Kim Bài Đả Thủ – 11 + 12 (V)

Kim Bài Đả Thủ

Phao Phao Tuyết Nhi

Thể loại: hiện đại, hắc bang, cường cường, hiện thực hướng, 1×1, HE

Edit: xMika

Beta: Nana

***

Chương 11

Không biết Yến Tử Ất và người bên Tỉnh Thành thỏa thuận với nhau thế nào, Lão Ngũ của Tỉnh Thành lại bảo Ma Thổ đến trước mặt Dương Lỗi xin lỗi, sau đó còn mời cơm, mối thù này chấm dứt như thế. Yến Tử Ất cũng căn dặn Dương Lỗi không được gây sự nữa, càng không được chạy đi tìm Ma Thổ trả thù.

Nếu là trước kia, Dương Lỗi chưa chắc sẽ bỏ qua cục tức này, hắn ghét nhất là bị người ta đánh lén sau lưng, nhất định sẽ liều mạng đi trả thù. Nhưng mà bây giờ, Dương Lỗi thật sự không còn ý định đó nữa, hắn cảm thấy mấy việc đánh đánh giết giết gì đó còn chẳng thú vị bằng chui rúc trong căn hộ ở lầu tám của Phòng Vũ.

Trên lý thuyết, chuyện này đã xong xuôi, Dương Lỗi không cần đi theo Phòng Vũ nữa, nhưng Dương Lỗi vẫn chạy đi tìm Phòng Vũ như cũ.

Hiện giờ cả giới xã hội đen đều biết Dương Lỗi và Phòng Vũ rất thân thiết, ngay cả Yến Tử Ất cũng biết, Yến Tử Ất cảm thấy đây là thu hoạch ngoài ý muốn.

“Còn có người làm cậu phục nữa sao?” Yến Tử Ất trêu chọc Dương Lỗi, Dương Lỗi nổi tiếng là người tâm cao khí ngạo, không để ai vào mắt.

“Lo mà học hỏi người ta đi!” Câu thứ hai của Yến Tử Ất.

“Đừng đánh không lại Phòng Vũ rồi chạy về đây khóc nhè đấy!” Yến Tử Ất thật lòng thương Dương Lỗi như em trai mình.

Dương Lỗi thì thầm nghĩ, sao hôm nay lão đại dài dòng thế nhỉ?

Phòng Vũ đưa cây đàn guitar của mình cho Dương Lỗi.

Dương Lỗi và Phòng Vũ từng đến sân tập của trường trung học Thực Nghiệm, hai người ở đó đàn vài bài, nhưng cuối cùng vẫn không chờ được anh bạn ngồi đối diện.

“Tôi dạy cho cậu không giống sao?”

Phòng Vũ nói.

“Tôi chỉ tò mò thôi, anh bạn kia trượng nghĩa lắm, anh ấy đã dạy tôi mấy buổi tối rồi.” Dương Lỗi nói. “Anh xem phim 《Tiếu ngạo giang hồ》 chưa? Tôi là Lưu Chính Phong, còn anh bạn kia là Khúc Dương, hai chúng tôi cùng sáng tác ra ca khúc 《Tiếu ngạo giang hồ》, đánh khắp thiên hạ không đối thủ!” Máu võ hiệp của Dương Lỗi lại nổi lên.

“Hình như kết cục của bọn họ không tốt lắm.” Phòng Vũ tạt gáo nước lạnh.

“Anh không hiểu đâu, đây gọi là tri âm! Biết vì sao gọi là tri âm không?” Dương Lỗi thật sự cảm thấy mình và người bạn kia chính là Bá Nha và Tử Kỳ, “Tôi và anh ấy không cần trò chuyện, chỉ cần đánh đàn là biết đối phương đang nghĩ gì!”

“Ồ, vậy anh ta nghĩ gì?” Phòng Vũ cười hỏi.

“Anh ấy nghĩ… nên hút điếu thuốc rồi.” Dương Lỗi nói. Anh bạn đàn ngồi đối diện thường hay hút thuốc.

“Ha ha ha!”

Phòng Vũ cất tiếng cười to.

Quãng thời gian đó, có một đám côn đồ từ Giang Bắc thường xuyên đến đây gây sự, cầm đầu là một người có biệt danh là Hoa Miêu, thậm chí còn nhắm vào vài khu ở Tân Giang.

Tân Giang là địa bàn của La Cửu, La Cửu bảo Phòng Vũ dẫn người đi giải quyết chuyện này.

Phòng Vũ nhanh chóng giải quyết đâu vào đấy, hơn nữa còn giải quyết rất tốt. Phòng Vũ đánh bại Hoa Miêu, đã thế còn đánh cho Hoa Miêu tâm phục khẩu phục.

Thế nhưng kể từ đó trở đi, cứ cách hai ba ngày Hoa Miêu lại chạy đến phòng bida Quang Minh, vừa đến là ở lì không chịu đi, nếu Phòng Vũ không có ở đó, Hoa Miêu sẽ ngồi chờ đến khi Phòng Vũ về.

Lúc đầu người của phòng bida Quang Minh còn tưởng Hoa Miêu cố tình đến gây rối, nhưng lần nào Hoa Miêu cũng đến một mình, vừa đến là chạy đi tìm Phòng Vũ, vẻ mặt hớn hở và nhiệt tình một cách kỳ lạ.

Lần đầu tiên nhìn thấy Hoa Miêu, Dương Lỗi cũng giật mình không kém.

Biệt danh “Hoa Miêu” đã nói lên tất cả, tuy là một người đàn ông, nhưng từ đâu đến chân Hoa Miêu chẳng giống đàn ông chút nào.

Hoa Miêu khoảng hai mươi tuổi, tóc dài uốn gợn sóng, mặc quần jeans bó sát kiểu nữ, sau lưng đeo một cái balô chỉ con gái mới đeo, đi đường lắc tới lắc lui, giọng nói cũng eo éo.

“Ẻo lả”, “hai phai” là cách người dân Giang Hải gọi những người này. Tuy Hoa Miêu ăn mặc như vậy, nói chuyện cũng hay nũng nịu uốn éo, nhưng hắn là tên lưu manh nổi tiếng ở Giang Bắc, thuộc hạ cũng đáng gờm. Mặc dù Hoa Miêu là nhân vật dữ dằn có tiếng, nhưng mỗi khi nhắc đến hắn, mọi người đều có vẻ không được tự nhiên.

Không lâu sau, cả giới xã hội đen ở Giang Hải đều biết, Hoa Miêu quen Phòng Vũ, hắn yêu Phòng Vũ.

Ban đầu Phòng Vũ cũng không hiểu tại sao cứ hai ba ngày Hoa Miêu lại chạy tới tìm mình, tìm mình cũng chẳng có việc gì, chỉ toàn nói mấy câu vớ vẩn.

“Anh Vũ, cú đá ngày đó của anh đẹp lắm, anh làm thế nào vậy, anh dạy em được không?”

“Anh Vũ, em có hai vé xem phim nè, phim hay cực, anh đi không?”

“Anh Vũ, em không muốn ở Giang Bắc lăn lộn nữa, em theo anh được không, em chỉ phục anh thôi…”

……

Phòng Vũ cảm thấy Hoa Miêu thật sự rất phiền, nhưng lại không thể ra tay đánh người đang cười với mình, vả lại Hoa Miêu cũng chưa nói gì quá đáng, Phòng Vũ không mắng Hoa Miêu được.

