XVCNQĐ-Chương 26 [1-2]

Chương 26: Tục Thế chi đan [1-2]

Đêm hôm đó cùng Lạc Ly làm bao nhiêu lần ta cũng không nhớ, ta chỉ mơ hồ biết khoái cảm một lần lại một lần phủ xuống, có nhiều lần thậm chí mãnh liệt đến thiếu chút nữa đoạt đi hô hấp của ta.

Túng dục sau sáng sớm dĩ nhiên là hỗn thân đau nhức, may mắn khi đó điều dưỡng thân thể có chút thành tựu, không có phát sinh sốt cao như trước, bất quá cũng là thiếu chút nữa đau đến không bò dậy nổi hướng Ẩn Liệt cùng Lạc Hoa bọn họ thỉnh an,  ta sau khi đem Lạc Ly cấm dục gần nửa tháng, bất quá cấm dục xong đến buổi tối này thứ nhất, ta thật sâu hiểu đến, để cho một người thượng ngươi nghiện cấm dục, kết quả đau vẫn là mình, ô.

Tóm lại ngày đó qua , ta liền chính thức cùng Lạc Ly ghi danh hộ tịch thành một đôi, chỉ là bởi vì thân thể vẫn còn ở giai đoạn điều dưỡng, không thể ra Vụ Ẩn đảo, cứ thế vẫn không thể ở Diệu Tinh Cao gia làm yến hội, mà Cao gia thương vụ bận rộn, Tử Lam ở Ngưỡng Nguyệt quốc là tế sư cũng không thể lâu dài bỏ lại,  tiệc cưới ta qua sau, cha mẹ nuôi cùng Cao Dương Tử Lam bọn họ đã rời đảo đi xa, Vụ Ẩn môn trên Vụ Ẩn đảo lần nữa trở về bình lặng, mà ta cũng tiếp tục điều dưỡng thân thể, cố gắng phấn đấu vì tương lai của mình.

Hôm nay đã qua năm năm đầu, ta cùng với Lạc Ly kết hôn cũng đã qua hai năm , vừa mới bắt đầu điều dưỡng thân thể, hiệu quả vô cùng rõ rệt, nhìn thân thể mình càng ngày càng hảo, nội tâm kia phân vui sướng cũng mau sắp sửa chảy đầy ra ngoài, chẳng qua là theo thời gian tăng trưởng, tiến độ thân thể điều dưỡng cùng hiệu quả lại bắt đầu chậm lại, một năm gần đây thậm chí đã hoàn toàn dừng lại, mặc dù không có biến tệ, nhưng cũng không có xa hơn chỗ tốt .

Căn cứ Lạc Ly cùng Ẩn Liệt cặn kẽ kiểm tra, cộng thêm kiến thức học đến trên địa cầu, trừ gien thuộc về địa cầu của ta, cũng có thể là ta dĩ vãng cuộc sống ở địa cầu của ta không tốt lắm ( tỷ như thức ăn bỏ đi, không khí vẩn đục . . v .. ), cùng với lúc vừa tới lắc lư, đem thân thể quá độ vất vả mà sinh bệnh , hiện nay kiểm tra được, chức năng nội tạng của ta dị thường suy yếu, mặc dù không như lúc tới dăm ba bữa bệnh nặng bệnh ít , nhưng trạng thái lại như người tuổi già, cứ như vậy vẫn vất vả mà sinh bệnh , coi như từ nay về sau ta vẫn điều lý bổ túc, có thể cũng chỉ còn lại trăm năm tuổi thọ.

Đến giờ phút này, ngay cả Ẩn Liệt cũng cảm thấy Tục Thế đan có thể chính là linh dược cứu mạng duy nhất của ta, nếu thật muốn ăn dĩ nhiên là càng sớm càng tốt , thời gian kéo càng lâu, nội tạng ta vất vả mà sinh bệnh thì càng thêm nghiêm trọng, chẳng qua là Lạc Ly lại đau lòng ta, chậm chạp không chịu để cho ta ăn Tục Thế đan kia.

Như vậy gián đoạn lại kéo dài mấy ngày nay, vấn đề có muốn ăn Tục Thế đan hay không, đã thành một cái gai trong lòng ta, ăn , đau đớn liên tục bảy ngày dĩ nhiên rất kinh khủng, nhưng so với đau, ta lại càng sợ cùng Lạc Ly tử biệt, cuối cùng cũng  dưới liên tục suy tính, khi Lạc Ly trở về Húc Nhật quốc xử lý sự vụ thì ta tìm tới Lạc Hoa.

