Kim Bài Đả Thủ – PN Hoa Miêu tiền truyện (3)

Lâu rồi mới thấy Vũ ca xuất hiện lại hen (☆ _ ☆)

Kim Bài Đả Thủ

Phao Phao Tuyết Nhi

Thể loại: hiện đại, hắc bang, cường cường, hiện thực hướng, 1×1, HE

Edit: Nana

***

Phiên ngoại

Hoa Miêu tiền truyện [3]

Không lâu sau, trong giới giang hồ ở Giang Bắc xuất hiện thêm một tên côn đồ. Hắn có thân hình gầy yếu, cử chỉ như con gái, là thứ dị loại.

Có lần hắn đi trên đường, vài nam sinh nhìn thoáng qua kêu ầm lên ủa đây không phải là chị Trần sao? Cái mông của chị Trần vẫn còn vểnh quá cơ! Chị lại bị ai thông cái…

Chữ mông còn chưa thốt ra, Trần Chí Cường đã không nói lời nào bước tới. Trên mặt Trần Chí Cường không có biểu cảm gì, hắn đưa tay ra sau lưng kéo vạt áo lên, rút ra thứ gì đó sau hông, trong khi chưa ai kịp phản ứng, lưỡi dao bất chợt đâm vào vai kẻ nói chuyện, máu phun xối xả…

Mấy nam sinh sợ ngây người, bị dọa đến độ ngây như phỗng. Trần Chí Cường đạp lên người nam sinh nọ, rút dao ra múa may trước mặt đối phương, hời hợt hỏi vừa rồi mày gọi ông đây là gì?

Cả đám người hoảng hốt nhìn hắn, sắc mặt trắng bệch, không nói được lời nào…

Trần Chí Cường cười lớn, giữa những gương mặt sợ hãi, nụ cười của hắn rạng rỡ như mùa xuân.

Vài năm sau, tại Giang Bắc, thủ lĩnh đám du côn tên là Hoa Miêu.

Vào thập niên 90 ở Giang Hải, muốn gia nhập xã hội đen, muốn lăn lộn ra thành tựu, lăn lộn ra địa bàn, lăn lộn ra uy phong và tên tuổi, chỉ có một con đường: tàn nhẫn.

Tàn nhẫn với người khác, tàn nhẫn hơn với chính mình.

Hoa Miêu tàn nhẫn thế nào, những tên côn đồ lớn nhỏ ở Giang Bắc, không ai dám không nể mặt hắn. Trong toàn thành phố, mặc kệ những vị đại ca như Yến Tử Ất và La Cửu có dữ dằn đến đâu, chỉ cần đến Giang Bắc thì cũng xem như giẫm vào địa bàn của Hoa Miêu.

Hoa Miêu là biệt hiệu của hắn. Khi đó Hoa Miêu mới hơn hai mươi, hắn giữ lại mái tóc dài gợn sóng, luôn mặc quần áo sặc sỡ, chẳng hề kiêng kị tư thái đàn bà của mình, càng có người dùng ánh mắt khác thường dò xét hắn, hắn lại càng tỏ ra ẻo lả, chẳng những không che giấu mà còn táo tợn hơn. Mỗi khi nhắc đến Hoa Miêu, người dân ở Giang Hải đều lộ ra vẻ mặt quái dị, chẳng qua không ai dám trêu chọc hắn, bởi vì Hoa Miêu ẻo lả là thế, nhưng chỉ có những người từng qua lại với hắn mới biết đằng sau vỏ bọc bên ngoài là một kẻ hung tàn, độc ác và liều mạng đến cỡ nào.

Thời gian dần trôi, không còn ai biết Hoa Miêu tên thật là gì. Mọi người đều gọi Hoa Miêu Hoa Miêu, cái tên Trần Chí Cường đã chìm vào quên lãng.

Bản thân Trần Chí Cường cũng sắp quên cái tên này. Có một lần bị bắt vào cục, khi cảnh sát nghiêm khắc quát Trần Chí Cường cậu biết điều một chút đi! Trần Chí Cường còn sửng sốt hồi lâu.

Cái tên này xa xôi hệt như quá khứ của hắn, và cũng nát như bùn từ lâu rồi, chính Hoa Miêu cũng quên rằng mình từng có một cái tên nghiêm chỉnh như thế.

Có một ngày, Hoa Miêu dẫn các anh em chém người trở về, trên đường gặp được Vương Minh.

Vương Minh vẫn còn làm thầy giáo, Vương Minh và một cậu học trò sóng vai đi bên nhau, Vương Minh che dù cho cậu ta, cúi đầu thân thiết nói cười với cậu, nam sinh kia thanh tú xinh xắn, gọn gàng sạch sẽ, gương mặt đỏ bừng, ánh mắt nhìn Vương Minh sáng rỡ và đầy sùng bái.

Hoa Miêu nhìn cảnh tượng này, tựa như nhìn cả cuộc đời trước của mình.

Hoa Miêu đi tới, đứng chắn đường Vương Minh. Hoa Miêu hỏi Vương Minh, thầy còn nhận ra em không?