“Cả ngày cậu cứ chạy đến đây rốt cuộc có chuyện gì!?”

Một ngày nọ, Phòng Vũ thật sự không nhịn được nữa, hỏi Hoa Miêu.

“Em không muốn gì cả, em chỉ muốn nhìn anh một chút thôi.”

Hoa Miêu vừa nói vừa liếc mắt đưa tình, Dương Lỗi ở bên cạnh cũng nổi hết da gà.

“……” Phòng Vũ bị Hoa Miêu nhìn đến xây xẩm mặt mày.

Dương Lỗi cảm thấy tên Hoa Miêu này không bình thường, phải nói là cực kỳ không bình thường.

Hoa Miêu nói được làm được, dẫn theo ba bốn chục thuộc hạ đến nương tựa La Cửu.

Đúng lúc La Cửu muốn mở phòng game ở Giang Bắc, đang đau đầu về vấn đề nhân sự, Hoa Miêu và nhóm thế lực ở Giang Bắc tự nguyện đến quy thuận là chuyện cầu còn không được.

Vì thế Hoa Miêu danh chính ngôn thuận trở thành thuộc hạ của Phòng Vũ, bắt đầu đi theo Phòng Vũ làm việc.

Hoa Miêu không phải có tiếng không có miếng, cũng không phải người chỉ biết làm dáng. Theo Phòng Vũ chưa bao lâu, trong mấy trận đánh nhằm khuếch trương địa bàn của La Cửu ở Giang Bắc, Hoa Miêu luôn dũng mãnh xông lên phía trước, nhờ sự liều mạng và tích cực giật dây các mối quan hệ địa phương của Hoa Miêu, Phòng Vũ không tốn chút sức nào đã giành được mấy miếng mồi ngon ở Giang Bắc, mở đường cho La Cửu khai trương phòng game một cách thuận lợi.

Sau mấy trận chiến đó, Phòng Vũ công nhận Hoa Miêu, bắt đầu thay đổi cách nhìn về Hoa Miêu, xem Hoa Miêu như anh em của mình.

Trong khoảng thời gian này, Dương Lỗi cũng rất bận rộn, Yến Tử Ất mở một công ty nhận thầu thiết kế công trình. Vào đầu thập niên 90, Yến Tử Ất là một trong những người nhìn xa trông rộng, đầu tư vào thị trường bất động sản sớm nhất.

Dương Lỗi ở công ty phụ giúp, Phòng Vũ bận chuyện mở rộng địa bàn ở Giang Bắc, thế nên trong khoảng thời gian này, hai người gặp nhau không nhiều, Dương Lỗi chỉ liên tục nghe được chiến tích của Phòng Vũ ở Giang Bắc.

Hôm nay Phòng Vũ trở về từ Giang Bắc, Dương Lỗi đi tìm Phòng Vũ, hai người và đám anh em thân thiết cùng nhau tụ họp ăn cơm, sau khi đám anh em ra về, cả hai quay về nhà của Phòng Vũ.

Phòng Vũ uống hơi nhiều, về đến nhà liền nửa nằm nửa ngồi trên sô pha. Thấy Phòng Vũ nằm không được thoải mái, Dương Lỗi đi qua giúp Phòng Vũ mở nút cổ áo sơmi.

Cửa bên ngoài chưa đóng bị ai đó đẩy nhẹ, có người bước vào, Dương Lỗi cũng không để ý, tưởng là anh em của Phòng Vũ về chung, tiếp tục khom người cởi nút áo sơmi cho Phòng Vũ.

“……”

Hoa Miêu nhìn bọn họ, nét mặt vừa kinh ngạc vừa tổn thương, còn có cả tức giận.

“Anh Vũ, em có chuyện muốn nói với anh.”

Hoa Miêu nói. Dương Lỗi ngừng động tác, hắn cảm thấy tên Hoa Miêu này thật sự rất phiền.

“Ừ, chuyện gì?”

Phòng Vũ cử động thân thể ngồi dậy.

Hoa Miêu không thèm nhìn Dương Lỗi đang đứng bên cạnh.

“Anh Vũ, anh có biết tình cảm em dành cho anh rất đặc biệt không?”

Hoa Miêu nói.

Ánh mắt của Phòng Vũ bắt đầu tỉnh táo trở lại, Phòng Vũ liếc Hoa Miêu một cái rồi dời tầm mắt đi.

Vào thời đại đó, tuy đồng tính luyến ái chưa được phổ cập như Brokeback Mountain bây giờ, nhưng mà tâm tư của Hoa Miêu dành cho Phòng Vũ rõ như ban ngày, không hề che giấu, tất cả mọi người đều nhìn ra. Mỗi khi không cần làm việc, Phòng Vũ đều cố tình trốn tránh Hoa Miêu.

“Anh có biết em vẫn luôn thích anh không?”

Hoa Miêu nhìn thẳng vào mắt Phòng Vũ.

“……”

Phòng Vũ không biết nên nói gì, chỉ im lặng một cách lúng túng.

Dương Lỗi đứng bên cạnh, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một người đàn ông thổ lộ tình cảm với một người đàn ông khác, đã thế còn nói chữ “thích” kia lộ liễu như vậy.

Cảm giác của Dương Lỗi vừa quái lạ vừa phức tạp, hắn cũng bị sốc không kém.

“… Hoa Miêu, cậu về trước đi.”

Phòng Vũ nói.

“Có chuyện gì mai mốt nói sau.”

Phòng Vũ đứng lên, né tránh ánh mắt nóng bỏng của Hoa Miêu.

Hoa Miêu bỗng nhiên vọt tới, nhào vào lòng Phòng Vũ, đưa tay ôm chặt Phòng Vũ.

“Anh Vũ! Em yêu anh!”

Hoa Miêu kích động hét to.

Phòng Vũ và Dương Lỗi đều ngây ngẩn cả người, lúc Phòng Vũ còn chưa kịp phục hồi tinh thần, Hoa Miêu đã xoay mặt Phòng Vũ qua.

Thấy miệng của Hoa Miêu chuẩn bị chạm vào Phòng Vũ, Dương Lỗi còn chưa suy nghĩ rõ ràng thì nắm đấm đã vung lên, đánh Hoa Miêu ngã xuống đất.

“Mẹ nó, mày bị điên hả?!”

Dương Lỗi tức giận mắng!

Hoa Miêu đứng lên định đánh trả Dương Lỗi, nhưng lại bị Phòng Vũ níu chặt tay.

“Đủ rồi!”

“Anh Vũ, quan hệ giữa anh với nó là thế nào?”

Hai mắt Hoa Miêu nổi lửa, hắn không phải là người hiền lành gì.

“Không phải anh với nó có gì chứ??”

“Nhảm nhí!” Phòng Vũ nổi giận.

“Tâm tư của nó đối với anh cũng không đàng hoàng!” Hoa Miêu hét lên, căm tức chỉ vào Dương Lỗi. “Tao đã nhìn thấu mày rồi, Dương Lỗi, mày đừng giả bộ nữa!”

Dương Lỗi kinh ngạc, ấy vậy mà không thể thốt ra lời nào.

Hoa Miêu chạy ra ngoài.

