhắm đóaaaa ♡♡♡

    Liked by 1 person

  65. blueleaf1251 06/04/2017 at 13:09 Reply

    Thưa các bạn
    Tôi là một người đàn ông đồng tính cô đơn. Tôi xin cám ơn các bạn đã thực hiện tác phẩm “Kim bài đả thủ”, một tác phẩm đã gây cho tôi nhiều xúc động.

    Các tác phẩm đam mỹ mà tôi từng xem, dù đa dạng về tình huống và thể loại, ít khi chú trọng đến tính hiện thực, có lẽ để giải tỏa bớt những tối tăm ở ngoài đời, nhất là trong giới đồng tính luyến ái. Nói cho cùng, độc giả như chúng tôi đến với các tác phẩm đam mỹ chủ yếu là để tìm sự an ủi, thậm chí là sự thoát ly, ngoài nhu cầu giải trí thông thường.

    Truyện “Kim bài đả thủ” đã đề cập đến tính hiện thực, mà lại trong một bối cảnh đặc biệt. Có thể nói kỹ thuật viết, cách xây dựng nhân vật và nhiều tình tiết trong truyện không phải là hoàn hảo và không hoàn toàn mới lạ. Đơn cử một chi tiết nhỏ là dù tác giả có nhắc đến quần lót, áo ba lỗ, đủ loại hung khí, nhắc đến máu, mồ hôi và tinh dịch nhưng tôi không nhớ có thấy râu và dao cạo râu trong truyện (theo tôi thì hai thứ này góp phần không nhỏ cho sự quyến rũ và bảnh bao của người đàn ông, trong đó có Phòng Vũ :). Chỉ riêng về hình thức, sự miêu tả các đặc điểm ngoại hình như quần áo, kiểu tóc, hình xăm, thói quen của các nhân vật có những hạn chế, chưa hoàn toàn lột tả thực tế của thời đại. Dĩ nhiên có thể tác giả đã cố ý lược bớt những tiểu tiết như thế để tập trung vào trọng điểm. Những bài nhạc mà tác giả và các dịch giả lồng ghép vào truyện là những chi tiết rất đắt giá.

    Bối cảnh đặc biệt của câu chuyện : giới giang hồ thành thị trong hai thập niên hưng vượng rồi suy tàn là một thế giới vừa quen vừa lạ. Quen là vì chúng ta thường nghe nhắc đến trên mặt báo và thỉnh thoảng trong các câu chuyện vụn vặt hàng ngày, lạ là vì không nhiều người tiếp cận giới giang hồ. Trong chốn hỗn tạp đó, có hàng ngàn số phận, có hàng trăm lý do để người ta tham gia và ở lại trong các băng đảng : vì miếng cơm manh áo, vì sự bốc đồng và chán chường của tuổi trẻ trong những gia đình bất hạnh, trong một xã hội ao tù đang biến động, vì “đạo nghĩa” hay “chí nam nhi”, vì tiền tài và địa vị mà họ không thể có được trong đời sống bình thường, và “đâm lao thì phải theo lao”, nhiều khi “thân bất do kỷ”. Trước đây thì xã hội đen sống nhờ vào sòng bài, vũ trường, nhà thổ, vùng vẫy kịch liệt, về sau thì hoạt động bí mật hơn như buôn bán hàng quốc cấm. Thời nào cũng vậy, có đủ mọi loại người, và dường như không có sự phân biệt rạch ròi giữa thiện và ác. Cũng có những người “tốt”, họ không “lương thiện”, không “đàng hoàng”, nhưng họ sống biết liêm sỉ và có lương tâm. Cách đây lâu rồi tôi đã từng nghe kể về những người giang hồ, không ngại đánh nhau đến bán mạng nhưng bình thường rất lễ độ với hàng xóm láng giềng, giúp đỡ cho người già, kẻ yếu, ngày hai buổi áo trắng đến trường y như những thư sinh… Không có thanh niên nào đáng phải phí hoài tuổi xuân và thậm chí cả cuộc đời đi vào con đường bạt mạng đó, mấy ai có tương lai tốt đẹp đâu ? Tôi không muốn tô hồng cho giới du đãng, nhưng tôi luôn thành tâm cầu mong cho những người tốt, những thanh niên ưu tú được sống tử tế, sáng sủa hơn.