Vương Minh nghi hoặc và mê man quan sát hắn. Hoa Miêu tóc dài đứng dưới mưa, gò má thon gầy có vết sẹo, trên áo còn vết máu loang lổ do ban nãy đi chém người.

Vương Minh e ngại lắc đầu.

Hoa Miêu cười nói, thầy nhìn kỹ lại xem.

Vương Minh nhìn kỹ Hoa Miêu, sắc mặt dần dần thay đổi, gã khiếp sợ, hốt hoảng nhìn Hoa Miêu, mặt cắt không còn giọt máu…

Ở sâu trong hẻm nhỏ, Vương Minh bị dọa đến bủn rủn tay chân, cả người run như cầy sấy, gã ôm chân Hoa Miêu khóc lóc cầu xin, nói thầy sai rồi Chí Cường, thầy xin lỗi, thầy sai thật rồi, em làm ơn tha cho thầy đi! Năm đó thầy cũng bất đắc dĩ thôi… ! Thầy sợ mất chén cơm, sợ hủy hoại thanh danh, bố mẹ nuôi thầy học đến đại học đâu dễ dàng gì, thầy không thể phá hỏng mọi thứ như vậy được… ! Chí Cường… không phải em rất thích thầy sao? Thầy cũng thích em lắm, thầy thật sự thích em! Mấy năm qua chưa có ngày nào thầy không nghĩ đến em, thầy nói thật lòng đó, em tin thầy đi!

Mặt mũi Vương Minh tèm lem nước mắt, gã ôm chân Hoa Miêu gào khóc, miệng cứ nói không ngừng, thân thể run lẩy bẩy dưới những mũi dao bầu. Hoa Miêu cúi đầu nhìn Vương Minh, nhìn người đàn ông mà khi hắn vẫn còn là Trần Chí Cường, khi hắn vẫn còn là một cậu học trò nề nếp, hắn từng dùng ánh mắt sùng bái và cảm kích dõi theo gã, hắn trao hết niềm tin cho gã, hâm mộ mọi thứ về gã, hắn còn hy vọng trong tương lai, mình sẽ trở thành một người tốt như gã, cũng làm thầy giáo như gã, đứng trên bục giảng như gã, mỉm cười với cậu học trò cần lắm một người thầy giống như mình năm nào…

Dao trong tay Hoa Miêu xẹt qua gương mặt giàn giụa nước mắt của Vương Minh, Vương Minh sợ đến độ không nhúc nhích nổi, cảm giác được vật lạnh lẽo kia tới gần mình, gã ngẩng đầu khẩn cầu nhìn về phía Hoa Miêu, để rồi đối diện với cặp mắt giăng đầy tơ máu của hắn.

“… Cút… !!”

Vương Minh chạy vắt giò lên cổ.

Hoa Miêu đứng dưới mưa, ngẩng đầu cười ầm ĩ, các anh em của hắn không dám tới gần, ai cũng cho rằng hắn điên rồi.

Tiếng cười của Hoa Miêu vừa bén nhọn vừa khó nghe, không ai biết Hoa Miêu đang cười hay đang khóc.

Hoa Miêu cười đến không dừng lại được, hắn cười bản thân mình từng trao hết con tim cho một kẻ như thế, cười Vương Minh lúc trước đã nói đúng, là do hắn quá đê tiện, tất cả đều là lỗi của hắn.

Nhưng Hoa Miêu cũng cảm ơn Vương Minh, nếu không nhờ Vương Minh, hắn sẽ không thể thoải mái và thẳng thắn thấy rõ mình là người thế nào, mình muốn cái gì, hay muốn sống thế nào thì sống thế nấy.

Hắn yêu đàn ông, bẩm sinh cũng được, không phải bẩm sinh cũng được, hắn chấp nhận hết. Hắn sẽ không sống như Vương Minh, đến chết cũng không dám xé bỏ tấm da trên mặt.

Trong nhóm người cùng loại, Hoa Miêu bị đàn ông làm, và cũng làm cả đàn ông. Sau này hắn mới biết, người như bọn họ gọi là đồng tính luyến ái. Hắn cũng biết bọn họ không mắc bệnh tâm thần, cũng không có vấn đề về đầu óc. Hoa Miêu sống phóng túng không gò bó, tùy tâm sở dục (làm theo ý mình muốn). Hắn cảm thấy cuộc sống quá ngắn ngủi, muốn đối xử với bản thân tốt một chút, những người như bọn họ, hôm nay nhắm mắt có lẽ không thấy được ánh dương ngày mai, cần gì phải lừa gạt bản thân. Hắn lên giường với người khác, cũng có duy trì quan hệ cố định với vài người, đến rồi đi, chia tay rồi tái hợp, Hoa Miêu cảm thấy chuyện này rất bình thường, hết sức bình thường.

Hoa Miêu từng nói với người trong giới, giữa đàn ông với đàn ông có tình yêu chứ, tình yêu đó vượt qua vật chất, vượt qua dục vọng, là tình yêu thuần khiết nhất, không vụ lợi nhất.