“Tiểu cha, ta có thể hỏi ngươi một chuyện không?” Ta đem Lạc Hoa kéo đến trong phòng của mình, nói là lúc nhàn làm ra điểm tâm, mỹ kỳ danh vì buổi chiều trà , mời Lạc Hoa tới mở cửa hỏi thẳng.

“Liên quan đến Tục Thế đan?” Lạc Hoa cầm lên gạo nếp cao ta làm cắn miệng sau, lại hớp miệng trà xanh, cũng không ngẩng đầu lên , liền ném một câu như vậy.

“Ừ, có một số việc, thật rất muốn biết, có thể đem cảm giác lúc đó nói cho ta biết không?” Biết mình ý đồ rất rõ ràng, cũng không còn kỳ quái Lạc Hoa có thể nào đoán được.

“Muốn biết cái gì?” Lạc Hoa nghĩ đến là ủng hộ ta ăn Tục Thế đan, cũng không còn suy tính, rất sảng khoái trực tiếp hồi đáp vấn đề của ta.

Mặc dù cũng muốn hỏi nhiều điều, nhưng trong lúc nhất thời bị hỏi muốn biết cái gì, lại chỉ có thể ngốc ở một bên không phản ứng, trong óc không ngừng hoạt động , sửa sang lại suy nghĩ của mình, Lạc Hoa cũng không thúc giục, lẳng lặng ăn điểm tâm chờ ta, trong lúc nhất thời gian phòng châm rơi có thể nghe, chỉ có tiếng Lạc Hoa nhai điểm tâm.

“Tiểu cha tại sao lại muốn ăn Tục Thế đan kia?” Qua một lúc lâu sau, quyết định hỏi từ đầu đi.

Lạc Hoa nghe vậy cũng không trực tiếp trả lời, ngược lại từ từ cầm khối điểm tâm trên tay ăn xong, cầm khăn tay trên bàn xoa xoa tay sau mới hướng ta nói: “Khi đó cùng Ẩn Liệt có chút hiểu lầm, chỉ cảm thấy không thể nào cùng hắn ở chung một chỗ, nhưng là lúc đó ta còn trẻ tâm cao khí ngạo, chỉ nghĩ nếu là không thể cùng hắn cùng nhau, cũng muốn để cho hắn cả đời không thể quên mình, nhất thời xông bất tỉnh đầu, tự mình ăn Tục Thế đan kia, bố trí lừa hắn một đêm, sau đó liền chạy, bây giờ nghĩ lại mình khi đó thật đúng là người ngu ngốc.”

Nghe được đáp án của Lạc Hoa, ta âm thầm lộ ra mỉm cười ý hiểu, sau đó tiếp theo hỏi: “Ăn Tục Thế đan sau không phải đau đớn bảy ngày sao? Ngươi bố trí sư phụ một đêm liền chạy, cũng không kịp chạy về Vụ Ẩn đảo đi? Chính ngươi là sao chịu đựng qua ?”

“Dùng Tục Thế đan sau trong vòng một ngày phải trước cùng nam tử giao hợp, cũng để cho tinh hoa ở lại trong cơ thể mình mới  xong , trước lúc dược hiệu phát huy ước chừng qua nửa canh giờ, ta chính là lợi dụng đoạn này sau chuồn mất, khi đó ta muốn bố trí hắn, sớm một chút ở phụ cận yên lặng mướn cái viện, đem hết thảy muốn dùng gì đó đều trước chuẩn bị xong, mướn cái đại phu ở bên giúp một tay, cứ như vậy tự mình qua bảy ngày.”

Giọng nói Lạc Hoa giống như là hời hợt , nhưng tay hắn hơi phát run, cùng với dáng vẻ nhàn nhạt rũ mắt xuống nhìn chén trà xuất thần, đều không khó khăn để cho ta tưởng tượng đến lúc ấy là một trạng huống thê thảm như thế nào, mặc dù chuyện này tại hành vi quá tùy hứng, nhưng không thể phủ nhận , dũng khí cùng tính bền bỉ của Lạc Hoa đúng là làm cho người ta vô cùng kính nể.