    Cùng với cảm giác hoài niệm về một thời hoàng kim đã mất, về một thời thanh xuân mãnh liệt tràn đầy sinh khí, hình tượng các nhân vật đặc biệt là Phòng Vũ được xây dựng hoàn hảo về ngoại hình lẫn tính cách nhưng lại phải mang số phận khắc nghiệt đến mức trớ trêu chính là yếu tố lôi cuốn và gây ấn tượng mạnh mẽ trong lòng người đọc. Tôi nhớ hình ảnh cây đàn ghita và tấm áo trắng trong bóng tối trên bìa sách cũng như dáng Phòng Vũ nằm lặng thinh trong bóng tối trong căn nhà cũ khi mới ra tù, và có lẽ là cả những ngày giờ trong buồng giam ảm đạm. Trong văn chương những nhân vật đẹp đẽ mà xấu số rất dễ gợi lên trong lòng người niềm thương tiếc. Khi theo dõi truyện, tôi đã nhiều lần rơi nước mắt. Tôi nghĩ, nếu không tính đến việc tôi mê luyến đàn ông, thì những giọt nước mắt ấy cũng không khác gì giọt lệ mà bao nhiêu văn hào kẻ sĩ xưa nay khóc thương nàng Kiều (có điều ở đây là khóc Từ Hải :). Một đằng là “hồng nhan bạc phận”, một đằng là “anh hùng mạt lộ”, huống gì vị anh hùng này lại nặng nghĩa chung tình đến thế.

    Trái ngược với các nhân vật trong truyện, tôi đã trải qua tuổi trẻ và vẫn đang sống một cuộc đời bình lặng, lệ thuộc và gắn bó với gia đình. Trong đời tôi chưa có khi nào thoát ra ngoài khuôn khổ, “tung hoành thỏa chí nam nhi” dù chỉ một chút, tôi không có bản lĩnh đó. Thế mà khi đọc truyện, dường như tôi đã sống một quãng đời khác, đã chia sẻ những năm tháng buồn vui, thăng trầm cùng với Dương Lỗi và Phòng Vũ, ngay từ những ngày đầu, cho đến những ngày sau. Có lẽ vì vậy mà mặc dù đã trải qua kết cục tốt đẹp của họ trái tim tôi vẫn thổn thức mãi. Hai đêm nay, trong khi trằn trọc trên giường, những dư cảm tiếc nhớ, bất an, bi lụy vẫn còn trong tôi. Tôi đã từng nghe biết bao chuyện tình đẹp và buồn như vậy, lần này vẫn thật cảm động. Yêu nhau mà phải xa nhau, thậm chí hy sinh bản thân và tình yêu đó vì người yêu, còn gì đau khổ hơn. Hai người hẳn trải qua nhiều chuyện lắm, nếu như ở ngoài đời. Họ có thể đã mỗi người một ngả, sống cuộc đời của riêng mình, giấu kín kỷ niệm về người kia suốt một đời. Lăn lộn trong giới giang hồ, một trong hai người có thể mất mạng bất cứ lúc nào, có khi trước khi nhận ra tình cảm của mình, để lại trong lòng người kia một mối tang thương không thể nào lý giải. Nhiệm vụ của Dương Lỗi dù là trước đây hay ngay cả sau này luôn luôn có nhiều nguy hiểm. Bi kịch trong số phận của Phòng Vũ đã thật sự chấm dứt hay chưa ?

    Tình yêu, dù là giữa nam nữ hay đồng tính, luôn luôn là thứ kỳ dị và kỳ diệu. Tôi đã an ủi mình rằng, bây giờ họ đã có nhau, dù có muộn màng. Dẫu sao, gặp được chân ái của mình và đi bên nhau từ lúc còn son trẻ đã là một niềm hạnh phúc, một ân phước lớn trong đời người. Bất chấp bao sóng gió đã qua, tôi muốn tin rằng hai chàng trai của tôi sẽ cùng hưởng những tháng ngày tươi đẹp, yên bình, không đau khổ nữa.

    Liked by 1 person

    • Nana 08/04/2017 at 09:13 Reply

      Cảm ơn bạn nhiều về những chia sẻ chân thành tâm huyết này nha!! Người biên tập đọc được những dòng này là thấy hạnh phúc rồi vì biết có người yêu thích bộ truyện này như mình 🌺 Chúc bạn cũng sớm tìm được tình yêu đích thực trong tương lai 😘

      Like

  66. lkirain 29/05/2017 at 11:52 Reply

    Chào bạn nhé, đầu tiên mình cám ơn bạn rất nhiều, không biết nói như thế nào mới đủ. Không có bạn mình đã không đọc được KBĐT, không có được những rung cảm đáng quý như thế này. Mình luôn là 1 người đọc thầm lặng, rất ít khi like hay cmt điều gì, xin lỗi vì điều đó nhé. Mình là gay thành thử ra khi đọc truyện mình luôn tránh né những gì mình không muốn đối mặt trong hiện thực. Mình không thích hỗ công, không thích ngược, không đọc truyện ngắn rất nhiều cái không. Nhưng có những cái do duyên ấy, mình cũng đọc Bình hoa, Đoạn tình kết, Sách đạn tinh anh đều là những truyện không đúng gu của mình. Và hôm nay thật may lại đọc được KBĐT. Thật sự mình đọc đam mỹ rất nhiều, chắc vài trăm bộ cứ hết bộ này đến bộ khác, thành thử ra mình chỉ đọc như một thói quen. Nhưng KBĐT khác, không phải hay hơn, thật những bộ khác mà là nó chạm tới tim mình. Trả giá cho tình yêu, không phải ai cũng làm được điều đó và trả được như DL và PV trả. Mình nghĩ mình không làm được. KBĐT không hẳn thật quá vì cách biệt thời đại, cách biệt văn hóa nhưng tình cảm và trái tim không có cách biệt nào. Mình không biết nói gì chỉ mong được đọc mãi tiếp các trang của cuộc đời từng nhân vật, mọi người rồi sẽ ra sao. Nói lan man quá nhỉ, tóm lại là mình quá yêu KBĐT rồi nên phải copy word về thôi, mong bạn đồng ý nhé. Cám ơn bạn rất rất nhiều và chúc bạn luôn vui. Ngày an lành!