“……” Phòng Vũ và Dương Lỗi đều cảm thấy xấu hổ.

“Sao anh lại nhận người như vậy.” Một lúc sau, Dương Lỗi mới lên tiếng.

“Bản tính của cậu ấy không xấu.”

“Anh mau nói rõ với hắn đi chứ!” Tâm trạng của Dương Lỗi cũng không tốt cho lắm.

“Được rồi.” Phòng Vũ không muốn tiếp tục đề tài này nữa.

“Nếu Hoa Miêu đến tìm cậu, cậu đừng xuống tay nặng quá, dù sao bây giờ cậu ấy cũng là anh em của tôi.”

“Hắn xem anh là anh em sao? Vừa rồi hắn còn muốn…” Dương Lỗi không nói tiếp được.

“Cậu ấy còn nói hai chúng ta có gì nữa mà! Cậu định đánh cậu ấy tiếp sao? Cậu ấy là thế đấy! Chuyện này chấm dứt ở đây đi, tôi sẽ nói chuyện với cậu ấy sau.”

Phòng Vũ khoan dung nói.

Đêm đó Dương Lỗi không về nhà, hắn ngủ lại trên chiếc giường dây thép của Phòng Vũ. Phòng Vũ nằm bên cạnh đã ngủ say, Dương Lỗi thì nằm xem phim một mình.

Nhưng suy nghĩ của Dương Lỗi chưa từng đặt vào bộ phim.

__________________

Chương 12

Nhưng suy nghĩ của Dương Lỗi chưa từng đặt vào bộ phim.

Đầu óc Dương Lỗi hơi rối loạn, lúc thì hiện lên hình ảnh Hoa Miêu tỏ tình với Phòng Vũ, lúc thì hiện lên hình ảnh Hoa Miêu chỉ vào mình rồi nói với Phòng Vũ “tâm tư của nó đối với anh cũng không đàng hoàng!”

Dương Lỗi cũng không biết mình bị sao nữa, hắn nhìn chằm chằm đám người đang đánh tới đánh lui trong bộ phim Hong Kong trước mặt, thế nhưng trong đầu vẫn rối như tơ vò.

Hành động của Hoa Miêu giúp Dương Lỗi lần đầu tiên nhận ra rằng, ngoại trừ làm anh em, bạn bè, kẻ thù, người cùng giới còn có những mối quan hệ khác nữa.

Vào thời đại thiếu hụt thông tin lúc bấy giờ, cách nắm bắt thông tin của mọi người cũng có giới hạn, cho dù đồng tính luyến ái tồn tại cũng cố che giấu, chẳng mấy ai có thể quang minh chính đại như Hoa Miêu, Dương Lỗi rất khó tìm hiểu gì về vấn đề này, vì thế khi tận mắt chứng kiến, Dương Lỗi bị choáng nặng. Đây là lần đầu tiên hắn hiểu được giữa đàn ông với nhau cũng có thể nảy sinh tình yêu.

Lúc đó chỉ vừa qua thập niên 70-80, giai đoạn mà giới tính và tình yêu vẫn còn khá khép kín, tư tưởng và quan niệm của mọi người chỉ vừa được khai sáng, phim truyền hình trên TV bắt đầu học theo phim nước ngoài, nửa dũng cảm nửa không quen nói câu “anh yêu em” mà phần lớn người dân Trung Quốc ngày nay vẫn khó nói thành lời, hơn nữa còn rất thịnh hành, như thể bộ phim nào cũng phải chèn thêm câu đó mới ăn khách nổi, nhân vật chính cũng phải khen ngợi và nhắc đến hai chữ “tình yêu”. Hoa Miêu hiển nhiên cũng bị trào lưu này ảnh hưởng sâu sắc, thế nên vừa thổ lộ đã nói “em yêu anh”, khiến cho chữ “yêu” đó hiển lộ một cách trần trụi trước mặt Dương Lỗi.

Dương Lỗi hoang mang.

Dương Lỗi hoang mang là có nguyên nhân.

Dương Lỗi từng quen vài bạn gái, hơn nữa còn thuê phòng với các cô ấy.

Nhưng cho dù là vậy, Dương Lỗi cũng không mấy thích thú với chuyện “tán gái”. Trong khi ngày nào bọn Lý Tam, Xuyên Tử cũng phấn khởi chạy tới trước cổng trường trung học chờ bắt chuyện với các nữ sinh đáng yêu, Dương Lỗi cảm thấy đi đánh một trận ra trò còn thú vị hơn nhiều.

Dương Lỗi cũng thích những cô gái xinh đẹp, cũng thích trêu chọc bọn họ, nhìn bọn họ cười hì hì. Lúc được con gái thổ lộ, Dương Lỗi cũng có cảm giác thành tựu.

Nhưng mà hắn cảm thấy, hẹn hò với con gái không có ý nghĩa lắm, con gái rất phiền phức, hắn không thích mấy cô nàng nũng nịu, làm dáng, quấn quýt bắt hắn theo cùng, hắn thích cùng các anh em có thù báo thù, có ơn báo ơn hơn.

Mặc dù cô bạn gái nào của Dương Lỗi cũng xinh đẹp, hơn nữa ai nấy đều vô cùng cởi mở, Dương Lỗi lúc lên giường cũng xuất sắc như lúc đánh nhau, thế nhưng sau này Dương Lỗi cảm thấy đây chỉ là một quá trình, hình như không liên quan gì đến tình cảm, hắn chưa từng thật sự bước vào cuộc tình nào.

Dương Lỗi từng nghĩ đến việc nói chuyện đàng hoàng với bạn gái, nhưng hầu như cô nào cũng quay sang hỏi hắn: Rốt cuộc anh có thích em không, có yêu em không?

Lúc đó Dương Lỗi sẽ dỗ dành: thích, ừ, yêu. Đôi khi bị hỏi đến phiền, hắn sẽ không trả lời.

Trong lòng Dương Lỗi cảm thấy, có lẽ mình sẽ không thật sự yêu ai.

Lý Tam từng nói, đây là do hắn trăng hoa.

Nhưng mà khi quen bạn gái, Dương Lỗi rất ít khi liếc nhìn cô gái khác, ngược lại hắn cũng chẳng nhìn bạn gái của mình nhiều hơn là bao. Đôi khi Dương Lỗi cảm thấy mình thật sự có vấn đề.

Lúc xem phim người lớn, Dương Lỗi cũng không giống bọn Lý Tam và Xuyên Tử, ngồi xem chưa được vài phút đã chịu không nổi, kích động chạy vào toilet, tuy rằng Dương Lỗi cũng bị kích thích, nhưng sự kích thích đó không quá mạnh mẽ.

Nếu so sánh thì, Dương Lỗi yêu thích và ngưỡng mộ sức mạnh nam tính hơn.

Hắn luôn dễ dàng bị vẻ đẹp nam tính hấp dẫn, ví dụ như thân hình khỏe đẹp của các người mẫu nam ngoại quốc trên tạp chí, cánh tay và bờ vai tràn trề năng lượng của bọn họ, hoặc dáng người khỏe mạnh của các vận động viên đang lau mồ hôi trên sân vận động.

Dương Lỗi luôn hướng về tình nghĩa, nghĩa khí và lòng tâm huyết giữa đàn ông với nhau, đây mới là điều khiến hắn nhiệt huyết sôi trào.