Lời này là một sinh viên nói với Hoa Miêu, Hoa Miêu nghe rất chăm chú, khắc ghi vào lòng. Trong lòng Hoa Miêu vẫn còn chút gì đó của Trần Chí Cường, một chút ngu ngốc, thật lòng thật dạ, hướng tới ánh sáng, đấu tranh để được tin những điều mình muốn tin.

Người khác nói, tình yêu cái gì chứ, vậy mày đã gặp tình yêu chưa?

Hoa Miêu nói, sớm muộn gì bố mày cũng sẽ gặp được.

Hoa Miêu nghĩ, cả đời mình có thể gặp gỡ tậm mấy nghìn người. Trong số mấy nghìn người đó, hắn không tin ai cũng như Vương Minh.

Hắn sẽ không bị rác rưởi che mắt lần nữa. Trước giờ hắn chưa từng nếm trải tình yêu, chẳng qua là vì hắn chưa gặp được mà thôi.

Ông trời đã quyết định số mệnh của mỗi người. Hoa Miêu không trách quá khứ, đó là số mệnh.

Nhưng bắt đầu từ bây giờ, hắn không tin số mệnh nữa. Sau này, số mệnh của hắn nằm trong tay chính hắn, không phải trong tay ông trời.

Hoa Miêu bị đánh ngã lăn lóc trong góc, chẳng còn sức lực để đứng lên. Hắn chưa bao giờ phục một ai, nhưng lần này, hắn bị đánh cho phục rồi, phục sát đất luôn rồi.

“… Mày tên gì?”

Hoa Miêu nằm dưới đất, hỏi người đàn ông mặc áo sơmi trắng.

“Phòng Vũ.”

Giữa tầm nhìn hỗn loạn, Hoa Miêu thấy áo sơmi trắng dẫn người bỏ đi, còn mình thì lẩm bẩm cái tên này.

Phòng Vũ, Phòng Vũ…

Thì ra là Phòng Vũ.

Mẹ kiếp!

Hoa Miêu nở nụ cười.

Hoa Miêu lao vào đám người, dao bầu trên tay vung vẩy những chuỗi máu tươi, không chỉ bắn lên mặt người khác mà còn bắn lên cổ chính hắn. Hoa Miêu không chút do dự xông về phía những mũi dao sáng loáng, mặc kệ chúng đang bổ về phía mình, hai mắt hắn đỏ sậm, giống như muốn liều chết vậy. Hắn muốn giành miếng địa bàn Giang Bắc khó nuốt này cho Phòng Vũ, đó là tâm ý của hắn đối với Phòng Vũ. Hoa Miêu đạp ngã một kẻ đang chém anh em của Phòng Vũ, dao nhọn đâm tới, ống tuýp nện xuống vai Hoa Miêu, trước mắt Hoa Miêu biến thành màu đen, thế nhưng hắn vẫn gắt gao che chắn cho người bị chém.

Đó là người của Phòng Vũ, hắn phải bảo vệ anh em của Phòng Vũ.

Dao bầu hệt như lũ bão đâm về phía hắn, Hoa Miêu cắn răng chịu đựng, đột nhiên bị ai đó kéo ra sau lưng. Máu tươi văng lên, nhuộm đỏ áo sơmi của Phòng Vũ.

Hoa Miêu ngơ ngác nhìn người thay mình cản mũi dao, nhìn Phòng Vũ mặt không biểu cảm dùng bả vai rướm máu nâng nửa ống thép lên, quét ngang một cái, làm cho đám người kia phải dạt ra xa.

Phòng Vũ rống vào mặt Hoa Miêu: Cậu điên à! Tại sao lại không né?

Hoa Miêu nói, em muốn bảo vệ anh em của anh.

Phòng Vũ nói, mẹ nó cậu cũng là anh em của tôi!

Lúc đến bệnh viện, cả người Hoa Miêu toàn là máu. Ở trong xe, Phòng Vũ trông chừng hắn. Hoa Miêu muốn nói gì đó, Phòng Vũ lại bảo, không cần nói gì hết, nằm yên đi.

Hoa Miêu khàn giọng nói, anh Vũ, lưng em đau quá, anh bế em được không?

Phòng Vũ bế hắn lên, Hoa Miêu tựa đầu lên vai Phòng Vũ, máu của hắn nhuộm đỏ ngực áo của Phòng Vũ. Hắn nhìn Phòng Vũ dùng áo chặn ngay miệng vết thương của mình, nghe nhịp tim mạnh mẽ truyền tới từ ngực Phòng Vũ.

Phòng Vũ vụng về lau máu trên mặt Hoa Miêu, Hoa Miêu cười hề hề, cười như một thằng ngốc.

“Cười cái gì?”

Phòng Vũ chẳng hiểu gì hết.

“Anh Vũ… em đáng giá.”

“Đáng giá cái gì?”

Phòng Vũ cảm thấy Hoa Miêu bị đánh đến đầu óc lú lẫn rồi.