    Like

  67. orangeline1612 23/06/2017 at 22:22 Reply

    Tình yêu của hai anh cảm động quá. Ngưỡng mộ dã mannn. Cám ơn nàng nhé :))

    Liked by 1 person

  68. koiuichi99 11/08/2017 at 15:07 Reply

    Chị Nana cho em xin bản word truyện này nha * năn nỉ * tuy e k có khòm mên nhưng e co like truyện với like bên page đó dc k chị Nana.
    Cho em xin nha…em cám ơn trước ạ
    Mail của iêm blkoiuichi@gmail.com😙😙😙

    Liked by 1 person

  69. jasles49 13/08/2017 at 21:13 Reply

    Lại gặm thêm lần nữa. Chỉ có thể nói cảm xúc ko hề thay đổi, vẫn là những câu từ đầy hoài niệm, mỗi trang truyện như một ngày ta đang sống. Muốn nó nhiều lắm để ca ngợi nhưng chỉ có thể đơn thuần nói một câu “Hay!”
    Đôi lúc phải thốt lên:” Phòng Vũ à! Anh ở đâu trong cuộc đời này vậy!”
    Cảm ơn Phao Phao Tuyết Nhi đã làm sống lại một thời nhiệt huyết đam mê, ngông cuồng tuổi trẻ!
    Sau tất cả, để mình có thể đắm chìm trong quá khứ vàng son như vậy, phải lần nữa cảm ơn bạn Na, đã bỏ công làm truyện, và đã đặt cả tình cảm vào đó! Cảm ơn bạn!l

    Liked by 1 person

  70. tranguyen1611 26/08/2017 at 18:12 Reply

    Truyện hay xuất sắc quá đi mất. Mấy hôm rồi tôi đi tìm truyện ngược đọc mới mò được đến bộ này, nghe rì viu đâu truyện này ngược mà cái ngược nó thấm thía lắm. Tìm hòi, mới biết thì ra truyện nhà cô na edit, vậy là đủ để nhảy hố rồi. Tui thì mới biết và fl cô na qua bộ quan trời ban phúc. Nhưng cũng đủ biết truyện nhà cô edit bao giờ cũng chăm chút từng li từng tí. Thành thử là lội ngược dòng. Truyện đọc nó đã lắm luôn, lại còn được chăm sóc nghe nhạc nữa. Tui bị nghiện luôn cái bài tuổi thơ bản guitar. Yêu cô Na lắm, yêu Phòng Vũ, yêu Dương Lỗi. Trải qua đắng cay sóng gió cuối cùng hai anh cũng được ở bên nhau. Cám ơn cô đã edit nà *cúi đầu*

    Liked by 1 person

    • Nana 27/08/2017 at 20:05 Reply

      Tui thì thích bài “Mỗi ngày yêu em nhiều hơn” nhất, nghe tình như cái bình 🤣🤣

      Like

      • tranguyen1611 27/08/2017 at 20:26 Reply

        Cứ mỗi lần đọc xong bộ nào hay là cứ ngẩn ngơ hoài niệm mất một thời gian, may còn có mấy bài hát cho mình gặm, chời ơi!!!! Tui đi nghe mấy bài này đây, con tim chịu không nổi nữa rồi TT.TT

        Like

( ̄^ ̄) | ლ(¯ロ¯ლ) | (≖ ‿ ≖) | (๑✧◡✧๑) | (๑>◡<๑) | (つ﹏<)・゚。| (¬‿¬) | (눈_눈) | ( ≧ ε ≦ ) | | (* ̄▽ ̄)b| (╥﹏╥) | Σ( ° △ °|||) | ╭ (╰_╯)╮ | ლ(´ڡ`ლ) | (●'◡'●)ノ♥| 凸(艹皿艹 ) | ╭(╯ε╰)╮| (╯‵□′)╯︵┻━┻ | ~(‾▿‾~) | (¯―¯٥) | ◕‿◕ | (▰˘◡˘▰) | (●´з`)♥ | ╮(╯▽╰)╭ | (๑¯△¯๑) | (づ ‾‾ ³ ‾‾ )づ♥❤ | ℒℴѵℯ❤| (◡‿◡✿) | ᎢℋᎪɳᏦ ᎩӫᏌ ✿♪♫