“Khổ cực ngươi.” Nhìn dáng vẻ Lạc Hoa qua thật lâu, ta thực cũng không tái hỏi lúc ấy hắn là có bao nhiêu đau, chỉ có thể nhẹ nhàng hồi thượng một câu như thế, vào thời khắc này ta bây giờ cảm tạ lúc ấy Lạc Hoa tùy hứng, nếu không cũng chưa có giờ phút này ta cùng với Lạc Ly.

Lạc Hoa nghe vậy chỉ đối với ta cười cười, nhắm mắt lại mở ra sau, đã hồi phục dáng vẻ sảng khoái bình thường kia, “Tốt lắm, tiểu oa nhi ngươi rốt cuộc muốn biết cái gì? Tán gẫu lâu như vậy cũng chỉ nói chuyện của ta, có thể nào ngươi kêu ta tới chỉ là muốn Bát Quái?”

Ta âm thầm le lưỡi một cái, quyết định còn là nói thẳng đi, “Ta muốn hỏi một chút, ăn Tục Thế đan sau nhất định sẽ hoài thượng hài tử sao?”

“Cơ hội hoài thượng gần như tám phần, chẳng qua là dược hiệu duy nhất của Tục Thế đan là, sinh hài tử sau, mọc ra túi nang cũng sẽ theo hài tử lui ra ngoài, sau đó nếu là muốn tái hoài thượng phải ăn một lần nữa.”

“Kia không phải lại đau một lần?” Ta trợn to hai mắt, đau quá như vậy một lần ai còn sẽ tái sinh a?

“Dĩ nhiên, bất quá lần thứ hai sau cảm giác đau nghe nói có thể so với lần đầu tiên giảm bớt rất nhiều, có thể là bởi vì thân thể một bộ phận cơ năng thành thói quen đi.”

“Nếu là túi nang kia là duy nhất, kia. . . . . . Nam tử ăn Tục Thế đan sau chẳng lẽ giống như cô gái sẽ có quỳ thủy sao?” Ta có chút xin lỗi hỏi, điểm này thật sự là trừ đau đớn ra, là vấn đề phiền não nhất của ta, nếu không phải là Lạc Ly sợ ta loạn tưởng, đem tất cả bộ sách có liên quan đến Tục Thế đan đều thu hồi, ta cũng sẽ không đi tìm Lạc Hoa hỏi.

“Cáp cáp cáp cáp, tiểu oa nhi trong đầu ngươi có cái gì, dĩ nhiên sẽ không, oa ha ha. . . . . . Bụng thật là đau, cứu mạng.” Lạc Hoa đầu tiên là trợn to hai mắt, mặt bị kinh ngạc đến nhìn ta, sau đó cũng rất không nể mặt nằm ở trên bàn cười to, còn bên cười bên ấn bụng, lệ cũng mau xuất ra, hại ta quẫn thiếu chút nữa muốn chui xuống bàn.

“Tiểu cha đừng cười!” Ta thẹn quá thành giận nói.

“Hảo hảo hảo, không cười, tiểu oa nhi ngươi thật thật là đáng yêu.” Lạc Hoa nhu bụng, an ủi sờ sờ đầu của ta.

“Tiểu cha ngươi có thể lấy đến Tục Thế đan không ?”

“Ta trước cầm lấy được, hiện tại dĩ nhiên cũng cầm lấy được, nhưng tiểu oa nhi ngươi xác định ngươi muốn ăn? Ly nhi bỏ được sao?” Lạc Ha dùng mắt to tú khí kia của hắn, nghiêm túc trừng mắt của ta, giống như muốn đem linh hồn của ta nhìn thấu.

Tâm ta hư trừng mắt nhìn, cúi đầu, ảo não nói : “Không muốn cũng phải muốn đi, huống chi muốn có, không phải sao? Lạc Ly bên này, ta sẽ đi nói với hắn, ta chỉ muốn hỏi tiểu cha ngươi có nguyện ý thay ta tìm tới một viên Tục Thế đan hay không.”

Ta thấp đầu, lại vẫn cảm giác được tầm mắt Lạc Hoa phóng ở trên người ta lòng ta đúng là còn không có phương án như thế nào đi thuyết phục Lạc Ly để cho ta ăn Tục Thế đan kia, chỉ nghĩ đến nhất định phải đem đan dược lấy trước tới tay, mới có thể cùng Lạc Ly đàm phán.