Hoa Miêu cười ha ha, không trả lời, hắn tựa vào lồng ngực rắn chắc của Phòng Vũ, mỉm cười nhắm mắt lại, dường như có thể ngửi được mùi hoa quế.

Thật nhiều năm về trước, lúc hắn còn rất nhỏ, lúc hắn vẫn còn là một cậu học trò thanh tú, hắn đi vòng quanh sân trường, say sưa ngửi mùi hoa quế ngọt ngào trong không khí.

Đó là mùi vị tinh khiết nhất, là độ tuổi đẹp nhất trong đời hắn.

Cho đến bây giờ, chưa từng có người nào dùng mạng của mình che chở cho hắn.

Anh biết không, anh Vũ, em đáng giá.

Chỉ cần lúc này thôi, cả cuộc đời em, đáng giá.

Đáng giá.

Hoa Miêu tiền truyện hoàn

_____________________

Khổ thân Hoa Miêu, anh Vũ cứ ôn nhu vầy thử hỏi chừng nào em nó mới thoát được lưới tình =((( Thấy trong PN hậu truyện Hoa Miêu vẫn còn lưu luyến anh Vũ dữ lắm, thấy vợ chồng ai đó ngọt ngọt ngào ngào thì ẻm cũng hơi chạnh lòng tí ọ_ọ (còn tui thì ko chạnh lòng đâu tại tui thích nhìn 2 ấy tình tứ lớm =))

PN Ngày nghỉ

 

Tagged:

42 thoughts on “Kim Bài Đả Thủ – PN Hoa Miêu tiền truyện (3)

  1. nguyenminhlien 24/12/2014 at 18:47 Reply

    Truyện hay

    Like

  2. kurokochii 24/12/2014 at 19:04 Reply

    Merry Xmas ❤

    Like

    • Nana 25/12/2014 at 14:30 Reply

      ᎢℋᎪɳᏦ ᎩӫᏌ ✿♪♫

      Like

  3. nhatkhanhho 24/12/2014 at 19:36 Reply

    anh Vũ với ai cũng ôn nhu cả, hèn chi Hoa Miêu cứ yêu thầm hoài =(((. Tiếc là anh Vũ chỉ nảy sinh dục vọng với vợ ảnh thoai =))) ảnh tốt với anh em 1 thì tốt với vợ 10 (≧∇≦)

    Liked by 2 people

    • Nana 25/12/2014 at 13:24 Reply

      Ôn nhu thành tính, gieo tình khắp nơi ( ̄^ ̄)

      Liked by 1 person

  4. minhtule 24/12/2014 at 19:49 Reply

    Cảm ơn nàng ^^ giáng sinh vui vẻ :*

    Like

    • Nana 25/12/2014 at 14:28 Reply

      Cảm ơn nàng nhớ ❤

      Like

  5. bigq26pupu 24/12/2014 at 19:53 Reply

    § v § hehe, đúng hẹn quá, noel vui vẻ nha

    Like

    • Nana 25/12/2014 at 14:29 Reply

      Đúng là rất vui (▰˘◡˘▰)

      Like

  6. Tâm Khiết 24/12/2014 at 20:01 Reply

    giáng sinh vui vẻ chị na na <3
    anh vũ cứ như vậy làm bánh bèo e cũng nguyện ý =)))

    Like

  7. Phan Lin 24/12/2014 at 21:53 Reply

    Giáng sinh vui vẽ nha mấy nàng. PV ôn nhu là bản chất luôn ta ơi. Mau mau cho gặp vũ lỗi y. Hihi

    Like

    • Nana 25/12/2014 at 14:23 Reply

      ta sẽ cố gắng cho gặp nhanh ( ▔∀▔ )

      Like

  8. huonghuong1410 24/12/2014 at 23:21 Reply

    vay la cuoi cung em meo cung ko tim dc chon ve :(((
    merry christmas :)))

    Like

    • Nana 25/12/2014 at 14:24 Reply

      Thật ra là có mà tác giả chưa viết xong (¯―¯٥)

      Like

  9. phonghoatuyetnguyet 25/12/2014 at 00:18 Reply

    Merry Xmas (づ ‾‾ ³ ‾‾ )づ♥❤

    Like

    • Nana 25/12/2014 at 14:28 Reply

      Thanks (づ ‾‾ ³ ‾‾ )づ♥❤

      Like

  10. phuongwander 25/12/2014 at 01:56 Reply

    Merry christmas các babyyy

    Like

    • Nana 25/12/2014 at 14:27 Reply

      cảm ơn chị ℒℴѵℯ❤

      Like

  11. bicjan 25/12/2014 at 07:45 Reply

    Khát khao đc yêu của Hoa Miêu mãnh liệt quá. Từng bị phản bội mà niềm tin yêu vẫn nồng cháy. Ẻo lả nhưng quá mạnh mẽ. Số em khổ thiệt. Mún tác giả cho Hoa Miêu một anh công sủng em nó hết mực :(