Trong thời kỳ trưởng thành, Dương Lỗi loáng thoáng cảm nhận được có chút khát khao nảy mầm, nhưng khi đó còn quá nhỏ, Dương Lỗi vẫn chưa hiểu đó là cái gì.

Tóm lại, Dương Lỗi cũng ước ao mình có thân hình khỏe đẹp và nam tính như thế, có lòng nhiệt huyết chính trực của đàn ông, có cả sức mạnh và thế lực vững chắc.

Trong xương Dương Lỗi có một loại máu xâm lược và ngang bướng bẩm sinh, đây cũng là nguyên nhân hắn nghĩ mình không quá thích thú chuyện nam nữ. Đàn ông phải làm việc lớn chứ không phải lo yêu đương nhăng nhít, chí của hắn không đặt ở chỗ này.

Dương Lỗi không muốn nghĩ nữa, hắn cần dời đi lực chú ý, hắn bấm tắt bộ phim Hong Kong tẻ nhạt kia, nhảy xuống giường lục tìm cuộn băng khác để thay đổi không khí.

Ở nơi đàn ông độc thân tụ tập không thể thiếu phim người lớn, Phòng Vũ cũng không ngoại lệ. Đám anh em của Phòng Vũ cũng thường mang thứ này đến đây, ai muốn lấy cuộn nào thì lấy. Dương Lỗi tìm được một vài cuộn băng không bao không nhãn, thế là tùy tiện cầm một cuộn lên xem.

Dương Lỗi không hề biết cuộn băng này là Hoa Miêu đưa cho Phòng Vũ, nhưng Phòng Vũ vẫn chưa xem.

Dương Lỗi bỏ cuộn băng vào đầu máy.

Hình ảnh hiện lên, một người đàn ông nằm trên giường, chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm, có vẻ như đang chờ cô gái trong phòng tắm.

Dương Lỗi cũng thờ ơ chờ theo, thế nhưng người bước ra từ phòng tắm lại là một người đàn ông khác.

Dương Lỗi cứ tưởng đây là thể loại nhiều nam đại chiến một nữ, vì vậy cũng không để ý lắm, cho đến khi người đàn ông vừa bước ra từ phòng tắm leo lên giường, người đàn ông nằm trên giường lập tức nghênh đón, ôm chầm lấy người nọ, hai người bắt đầu hôn nhau.

“… Mẹ nó.”

Dương Lỗi cứng họng, không ngờ mình sẽ nhìn thấy cảnh này, hình ảnh dần dần được phóng to, hai người đàn ông hôn nhau nồng nhiệt chẳng khác gì một nam một nữ, thấy rõ cả đầu lưỡi đang quấn vào nhau.

Dương Lỗi vội vàng bấm tắt, màn hình TV lập tức chuyển sang màu xanh, Dương Lỗi quay lại liếc Phòng Vũ một cái.

Phòng Vũ vẫn chưa tỉnh, Phòng Vũ ngủ rất say.

Dương Lỗi cầm remote, trong lòng vừa kinh ngạc vừa chấn động, còn có chút tò mò mà bản thân hắn cũng không rõ.

Dương Lỗi cảm thấy tối nay đúng là tà quái, cứ toàn thấy đàn ông và đàn ông làm gì đó với nhau.

Nhưng là người ai mà chẳng hiếu kỳ, Dương Lỗi cũng vậy. Đây là lần đầu tiên Dương Lỗi nhìn thấy hai người đàn ông hàng thật giá thật hôn nhau, hắn không thể tưởng tượng được tiếp theo bọn họ sẽ làm gì, hai người cùng giới có thể làm gì chứ?

Lòng hiếu kỳ chiếm thế thượng phong, Dương Lỗi nhịn không được mở phim lên xem tiếp.

Dương Lỗi xem đến hết. Sau khi xem xong, hắn đi toilet rồi quay về tắt TV, nằm xuống ngủ.

Hắn nhắm mắt lại, nhưng trong đầu toàn là những hình ảnh lộn xộn kia.

Dương Lỗi mất ngủ.

Tối hôm đó, vất vả lắm Dương Lỗi mới ngủ được, nhưng lại mơ thấy một giấc mơ.

Trong mơ, hai thân ảnh mờ nhạt đang hôn nhau, một người là hắn, người còn lại là Phòng Vũ…

Dương Lỗi tỉnh giấc. Hắn ngồi dậy, cả người đầy mồ hôi.

Phòng Vũ ở bên cạnh xoay người một cái, vẫn đang ngủ say sưa.

Trong bóng đêm, Dương Lỗi quay đầu nhìn Phòng Vũ, ngực không ngừng phập phồng.

Hắn nhìn gương mặt thanh tú, sống mũi cao thẳng, hàng lông mày anh tuấn hơi nhíu lại của Phòng Vũ, gương mặt này giống hệt gương mặt của người trong giấc mơ…

Sáng hôm sau, Phòng Vũ phát hiện Dương Lỗi ngủ trong căn phòng nhỏ ở phía bắc.

“Không phải tối qua cậu vẫn chen chúc nằm chung với tôi sao?”

Phòng Vũ buồn bực hỏi.

“Ừ… nhưng nóng quá, không chen với anh nữa.” Dương Lỗi không dám nhìn Phòng Vũ.

“Biến về nhà nhanh giùm đi!” Phòng Vũ đùa cợt đạp Dương Lỗi một cái, sau đó đi đánh răng.

Dương Lỗi chợt nhớ tới gì đó, vội vàng chạy vào phòng của Phòng Vũ, luống cuống nhét cuộn băng kia xuống dưới cùng.

_________________

Chuyên mục chú thích đặc biệt (mùi BL nồng nặc):

1. Lưu Chính Phong & Khúc Dương 

Lưu Chính Phong là một nhân vật trong tiểu thuyết kiếm hiệp Tiếu Ngạo Giang Hồ của Kim Dung. Lưu Chính Phong, đại diện cho chính phái, đã gặp Khúc Dương, trưởng lão Ma giáo, đại diện cho tà phái, hai tâm hồn gặp nhau ở tấm lòng khoáng đạt, nhân hậu, yêu âm nhạc và nhanh tróng trở thành bạn tri kỷ của nhau. Lưu Chính Phong là cao thủ thổi tiêu, Khúc Dương là cao thủ chơi thất huyền cầm. Cả hai đã cùng nhau sáng tác khúc Tiếu Ngạo Giang Hồ bi tráng, là bản nhạc cầm tiêu hợp tấu tuyệt đỉnh.

Hiểu được việc các môn phái khó dung cho tình bạn hai người, Lưu Chính Phong đã làm lễ rửa tay chậu vàng, phong đao quy ẩn, rút lui khỏi giang hồ để cùng tri kỷ ngao du. Nhưng kế hoạch của ông đã bị Tả Lãnh Thiền phát hiện và phá hoại. Y đã sai tay chân đến phá hoại lễ rút lui giang hồ của ông, dùng tính mạng của cả nhà Lưu Chính Phong và các đệ tử, ép ông dừng việc này lại, đồng thời bắt Lưu Chính Phong phải giết chết Khúc Dương vì cho rằng ông này là Ma giáo xấu xa. Lưu Chính Phong đã khẳng khái từ chối, thế là phái Tung Sơn đã tàn sát cả gia đình Lưu Chính Phong, sau đó lại đánh cả Lưu Chính Phong và Khúc Dương bị thương nặng. Lưu Chính Phong và Khúc Dương chạy đến núi Hành Sơn, dùng chút tàn lực cuối cùng tấu bản nhạc Tiếu ngạo giang hồ rồi bình thản bên nhau đi vào cõi vĩnh hằng.