“Hảo.” Lạc Hoa một tiếng đáp ứng kia làm cho ta ngẩng đầu lên, nhìn khóe miệng hắn câu lên dáng vẻ vẫn là nhất phái tiên hiệp như vậy, cũng không biết nội tâm hắn đang suy nghĩ cái gì, bất quá có đan dược, ta cuối cùng cũng  là an tâm một chút.

Cùng Lạc Ly đối thoại sau qua mấy ngày, Lạc Ly kết thúc sự vụ của Húc Nhật quốc trở lại Ẩn Vụ đảo, mà ta cũng ở mấy ngày hôm trước lấy được chỗ Lạc Hoa cái hộp dùng danh quý cẩn thận bao Tục Thế đan, dáng vẻ đan dược kia thường thường không có gì lạ, cùng một viên dược hoàn bình thường không có cái gì khác biệt, vậy có thể nghĩ đến liền một viên dược hoàn nho nhỏ như thế, chẳng những trị giá trên trăm lượng hoàng kim, còn có công hiệu thần kỳ khiến cho nam tử mang thai?

Chỉ là nghĩ đến mới vừa bắt được dược hoàn thì, Lạc Hoa đưa bàn tay hỏi ta muốn tiền thì ta liền muốn khóc, ta là chưa từng nghĩ tới để cho Lạc Hoa bỏ tiền , chẳng qua là lập tức trăm lượng hoàng kim, chẳng những đem ta mấy năm từ cửa hàng Cao gia kiếm tới tiền đều sạch, còn thiếu Lạc Hoa món nợ mười mấy lượng hoàng kim, phải mang đồ mấy năm sang cửa hàng Cao gia gửi bán, ô.

Hiện tại Tục Thế đan kia bị ta thu để ở tủ treo quần áo, Lạc Ly trở lại sau mấy ngày nay ta vẫn luôn ở suy nghĩ muốn như thế nào cùng Lạc Ly nói, mà ta dáng vẻ đầy cõi lòng tâm sự cũng không có lừa gạt được Lạc Ly chú ý, cuối cùng cũng vào một  đêm, Lạc Ly cùng giường với ta thì Lạc Ly từ sau nhẹ ôm ta, ở bên tai ta hỏi.

“Ngươi này đầu nhỏ mấy ngày nay lại đang loạn tưởng cái gì?” Lạc Ly khẽ hôn xuống trán ta.

“Lạc Ly . . . Để cho ta ăn Tục Thế đan có được hay không?” Ta bắt tay Lạc Ly vòng ở ngang hông ta, nhẹ giọng hỏi.

Thân thể Lạc Ly rõ ràng cứng ngắc, mới lại buông lỏng đối với ta nói : “Ngươi thật lại đang loạn tưởng, ngươi đừng nghĩ đến vấn đề Tục Thế đa này , ta nhất định sẽ tìm được những phương pháp khác chữa khỏi ngươi.”

“Lạc Ly ngươi đừng lừa gạt mình , ta nghĩ ngươi cũng hiểu, hiện tại chỉ còn dư Tục Thế đan có thể trị hảo ta, ta biết ăn Tục Thế đan sẽ có nguy hiểm, sẽ rất đau rất đau, không phải là có ngươi, không phải là có sư phụ trông ta sao? Ta thật tình nguyện đau như vậy bảy ngày, cũng không nguyện ý cùng ngươi âm dương cách xa .”

Tagged:

One thought on “XVCNQĐ-Chương 26 [1-2]

  1. […] [1-2] [3-4] […]

    Like

( ̄^ ̄) | ლ(¯ロ¯ლ) | (≖ ‿ ≖) | (๑✧◡✧๑) | (๑>◡<๑) | (つ﹏<)・゚。| (¬‿¬) | (눈_눈) | ( ≧ ε ≦ ) | | (* ̄▽ ̄)b| (╥﹏╥) | Σ( ° △ °|||) | ╭ (╰_╯)╮ | ლ(´ڡ`ლ) | (●'◡'●)ノ♥| 凸(艹皿艹 ) | ╭(╯ε╰)╮| (╯‵□′)╯︵┻━┻ | ~(‾▿‾~) | (¯―¯٥) | ◕‿◕ | (▰˘◡˘▰) | (●´з`)♥ | ╮(╯▽╰)╭ | (๑¯△¯๑) | (づ ‾‾ ³ ‾‾ )づ♥❤ | ℒℴѵℯ❤| (◡‿◡✿) | ᎢℋᎪɳᏦ ᎩӫᏌ ✿♪♫