    Liked by 2 people

    • Nana 25/12/2014 at 14:25 Reply

      HM có couple đó mà chưa biết ai công ai thụ thôi ~(‾▿‾~)

      Liked by 1 person

  12. akikoleo 25/12/2014 at 12:09 Reply

    Trơì ơi, tiểu Miêu ơ, về với tụi em đi, tụi em sẽ thương anh mà =((((( sao đường tình duyên anh trắc trở quá vậy?! Chủ nhà ơi, mình biết mình vô duyên nhưng chủ nhà có thể cho mình xin bản raw hay bản qt của Hoa Miêu hậu truyện ko?! Mình thiệt thương tiểu Miêu :'( được thì chủ nhà gửi vô mail này giùm mình nha: leeakikoleo@gmail.com

    Liked by 1 person

    • Nana 25/12/2014 at 14:27 Reply

      ực, mình chưa cop raw hậu truyện HM nàng ơi, coi trên blog tác giả à, định khi nào viết xong mới cop (¯―¯٥)

      Liked by 1 person

  13. kichanngoc 25/12/2014 at 17:32 Reply

    Nếu miêu miêu cũng có người yêu thương thì tốt r, vũ chết tiệt gieo tình khắp nơi hại miêu miêu của tui đau lòng à, hừ…
    Cảm ơn bạn dịch nhiều,
    P/s: chúc cả nhà vui

    Liked by 1 person

    • Nana 26/12/2014 at 14:21 Reply

      Sao nàng lại nói anh Vũ như vậy :( Bản chất của ảnh vốn ôn nhu mà, ko lẽ nàng muốn ảnh giống mấy anh kiểu điển hình “chỉ ôn nhu với người yêu, người khác là cỏ rác” Σ( ° △ °|||)

      Like

  14. akikoleo 25/12/2014 at 22:16 Reply

    Chủ nhà có thể cho mình link vào blog của chị tác giả ko? Nha~

    Like

  15. yumi6002 26/12/2014 at 02:12 Reply

    Thương Hoa Miêu thật nhưng nói chung là tui vẫn bấn loạn anh Vũ nhất. Chuẩn công như anh thì ai cũng chết mê chết mệt luôn, chỉ tiếc là anh đã có vợ r thui :3

    Liked by 1 person

    • Nana 26/12/2014 at 14:24 Reply

      Ta cũng thích ảnh nhất hehe, kết nhất là mấy anh ôn nhu si tình công (▰˘◡˘▰)

      Like

  16. gekkabijin 27/12/2014 at 02:12 Reply

    Vốn là đợi hoàn copy về đọc 1 thể, tình cờ sao lại mò trúng cái PN này. Nói chứ, tự dưng vừa mới đọc tiêu đề, trong óc liền hiện lên 1 câu: “chết mợ, ngược rầu!” (dù chưa hề coi 1 chữ nào trong truyện! XD)

    Sau đó, đọc ngay cảnh HM bị VM rếp thì trong đầu lại hiện lên: “Rồi, tra công, thụ sinh thù mà biến thái!”. Đọc tiếp, quả nhiên…

    Sau đó tới chương này, chỉ cảm thán cẩu huyết nhà nào cũng có, tác giả nào cũng thích tạt, nhưng tạt thế nào cho nó đẫm máu mà không buồn nôn thì là cả 1 nghệ thuật, và chị tác giả này tạt hết sức điêu luyện. Tạt xong thấy thương HM, lại k thể trách PV (đọc com thấy ai cũng bảo anh Vũ ôn nhu làm Gek nhớ tới biệt hiệu “ôn nhu nhất đao” của anh công trong “Bất thuyết ái đích nam nhân”), có đôi khi, dịu dàng quá mức lại chính là vũ khí lợi hại và cũng tàn nhẫn nhất. Gek thì ghét nhất loại công khốn nạn, trừ thụ ra còn lại là rác (tham khảo thằng công mất nết trong Tình mê Pháp Lan Tây sẽ thấy ngay! (◣_◢)凸), mà loại công dịu dàng có tình nghĩa như anh Vũ thì Gek lại sợ. Sợ vì thích 1×1 nên tuyệt đối ủng hộ ảnh chỉ yêu mình vợ, nhưng lại thương 1 đám thiêu thân vì bị sự dịu dàng của ảnh làm có đâm đầu vô chết cũng k hối hận. Mâu thuẫn nhỉ???