2. Bá Nha & Tử Kỳ

Bá Nha, người đời nhà Tấn, làm quan Thượng Đại Phu. Một hôm đi sứ nước Sở trở về, đến sông Hán Dương, nhằm đêm Trung Thu trăng thanh gió mát, ông bảo quân dừng thuyền lại để uống rượu thưởng trăng. Thừa hứng, Bá Nha đem đàn ra gảy. Nhưng bản đàn chưa dứt, dây đàn bỗng đứt. Bá Nha lấy làm kinh ngạc, thầm nghĩ có trộm cướp nên truyền quân lên bờ tìm bắt, bỗng có tiếng một chàng trẻ tuổi vọng xuống: “Xin đại nhân chớ nghi, tôi là đứa trẻ đốn củi mộc mạc, thấy khúc đàn hay nên dừng chân nghe thử.”

Hai người quen biết nhau từ đó. Bá Nha muốn mời Tử Kỳ cùng mình về triều để hưởng cuộc sống giàu sang. Tử Kỳ thở dài, bảo rằng vì còn cha mẹ già, phận làm con phải ở bên phụng dưỡng. Vì việc quan cần cấp, Bá Nha phải sớm về triềụ, lại ước hẹn với Tử Kỳ là sang năm ngày này, tháng này, Bá Nha sẽ đem thuyền đến đón cả gia quyến của Tử Kỳ về triều, vì vậy hãy chờ mình tại đây.

Mùa thu năm sau, Bá Nha đem thuyền đến đón tại vàm sông Hán Dương cạnh núi Mã An. Bá Nha chờ mãi nhưng không thấy Tử Kỳ đến. Buồn bã, Bá Nha lại ôm đàn gảy, tiếng đàn hôm nay sao lại ai oán vô cùng. Bá Nha nghi ngờ có điềm không may. Sáng hôm sau, Bá Nha lên bờ, lần bước thăm hỏi nhà Tử Kỳ. Đến nơi mới hay Tử Kỳ vừa chết trong một cơn bạo bệnh. Ông lại được cho biết rằng: Trước khi chết, Tử Kỳ trăn trối phải chôn mình bên mé sông Hán Dương, cạnh núi Mã An để giữ lời hẹn với Bá Nha năm xưa. Bá Nha tìm đến mộ Tử Kỳ, bày đồ tế lễ, rồi lấy đàn gảy một bài ai điếu và khóc lóc thảm thiết. Đàn xong Bá Nha đập đàn vào đá tan nát, thề trọn đời không đàn nữa vì đã hết bạn tri âm.

3. Brokeback Mountain

Bộ phim kể về chuyện tình của chàng nông dân Jack Twist và chàng cao bồi chăn cừu Ennis Del Mar. Mùa hè năm 1963, cả hai đều được thuê đến vùng núi Wyoming chăn cừu. Những mối đồng cảm giữa hai thanh niên 19 tuổi không người thân đã đưa họ lại gần nhau.

Khuyến mãi thêm cái clip, mọi người nhớ xem =)) Lúc này anh Ennis đã có vợ con đầm đề nhưng thấy anh Jack thì vẫn……. Và rồi bị chị vợ bắt gặp……

 Chương 13+14+15

Tagged:

55 thoughts on “Kim Bài Đả Thủ – 11 + 12 (V)

  1. Hạ Tử Nguyệt 26/02/2014 at 20:58 Reply

    rung rinh r nha =))))))))))))) hí hí hí, bạn Lỗi đã rung rinh =))))

    Liked by 1 person

    • Nana 27/02/2014 at 07:06 Reply

      cũng tới lúc nên rung rinh rồi =))

      Like

  2. tieudaodong 26/02/2014 at 21:08 Reply

    Quả nhiên tình yêu của hai anh có nên cơm cháo j hay ko là nhờ công em Hoa Miêu rất lớn (▰˘◡˘▰) Bao h vấn đề “công tác tư tưởng” cũng phải được phổ cập một cách đúng đắn và kịp thời nhất!!! (*´∀`*)人(*´∀`*)

    Liked by 9 people

  3. Tử Mộc 26/02/2014 at 21:57 Reply

    ☉_☉ DL có hiểu lầm PV cũng có giới tính thứ 3 ko? Chẹp… Em hoa miêu đúng là người tốt ( ̄^ ̄)

    Like

    • Nana 27/02/2014 at 07:08 Reply

      May là ko có hiểu lầm, anh Vũ thẳng đơ mà (‾-ƪ‾)

      Like

      • Tử Mộc 27/02/2014 at 18:04 Reply

        he… he… thẳng đơ mà cuối cùng cong veeo là sao

        Like

        • Nana 28/02/2014 at 09:03 Reply

          đó là nhớ quá trình cưa trai của DL =)))

          Like

          • Tử Mộc 28/02/2014 at 22:13 Reply

            Và nhờ sự khai phá của em Hoa miêu =))

            Like

  4. lyt140694 26/02/2014 at 22:16 Reply

    sao hủ xem Gv chẳng có hậu quả gì nhỉ ╮(╯_╰)╭

    Liked by 1 person

    • Nana 27/02/2014 at 07:07 Reply

      vậy nàng xem thử LV (lesbian video) coi có cảm giác gì đặc sắc hem (¬_¬)

      Liked by 1 person

      • lyt140694 27/02/2014 at 09:28 Reply

        có lẽ vấn đề ở giơí tính người xem ~~

        Like

  5. Akashi Yukiko 26/02/2014 at 22:38 Reply

    GV và trái tim bên lề là thuốc kích thích cho tềnh êu =)))))))))

    Liked by 1 person

  6. […] Chương 12 […]

    Like

  7. Hoài An 27/02/2014 at 09:11 Reply

    Mình muốn thấy cảnh anh Vũ xem GV để coi phản ứng của ảnh thế nào ghê(*´▽`*) sao lúc Dương Lỗi đang coi thì ảnh dậy coi chung luôn có phải hay k (#`д´)ノ

    Like

    • Nana 27/02/2014 at 09:46 Reply

      ảnh ko coi, sau này Dương Lỗi mới dễ dụ ( ¯¯ー¯¯ )

      Like

  8. Aki 28/02/2014 at 09:34 Reply

    Hí hí hí, sắp rồi sắp rồi >///<

    Like

  9. gekkabijin 07/01/2015 at 01:55 Reply

    Thiệt tình là muốn nhịn đến coi hết mới cmt, nhưng đọc chương này xong k thể k nói: DL rất “thẳng”, thấy PV là muốn thẳng! =))))))))))))))))

    Liked by 3 people

  10. muaxanh 24/02/2015 at 12:20 Reply

    và kể từ ngày đó a ấy đã vẹo k thẳng nổi nữa *hahaha*

    Liked by 1 person

  11. camap280196 11/08/2015 at 22:29 Reply

    Đọc chương này mà thấy thực ra DL là gay ẩn ạ ko phải tự bẻ cong mà vốn cong rồi chỉ là hồi đấy đồng tính ko thịnh hành thôi nếu đặt anh ở thơi này thì đã đc khai hóa từ sớm rồi