    Dù sao thì, đọc cái e của tác giả, thấy hợp gu rồi (mỗi tội kiểu này chắc đọc PN trước ăn chính văn sau, k thì đau cho em HM quá! TT^TT)

    Chúc nhóm năm mới vui vẻ và hạnh phúc nhé! ^^~

    Like

    • Nana 27/12/2014 at 02:33 Reply

      ôi cha lâu rồi mới thấy Gek comment. Chính văn hoàn rầu đó, PN còn tầm 5 part nữa thôi, còn ko thì Gek đợi mốt mình share word cho (▰˘◡˘▰)

      Đúng như Gek nói đó, anh Vũ thuộc dạng ôn nhu công, không chỉ vậy anh còn rất si tình và trọng tình nghĩa (với các anh em) nữa. Nếu Gek coi truyện sẽ thấy anh là một người đại ca luôn cố gắng che chở cho đám đàn em, đến nỗi Dương Lỗi (bồ ảnh) phải thốt lên rằng anh có nhiều anh em như vậy, anh che chở được cho mấy người đây =)) Nhưng đó chỉ đơn thuần là tình nghĩa thôi, Hoa Miêu vì thiếu thốn tình cảm và từng bị tổn thương nên dễ động lòng trước sự dịu dàng của anh, cũng như cái cách mà HM động lòng với sự dịu dàng ân cần của VM vậy. Đó cũng là điều mà mình thích ở anh Vũ, ko phải tuýp “vợ là số một người khác là cỏ rác” mà là người sống có tình nghĩa. Mặt khác thì người mà anh Vũ yêu thương và che chở nhiều nhất dĩ nhiên là Dương Lỗi rồi ԅ(‾⌣‾ԅ)

      Nói chung là trong chính văn chị tác giả ko có miêu tả lằng nhằng dây dưa về mối tình đơn phương của HM đâu nên Gek khỏi cần lo là đau cho ẻm =)) Mình thì cũng thích HM đó, cầm lên được thì bỏ xuống được, yêu hận rõ ràng, nhưng mình vẫn kết bạn Lỗi hơn, bạn ấy khá ngầu và cũng si tình số dzách ko thua gì HM đâu (づ ‾‾ ³ ‾‾ )づ~♥

      “đọc cái e của tác giả” -> cái e là gì ấy nhỉ 0_0

      Liked by 1 person

      • gekkabijin 27/12/2014 at 02:55 Reply

        Khổ quá, hồi xưa Nana mà rep cho Gek thì nó hiện thông báo, sao giờ nó k hiện? TT^TT Cũng may vẫn đang lang thang trong nhà nên mới biết! orz

        Đấy đấy, dạng công này là dạng mà Gek thích nhất đấy, vợ là số 1 nhưng anh em thì cũng k được quên (nói chung là dạng có tình nghĩa, giống với Sở đại hiệp, cũng 1 đám trai gái tương tư nhưng trong mắt ảnh chỉ có Quân giáo chủ! XD). Thật ra k chỉ vì bị tổn thương mà HM thích PV, nói trắng ra loại người nó tình nghĩa và dịu dàng vậy, chỉ cần là người, ai dám nói k động lòng? Gek thì chết với cả ôn nhu công lẫn ôn nhu thụ, anh nào mà dịu dàng là thích tất, dịu dàng mà vẫn mạnh mẽ chứ bá đạo mà mất nết thì được cái vẹo gì? Gek coi nhiều đam mỹ, thấy mấy tác giả khoái cho công đội thụ lên đầu, 1 đám người xung quanh là khoai lang bí rợ, vỏ tỏi lông gà, k đáng cho liếc, k tiếc đạp lên, nói thật, loại công thụ đó, có giỏi cách mấy, yêu vợ/chồng mình cách mấy thì Gek cũng muốn nói: “tụi bây ra đảo ở với khỉ đi!”! =.= (giờ vẫn ghét thằng công trong Tình mê Pháp Lan Tây kinh hồn, nghĩ sao thụ giết đàn em của nó, hỏi nó giận k, nó bảo: “đám đó cũng chả tốt lành gì, chết là đáng”! Ơ hay, thế k nhờ ng ta bán mạng cho thì nó còn ngồi đó cua trai à??? (╯‵□′)╯︵┻━┻)

        Thì đó, chính vì Gek nghĩ chính văn k có vụ lằng nhằng (đọc văn phong tác giả tự dưng có cảm giác vậy, cảm giác tác giả tả nỗi bi thương nhưng k dùng ủy mị để lấy lòng thương hại, mà em HM sau này trâu bò vậy thì có yêu PV cũng chả lụy tình gì như mấy bạn nhược thụ) nên mới đọc PN trước, vì PN đau, qua chính văn em nó ngầu, mai mốt tiến tới hậu truyện em nó hạnh phúc là quá ok rồi! =)) (có liếc sơ hậu truyện, chả biết ẻm với bạn cảnh sát, ai công ai thụ? XD)

        K k, Nana cứ yên tâm, chỉ cần thụ đúng nghĩa đàn ông, k tạc mao, k ngạo kiều, k nữ vương, k chửi chồng như chó thì Gek luôn đứng về phía công thụ, với cả nãy đọc PN, thấy bạn Lỗi rất… cu tòe (xin lỗi chứ nhớ cái vụ lấy danh chồng trêu gái là thấy buồn cười! XD), HM đáng thương nhưng cảm thấy HM k hợp với anh Vũ, em nó cần 1 “trung khuyển” hơn! =))))))))))))))))))))

        Ý chết rồi, lỡ nói theo thói quen, “cái e” là cái… “xì tai” của tác giả đó! =))) (Gek người miền Nam! ^^”)

        (P/S: Thật ra me truyện này hoài đó chớ, cũng biết chính văn hoàn rồi, nhưng truyện hay là phải nuốt 1 lèo nên nhịn, tới giờ thấy PN Gek tò mò quá thành ra bay vô đọc, mà đã đọc thì k thể k com, tật xấu bỏ k được! XD Oa, nếu Nana tốt bụng share word cho Gek thì còn gì bằng nữa!!! TT^TT)

        Like

        • Nana 27/12/2014 at 03:27 Reply

          Sao ko hiện nhỉ ( ̄■ ̄;)!? Gek rep cho mình thì mình vẫn thấy noti mà.

          Đa số mấy bộ đam toàn kiểu công bá đạo hạt gạo vậy ko à, lâu lâu đọc cũng thấy thú ( ▔∀▔ ), nhưng mà đọc nhiều quá lại đâm ra… phản cảm. Giống bộ Đạo Tình bên Ngôn tình ấy, thằng nam chính như thằng dở coi trời bằng vui ảo tưởng sức mạnh kinh khủng mà cũng khối em ngò tây xin chết (╯‵□′)╯︵┻━┻

          Mà Gek nên đọc chính văn trước, đọc xen giữa vầy ko thấm đâu, cái PN 103 là lúc 2 người chưa yêu nhau, mới có Dương Lỗi cảm nắng người ta trước à =)) Gek cũng tham khảo hậu truyện luôn rồi hả, hậu truyện mình chưa đọc, mới ngó sơ khúc đầu thôi (tại thấy có Lỗi Vũ), nhưng mình nghĩ chắc anh cảnh sát là công, HM bị rape te tua mà làm công thì có hơi… ( ✖_✖ ) Hoặc cũng có thể là hỗ công cũng nên =)) Lúc đầu KBĐT cũng có tag hỗ công đó mà ko hiểu sao cuối cùng tác giả vẫn giữ nguyên vị trí, vậy cũng đỡ chứ nghĩ tới cảnh anh Vũ nằm dưới thấy thiệt ba trấm =((

          Mình cũng ko ngại hỗ công nhưng mà vẫn theo chủ trương “chồng trên vợ dưới” là chính |_・). Tác giả có viết 1 bộ gọi là Quân khu đại viện (sau Kim bài). Bộ đó mình đọc rồi, (nhưng nó chưa hoàn, mới hoàn bộ 1 thôi, tác giả nói còn bộ 2 0_0), hỗ công thiệt chứ ko có nói chơi như KB nữa, khổ nỗi cái người mà mình nghĩ là công ko ngờ lại bị đè làm mình hơi sốc =)) Thế là trong lòng cứ nhủ thầm cho ảnh đè lại đi, may là cuối cùng cũng… mãn nguyện (´ڡ`)

          Mình chỉ mới cop word 120c chính văn thui, bản word hiện vẫn còn thô sơ chưa chỉnh lại cho đẹp, Gek muốn coi thì mình gửi cho Gek coi trước, mai mốt hoàn hết toàn văn thì mình sẽ share cho Gek bản hoàn chỉnh sau, nhưng mình vẫn khuyến khích coi trên wp vì có đầy đủ chú thích và… mình hay có thói lồng mấy bài nhạc “đầy tâm trạng” vào post ( ▔∀▔ )

          Like

          • gekkabijin 27/12/2014 at 13:32 Reply

            Chắc tại blog của nhóm set private nên nó k báo! :(

            Bên ngôn tình, mấy tác giả toàn ATSM, CDSHT, đọc mà y như cái thời hồi đầu mới có ngôn tình, nhớ hồi đó Gek đọc truyện của Thượng Quan Sở Sở xong giờ nhớ lại cũng phục mình sao nuốt nổi, nhân vật nữ thì cái gì cũng thiên hạ đệ nhất: thiên hạ đệ nhất kiếm, dịch dung, mỹ nữ… mà đánh với thằng chồng 2,3 chiêu là bị nó đè bẹp. Thằng chồng cũng chả ra hồn, nói chung là ngôn tình của mấy tác giả như Ân Tầm, DLVT này nọ, Gek k đu nổi (mà chắc cũng tại gìa rồi, dân 8x hết quẩy nổi như mấy bé 0x! XD).

            À k, ý là Gek đọc cái PN của HM trước mới vào chính văn sau, còn Vũ Lỗi thì cứ đi theo từ chính văn về PN chứ! =))) Ồ, té ra mới cảm nắng người ta trước mà đã bảnh vậy rồi à? =)))))))))) Hậu truyện Gek coi ngay chương mới nhất, thấy có cảnh bạn cảnh sát (tên Cố Phi) ôm cứng HM, hôn ẻm nhưng ẻm cũng nằm im cho hôn, đại khái thấy ẻm giống thụ hơn, bạn Cố Phi thì có tiềm chất trung khuyển lắm, thấy có mấy bạn Trung com bảo chứ, đại khái là muốn CP gặp chuyện cho HM quan tâm bản hơn, hy sinh vì bản hơn..bla…bla… đừng kết sớm quá này nọ, chắc hậu truyện còn lâu mới hoàn! orz