    Like

    • Nana 12/08/2015 at 03:09 Reply

      Mấy anh từ thẳng sang cong đều có một phần gay tiềm ẩn mà :))

      Liked by 1 person

  12. […] Chương 11 + 12 (V) […]

    Like

  13. Bop108 27/09/2015 at 23:20 Reply

    Ôi sao mình thấy em Miêu đó chất quá vậy, những năm đó mà dám mặc kệ người đồ sống thật với bản thân 😮
    Lỗi ca bắt đầu biết chuyện giai- giai rồi, biết tơ tưởng bóng a Vũ rồi 😊
    A Vũ vẫn hồn nhiên hỏi sao không ngủ chung cơ à? Anh đừng dung túng quá không là bị gặm sạch 😄😆

    Liked by 1 person

    • Nana 27/09/2015 at 23:25 Reply

      Miêu là một nhân vật rất hay ho đó, không phải dạng pháo hôi nửa mùa đâu nha :)) Anh Vũ vẫn còn ngây thơ, bởi lúc dính chiêu rồi đâu có thoát kịp 😂😂

      Liked by 3 people

      • Bop108 27/09/2015 at 23:27 Reply

        Ơ vừa gặp e đã biết em Miêu không phải dạng vừa rồi :)))
        Theo em thấy trong mấy trường hợp kiểu này thằng nào giác ngộ cách mạng sớm hơn thì thằng đó có thịt ăn 😆😂😂

        Like

        • Nana 27/09/2015 at 23:30 Reply

          Miêu có được tác giả ưu ái viết riêng cái PN tiền truyện (chị tách làm 3 chương) giải thích tại sao Miêu dữ dằn như bây giờ đó 😎

          Liked by 1 person

  14. Fly209 28/09/2015 at 02:12 Reply

    Bạn Hoa Miêu là một nhân vật t rất thích, dù ít xuất hiện thôi nhưng vẫn sáng choang vậy. Thật sự rất thích tính cách của bạn, yêu hết lòng, thẳng thắn, thủy chung, hết mình, nói được làm được. Người ta không yêu mình, cố gắng làm hết sức không được cũng không kiểu ép buộc hay giận dỗi mà nguyện đứng bên lặng lẽ, mong cho đối phương hạnh phúc, bảo vệ đối phương hết lòng. Cái tình yêu của bạn xuyên suốt từ đầu tới cuối cả truyện, khiến t thật sự rất đau lòng, mong có người nào đó tốt với bạn, tới rước bạn cho t đỡ đau lòng. Chứ nhân vật bên lề như vậy làm t đôi khi không cầm lòng được ; v ; Mà nói, dù bạn như nào, trong mắt t, bạn vẫn chất lừ, đàn ông ngất trời T ^ T

    “Anh Vũ, quan hệ giữa anh với nó là thế nào?”

    Cảm tưởng lúc đó bạn Lỗi chỉ chực thốt lên câu “Chồng tao đấy, mày quản được à?” =))))

    Liked by 7 people

    • Fly209 28/09/2015 at 02:14 Reply

      À mà, Xuyên tử nhé gái, chương này lại chỗ Xuyên Tử chỗ Xuyên tử đó, 3 chương trước (ở bài post trước) thì chỉ độc Xuyên Tử thôi :D

      Liked by 1 person

    • Nana 28/09/2015 at 02:27 Reply

      Mình cũng rất thích Hoa Miêu, kiểu dám yêu dám hận, yêu không phải là ép buộc tình cảm mà là muốn điều tốt nhất cho người mình yêu (◡‿◡✿) Hoa Miêu có người rước đó chứ mà chị tác giả ác quá đang viết dở dang rồi đi đào hố mới 凸(눈_눈)

      Vụ Xuyên Tử mình quyết định để Xuyên Tử luôn á (nên là đã sửa lại mấy chương trước lần nữa), tại để Xuyên tử nhìn nó kì kì sao ấy, với cả hôm nay đi nhà sách xem ké thấy mấy quyển chữ “tử” đi kèm tên cũng được in hoa nên thôi sửa luôn =)))

      Like

      • Fly209 28/09/2015 at 12:03 Reply

        Vậy hả ; v ; bộ nào đó gái ơi? T_T Gái có định đào bộ nào của tác giả này nữa không, t thấy ngoài bộ này ra thì mới chỉ có 1 bộ của chị này được edit thì phải mà bộ đó phụ tử gì đó đọc không có nổi, viết còn kiểu gì đó :|

        Like

        • Nana 28/09/2015 at 14:29 Reply

          Hoa Miêu hậu truyện á, t có edit phần trích đoạn của Vũ Lỗi rồi đó chứ chưa edit cả hậu truyện do tác giả chưa viết xong mà lo bay qua hố mới +.+

          Nói chứ chị này viết truyện cũng tuỳ hứng lắm, viết từ năm 2005 tới giờ cũng 7-8 bộ rồi mà toàn viết vài chương xong bỏ dở, trong đó hoàn chỉnh chỉ có Vũ nam, Trương Minh Anh nói yêu thương, Kim bài đả thủ, Quân khu đại viện (đang chuẩn bị viết phần 2 tên Lang yên vạn dặm, phần 1 kết thúc ở chỗ hai nhân vật chính chia tay, chia tay kiểu mỗi người một nơi ấy chứ ko phải bỏ nhau). Hiện giờ thì chị đang viết Cảnh vệ liên (đọc cũng ok lắm mà 2 tháng nay chưa update chắc tại đang lo vụ ra sách KB).

          Bộ Ái đích thành nhân thức thì đúng là khó đỡ thiệt t cũng đọc hổng vô nổi =))) Bộ Vũ Nam (hỗ công) thì t có đọc một tí nhưng do không thích công 1 có quan hệ lằng nhằng với tình cũ quá nên t chưa đọc tiếp, Trương Minh Anh t chưa đọc vì tình cảm vẫn mập mờ cho tới cuối truyện chứ chưa rõ ràng, t thấy có KBĐT là hay nhất, xếp sau là Quân Khu, nhưng do Quân khu chưa hoàn chỉnh nên t cũng chưa có cảm xúc gì quá đặc biệt :)) Mà nói chứ trong Quân khu có thằng pháo hôi ghét dễ sợ, bảo đảm sang phần 2 nó gây sóng gió ầm ầm cho 2 nv chính cho xem :@

          Like

          • Fly209 28/09/2015 at 18:39 Reply

            Móa, nghe đúng kiểu loạn luôn =))) Xem ra KBĐT vẫn được cưng nhất thiệt :”3

            Ừ, nhiều người bảo tình chỉ đẹp khi tình dang dở hoặc không cần có kết cục rõ ràng cũng được mà với cái tính cố chấp của t thì t rất ức chế khi kiểu kết truyện còn mập mờ không rõ, những mối quan hệ chưa giải quyết triệt để rồi tự nhiên kết phụt rất chi là khiên cưỡng ~~

            =))) Có sóng gió mới có ngược rồi mới có mật ngọt chứ :3 hị hị :3 nhưng cũng vừa phải chứ không mắc mệt à.

            Cứ phải đợi hoàn thì mới biết được, chứ cứ kiểu edit theo tốc độ tác giả cũng mệt vãi, lại còn có kiểu quá trình thì hay tự dưng đến cuối kết nhảm nhí thì ôi thôi xúc động =)))) muốn drop cũng không xong chỉ muốn cầm dao giết người =))) Mà tác giả vui tính drop thì lại càng vui ( ̄^ ̄)

            Like

            • Nana 28/09/2015 at 19:56 Reply

              Nói thật thì mình nếu so ra mình thích Cảnh vệ liên hơn Quân khu, dù rằng là ban đầu em thụ hơi bị trẩu nhưng sau này ẻm phấn đấu khá hơn nhiều với được cái anh công chất lắm, với cả anh pháo hôi cũng không thấy thiếu đòn như thằng pháo hôi trong Quân khu, cơ mà do nó chưa hoàn nên cũng chưa nhận xét được thêm nhiều (¯―¯٥)

              Like

          • Kiara 28/09/2015 at 19:24 Reply

            Xin nói với bạn Nana cái này, hehe, bạn Lý Thiên Vũ trong truyện á, bạn ấy chuyên top người ta và nhắm đến việc đè Long Hạo xuống (nên quyết định cưa trai), tuy nhiên nếu xét về bản chất của toàn truyện, bạn ấy là mỹ thụ được hai anh công tranh giành:Tiêu Nam (aka biến thái khốn nạn công chấp nhận để Thiên Vũ đè) và Long Hạo (chính chắn ngay thẳng công sau này lại trở thành lạnh lùng phúc hắc công).
            Vốn dĩ Tiêu Nam định để cho bạn ấy virgin và chỉ mình khai bao, ai dè bạn Long Hạo giành mất, hình như Thiên Vũ lên được có 1 lần duy nhất thôi, phần còn lại bạn Hạo chủ trì -_-

            Nói thật truyện Vũ Nam cực kỳ khiến mình sinh bực dù vết rất chắc tay, kết cấu tình tiết rất hay, đúng là chị Phao có khác, cơ mà đọc xong rất ngứa mắt cp chính. Khúc cuối tưởng bạn Hạo đã hy sinh anh dũng vì người đẹp, ai dè đọc phiên ngoại mới biến hai bạn ấy hạnh phúc bên nhau. Anh Tiêu Nam thật nhọ :v

            Liked by 1 person

            • Nana 28/09/2015 at 20:02 Reply

              Ủa vậy hả, tưởng truyện chỉ có 2 cảnh H, 1 cảnh Thiên Vũ nằm trên 1 cảnh Hạo nằm trên chứ Σ( ° △ °|||) Mình không thích chuyện Thiên Vũ có quá nhiều tình nhân và còn qua lại với Tiêu Nam, không thích cả tác phong lên giường với người ta vì lợi ích công việc của mình nữa =,= Mà nếu vậy là kết thúc có hậu rồi còn gì, ấy thích đọc BE à =)))

              Like

            • Kiara 28/09/2015 at 20:14 Reply

              Hổng phải, tui về phe anh Tiêu Nam trong truyện, nhưng Thiên Vũ không mê trai biến thái mặt dày mà lại mê trai đẹp thâm tàng bất khả lộ :v

              Like

              • Nana 28/09/2015 at 20:25 Reply

                Ồ Long Hạo là thâm tàng bất khả lộ à, tưởng chỉ là trai nghèo chân chất thôi chứ =)))

                Like

              • Kiara 28/09/2015 at 20:46 Reply

                Bạn Long Hạo sau này khi giải quyết hiểu lẩm đè Thiên Vũ ra ấy, bạn Thiên Vũ mới thấy cái bản mặt trơ trơ như đá kia là đồ dởm, trên gường bạn Hạo rất….=))))))

                Like

                • Nana 28/09/2015 at 21:58 Reply

                  Thôi hiểu rồi :)))) Ủa mà có 2 cảnh H thôi đúng không nhỉ? 1 cảnh Thiên Vũ trên 1 cảnh Hạo trên? Mà nhân vật Tiêu Nam có gì thú vị không nhỉ :3

                  Like

                • Kiara 28/09/2015 at 22:32 Reply

                  Không phải hai đâu, nhiều hơn đó, mà bạn Vũ chỉ được top cho thỏa lòng có 1 lần à.
                  Nhân vật Tiêu Nam rất thú vị: mất dạy, biến thái, nham hiểm, tàn độc, vì muốn giữ Thiên Vũ bên mình mà trò nào cũng chơi. Bạn Thiên Vũ càng vẫy vùng càng bị chơi cho mấy cú thảm hại.

                  Chính vì muốn giành lấy Thiên Vũ từ tay Tiêu Nam mà bạn Hạo quyết lòng chơi tới bến, dẫu phải trả giá nặng.

                  Nói chung cốt truyện chặt chẽ, tính cách nhân vật đều rất thu hút nhưng mà nói thật lòng mình bực tính cách của bạn Hạo lắm luôn. Không phải bạn ấy xấu tính gì, rất tốt là đằng khác, nhưng cái kiểu giấu nhẹm âm thầm đó làm mình quạu ==”

                  Thiên Vũ đúng là lăng nhăng thật, chẳng qua bạn ấy cũng đâu tin vào tình yêu, nói ngọt nhạt chứ đâu thật lòng với ai. Đến lúc yêu thì bị bạn Hạo phũ mấy lượt đau đến thấu tim (sau này mới hiểu là bạn Hạo buộc phải làm vậy mới tìm cách giúp Thiên Vũ được). Tâm lý của bạn Thiên Vũ bèo nhèo lắm, tỏ ra kiên cường cao ngạo đào hoa thế chứ bạn chỉ là chim trong lồng thôi. Tiêu Nam xoay bạn như dế, bắt bạn làm đủ trò, đâm thẳng vào lòng kiêu hãnh của bạn. Cách yêu của anh Tiêu Nam rất….=((

                  Nói chung bộ này mình đánh giá là viết rất tốt nhưng nếu mà lãnh thì chắc ôm tức no bụng đó. Mình thấy chị Phao là người viết truyện rất giỏi nhưng mình chỉ thích duy nhất Kim Bài Đả Thủ, ngoài ra mình không hảo lắm….