            Bị rếp mà làm công cũng được mà, giống Lan Khánh nè, anh công trong “Hôn nhân tạm” được nè, khổ nỗi mình thấy cái hình vẽ HM (bên trang Tấn Giang ấy, thấy cái bìa, k biết phải ẻm k nhưng chắc là HM, tại ẻm nv chính mà! :v) nhìn thụ lòi ra! =)))))))))))

            Gek thích hỗ công, nhưng cho tới nay, hỗ công mà Gek hài lòng nhất chỉ có cặp Diệu Dương – Trần Thạc, Hải Thành – Lãnh Huyền (Thùy chủ trầm phù), còn lại đa số là có phần gượng ép (nhớ mãi cảnh Hoàng Bán Tiên đè Tư Đồ, coi mà da gà da vịt nổi đầy mình! =.=), đại khái là năng lực 2 bên ngang nhau, còn dạng chênh lệch quá mức, thì cứ chồng trên vợ dưới cho lành, k thôi tưởng tượng cảnh H như sam đực đeo lưng sam cái thì… bỏ mợ! =)))))))))))))

            K sao, Gek chờ được mà, chờ đợi editor, nhìn từng chương ra cho tới hoàn, me sao cho chương nào cũng thấy ava của mình hiện trên dòng “like” rất thú vị! =)) Rảnh thì Gek vẫn lên blog nhóm đọc (thật ra chủ yếu là đọc com nữa! XD), nhưng phần lớn Gek dùng đt đọc vì đọc bằng lap rất nhức mắt, với cả tối trùm mền, tắt đèn ôm đt nhai truyện, sướng lắm ~(‾▿‾~)

            (P/S: Cũng tại cái tật đi copy này, vừa đọc vừa để trữ làm kho báu mà con chuột hư mấy em rồi, con chuột hiện tại cũng vừa tuyên cáo tử nạn cái phím chuột trái! orz)

            Like

  17. […] PN Hoa Miêu tiền truyện (1) + (2) + (3) […]

    Like

  18. dongphuonglamnhi 02/11/2015 at 18:01 Reply

    phải chi tác giả có viết một bộ hệ liệt về HM. chớ đọc cái PN này cuộc đời em đúng ngược luôn. :((( muốn đọc thêm cái gì đó về HM quá.
    Nói chung vậy là hết rồi đó xong chính văn PN gì cũng xong hết r. chính thức tạm biệt mấy anh côn đồ ở Giang Hải T.T T.T T.T

    Liked by 1 person

    • Nana 02/11/2015 at 19:44 Reply

      Tác giả có viết cái HM hậu truyện đó (mà mình mới edit trích đoạn có Vũ Lỗi) nhưng chưa viết xong, HM sẽ có cp nha, với một anh cảnh sát mà mình chưa biết ai công ai thụ (◡‿◡✿) Tác giả nói ra sách sẽ viết thêm PN đó, đang ngóc mỏ chờ sách ra =))))

      Liked by 1 person

      • dongphuonglamnhi 02/11/2015 at 23:08 Reply

        vậy là phải cắm câu dài dài rồi. :((((((( nếu như chưa xem fanart tính về tính cách thì có lẽ HM nằm trên nhưng xem fanart rồi thì thôi chắc là anh nên nằm dưới :)))))))))

        Like

        • Nana 03/11/2015 at 11:43 Reply

          không sợ cắm câu bao lâu chỉ sợ tác giả đem con bỏ chợ ( Ĭ ^ Ĭ )

          Liked by 1 person

  19. momochanchan 14/12/2015 at 15:30 Reply

    Huhu, đọc cương này xúc động quá, số phận bạn Hoa Miêu thật lận đận, cả đời mới có ng đối xử ôn nhu với mình mà anh Vũ lại có em Lỗi mất rồi, mong rằng sau này Miêu sẽ tìm được tình yêu đích thực cảu mình nhé. À còn cảm ơn bạn chủ edit nữa nhe. ♥(●’◡’●)ノ♥

    Like

    • Nana 06/01/2016 at 13:49 Reply

      Cảm ơn bằng cách repost truyện này lên wattpad hả bạn? Mình có lời nhắn cho bạn bên wattpad đấy, bạn vào xem đi.

      Liked by 1 person

  20. Bop108 10/02/2016 at 15:13 Reply

    Ôi mệ ơi thằng thầy kia chó chết khốn nạn, đầu năm tui không muốn vô văn hóa mới nó đâu. Cưỡng bức lôi kéo trẻ vị thành niên đến lúc vỡ lở thì đổ hết cho Miêu. Thương ẻm. Hồi chính truyện đã thấy ẻm chất đứ đừ ấy, lúc nào cũng quan tâm anh Vũ, lại còn giải thích khúc mắc cho lỗi ca nứa.
    Anh ơi nam nam có ty thật sự, mong anh có kết cục tốt đẹp. 😢😢😢

    Like

Leave a reply to gekkabijin Cancel reply