                  Like

                  • Nana 28/09/2015 at 23:55 Reply

                    Chắc là nói ra sẽ ảnh hưởng đến việc bảo vệ Thiên Vũ nên Hạo mới im nhỉ? Thật ra đâu phải cái gì cũng nói thẳng mới tốt :)) Nghe có vẻ Thiên Vũ và Tiêu Nam lằng nhằng dây mợ hơi nhiều, mà mình thì không thích dạng tình cũ có quá nhiều đất diễn cũng như ảnh hưởng trong chuyện tình của 2 nv chính… Chị Phao thì mình cũng thích Kim bài nhất thôi, còn lại thì toàn đọc truyện chị viết chưa xong nên chưa có cảm nghĩ gì nhiều, cơ mà đang đọc Cảnh vệ liên thấy khá hay :P

                    Liked by 1 person

  15. nhatkhanhho 囧rz 28/09/2015 at 04:13 Reply

    Khổ thân bạn Hoa Miêu, thấy cũng tội mà thôi cũng kệ =))))
    Nhờ bạn mà làm chất xúc tác cho 2 anh đến với nhao đó chớ ヽ(´▽`)/
    *P/s: nhớ hồi mới lớp 5,6 gì đọc sách thấy mấy điển tích hơi nghi nghi r, máu hủ là đây sao ( ̄∀ ̄)

    Liked by 1 person

    • Nana 28/09/2015 at 14:17 Reply

      Hoa Miêu đúng là tội thiệt, nếu ko có Lỗi thì chắc cũng ship ẻm với Vũ ca cho ẻm đỡ khổ, mà tại có Lỗi rồi nên thôi sorry em nhiều :))))

      Liked by 2 people

      • nhatkhanhho 囧rz 28/09/2015 at 14:29 Reply

        Hợ ( ゚∀ ゚) Nếu ví dụ truyện Vũ Lỗi không đến được với nhao chắc t cũng ko ship với Hoa Miêu đâu nàng ạ Orz Thà để ảnh lấy cô tiểu thư rồi sinh con còn hơn. Đọc mấy đoạn đối thoại em tán anh Vũ thấy hơi nổi da gà 囧rz Khổ thân ẻm ngày xưa cũng là nam sinh nam tính bt bị lừa tình thành ra dẹo dẹo dzậy, kiểu yêu nghiệt như ẻm phải gặp công nào non nớt chưa trải đời như em công của ACN ý (─‿─)

        Like

      • rubyrusi1234 07/02/2019 at 02:32 Reply

        Ui nếu Vũ không thành với Lỗi thì tôi thà ship Vũ với cô tiểu thư nhà giàu đơn phương Vũ hay cô gái chăm sóc Vũ trong tù còn hơn. Rồi để Vũ cưới vợ sinh con. Chứ cảm giác Vũ và Hoa Miêu không thuộc về nhau. Vũ ngầu quá. Còn cái kiểu dẹo dẹo của bạn Miêu. Tui ko ghét gì đâu. Nhưng tui ko tưởng tượng nổi đi bên Vũ thành ra cái gì. Vũ một là lấy thụ khỏe khoắn cứng rắn. 2 là lấy gái đoan trang. Chứ Miêu với Vũ như 2 đường thẳng song song

        Like

  16. Kiara 28/09/2015 at 12:57 Reply

    Nói chớ mình rất nhớ khoảng thời gian này vì cái sự atsm của em Lỗi.

    Hồi anh say khước kể chuyện xưa cùng ẻm, ẻm bế anh về phòng xong sáng còn bảo bế anh như con gái. Lúc xem cuộc băng của Hoa Miêu đảm bảo cũng là tưởng tượng anh bên dưới mình còn gì =))
    Sau này dẫn anh về nhà còn có tâm tư nghĩ rằng mình đang giới thiệu bà xã.
    Nhớ có lần cũng bảo anh Vũ, “tôi xem anh như vợ” =)))
    Lần đầu tiên bên nhau ẻm nghĩ đến việc top anh đó chứ, dè đâu bị anh đẩy xuống chơi cho ẻm khô máu luôn :v

    Trời ơi tôi đang cười muốn xỉu *đập bàn*
    Sau này anh đề nghị cho lên lại không có tinh thần đó chớ :v
    Số em chỉ đến vậy thôi Lỗi thân mến à…

    Liked by 3 people

    • Nana 28/09/2015 at 14:50 Reply

      Nói chứ hồi xưa đọc mấy chương đầu cũng chắc mẩm anh Vũ là công nha, sau càng đọc càng thấy hành động của em Lỗi giống như muốn đè ảnh quá nên cũng hơi hoang mang, tới khúc H đầu tiên nghe ẻm nói muốn “vào” cũng giật mình tưởng hố hàng, may là anh Vũ kịp thời leo lên lại chứ không thiệt hết biết nói sao =))))) Đoạn cuối nghe anh nhường em nó lên cũng hú hồn lắm nhưng may là em nó đã giác ngộ chính đạo không có ý định làm phản :<

      Liked by 1 person

    • Kiara 28/09/2015 at 16:27 Reply

      Mình gọi đó là ảo tưởng sức mạnh và không biết trời cao đất dày =)))
      Mà thật ra mình chưa bao giờ lung lay niềm tin rằng em Lỗi là thụ kể từ cái khi ẻm bị ảnh phang cục gạch vào đầu :v
      Cái em Lỗi muốn ngay từ đầu chính là khuất phục được anh-tượng đài về sức mạnh đàn ông trong lòng ẻm. Em Lỗi bị ám ảnh đến mức không thể gạt đi những hình ảnh về sự lợi hại của anh. Ẻm mê cái mạnh, khao khát được chế ngự cái mạnh, vậy nên ẻm càng lúc càng lúc sâu vào anh. Sau đó thì chính ẻm mới là bị khuất phục, không còn chừa thứ gì cho ẻm kiểm soát nữa *ôm đầu*.Mà khi đã xong đời thì ẻm lại toàn tâm toàn ý dâng tất cả mọi thứ cho ảnh, aka si tình quên lối về và không thuốc nào chữa nổi.

      Mà mình cũng nghĩ đến một chuyện, hình ảnh anh đứng thầm lặng trong bóng đêm, nhìn về người mẹ bất hạnh của người bạn bị xử tử đã khiến em Lỗi chùng lại. Có lẽ đó là phút giây em Lỗi hiểu rằng kẻ mạnh không phải chỉ là kẻ lấn lướt muốn đè đầu kẻ khác, mà kẻ mạnh chính là kẻ hiểu nỗi đau nhất. Thực ra vị trí của em Lỗi trong lòng anh Vũ ngay từ đầu đã đặc biệt vì ẻm hiểu được góc khuất này, thông cảm và trân trọng nó, anh Vũ cũng đã bộc bạch hết cho ẻm. Mình cho rằng đây mới chính là lý do khiến Lỗi có xuất phát điểm cao hơn bất cứ ai đem lòng yêu anh Vũ.

      Anh Vũ là một công chuẩn không phải chỉ vì sức mạnh và áp chế, anh là người hiểu chuyện, thầm lặng, dịu dàng và bao dung nữa; vậy nên em Lỗi chấp nhận bị thuần phục cho đến cùng. Em Lỗi đã thấy cuộc đời mình xác cmn định chưa :v
      Thôi ngoan ở đó đi, em cứ ảo tưởng sức mạnh đi, từ đầu đến cuối em là cục cưng của ảnh, ngang bướng trả treo nũng nịu cũng có ít đâu mà bày đặt làm gì =)))

      Liked by 1 person

  17. nguyenyanthieu 19/12/2017 at 13:58 Reply

    Phần chú thích thật thú thị :)))

    Like

  18. tranha01021997 05/05/2019 at 23:37 Reply

    Hoa Miêu công thần ghê, vụ xem đĩa mà sáng tỏ tâm tình này nhớ đến bộ Đại ca quá

    Liked by 1 person

  19. startonu 19/02/2020 at 17:21 Reply

    Công nhận ngoài Vũ Lỗi thì Hoa Miêu trong truyện này chất như nước cất nhỉ, không biết nói sao nhưng rất thích tính cách Hoa Miêu.

    Like

  20. Jennifer Bui 17/11/2020 at 05:50 Reply

    Sao mà em thấy mấy bài chú thích nó thương tâm vãi

    Like

Leave a reply to Nana Cancel reply