Nhật ký nuôi nhốt của Cửu Vĩ Hồ 18

Nhật Ký Nuôi Nhốt của Cửu Vĩ Hồ

Cận Thị Nhãn

Thể loại: xuyên việt, nhân thú, chủng điền, ấm áp, ngọt ngào, sinh tử văn

Edit: Nấm

Beta: Mika

oOo

18, Huyết khế ước thú

Mọi người chính thức dọn vào ở trong nhà của Sean, căn nhà có hai tầng, rộng khoảng một trăm thước vuông, Sean nói, tầng hai nhà hắn bình thường đều cho thuê, mấy ngày hôm trước, người thuê trước đó đã rời đi, bởi vì Sean mua Thất Âm Quả tốn rất nhiều tiền, cho nên mới muốn cho thuê gấp như vậy.

Có người thuê phòng, hắn cũng không phải chỉ nhìn nhìn rồi cho thuê liền, hắn còn phải nhìn trái một cái, nhìn phải một cái, sau đó mới quyết định cho thuê hay không, Sean đang thiếu tiền xài, liền nghĩ đến bọn Bạch Nhiên có thể sẽ cần thuê phòng, cho nên mới tới hỏi thử.

Tuy chỉ thuê chưa đến một tháng, nhưng cũng vừa đủ, đúng lúc có thể kiếm tiền, miễn bàn Sean có bao nhiêu vui vẻ, được rồi, cho dù có thêm một người ở chung sẽ có chút không quen ra, những thứ còn lại đều rất tốt.

Slocker vẫn đang tìm thời gian ở riêng với Bạch Nhiên, nhưng hình như Bạch Nhiên có chút đề phòng hắn, tuy hắn đã chuẩn bị tốt tâm lý về chuyện điện hạ mất ký ức, nhưng mỗi lần nhìn thấy Bạch Nhiên dùng ánh mắt phòng bị này nhìn hắn, Slocker đều có chút thương tâm, nhưng nhiều năm qua hắn đều quen với việc không biểu hiện cảm xúc ra bên ngoài, cho nên dù thương tâm, nhưng những người khác đều không thể nhìn ra.

Hắn biết chuyện lộn xộn người ngoài đang đồn thổi không phải do điện hạ làm, điện hạ là người có tâm địa thiện lương, từ nhỏ đã được bệ hạ sủng ái, nếu bệ hạ có thoái vị, hai phần ba là sẽ đem ngôi vị hoàng đế này truyền cho điện hạ, điện hạ cũng không cần phải đi tranh giành nó.

Có đôi khi, Slocker cảm thấy thực sự may mắn khi mình có tới chín cái mạng, hắn xác định mình đã từng chết, sau đó còn sống lại, hắn là ma thú cấp cao, làm sao có thể bị vài Con Người hay Tinh Linh giết chết được, huống chi, lúc ấy hắn còn đang ở trong nhà mình ngủ gà ngủ gật, đang ngủ ngủ thì có cảm giác mình chết, sau đó được sống lại.

Lúc ấy hắn liền biết, khẳng định điện hạ đã xảy ra chuyện, vì thế mới hỏi thăm xung quanh rồi tìm đến nơi này, nghe nói điện hạ trốn vào Khu Rừng Ma Thú, hắn gấp đến độ hỗn loạn, hắn không biết chín cái mạng của mình đối với điện hạ có tác dụng gì hay không, đương nhiên hắn không có xông bừa vào trong, nhưng thấy binh lính bệ hạ phái tới, sau khi đi theo rồi đánh nhau với bọn họ đánh nhau một trận, hắn tính tiến vào Khu Rừng Ma Thú một lần nữa, nhưng không ngờ tới, điện hạ đã đi ra.

Đáng tiếc, điện hạ đã mất đi trí nhớ, cho nên mới ở chung với một con Cửu Vĩ Hồ, hắn thật sự rất ghét con hồ ly này, tiểu chủ nhân mà mình bảo hộ suốt mười sáu năm qua tại sao lại có thể cứ như vậy mà trở thành vợ của người khác?

Do đó, Slocker tỏ vẻ vô cùng đau lòng, nhưng không có ai biết tim hắn đang rất đau, hắn rất muốn cùng con Cửu Vĩ Hồ kia đánh một trận để đoạt lại tiểu chủ nhân của mình, nhưng hình như tiểu chủ nhân rất thích hắn, hơn nữa, Cửu Vĩ Hồ rất lợi hại, mình cũng không chắc có thể đánh thắng.

“Điện hạ…” Slocker dạy Bạch Nhiên phân biệt mặt chữ, rốt cuộc cũng đợi được Lyga đi ra ngoài, Slocker tính nhân cơ hội này nói cho Bạch Nhiên biết hắn là người thuộc phe của cậu, sẽ không hại cậu.

Bạch Nhiên vừa nghe hai chữ này liền run lên, sau đó tươi cười trên mặt liền biến mất: “Gọi ta là Bạch Nhiên.”

Slocker nhìn Bạch Nhiên một cái, mặt không chút thay đổi nói: “Chủ nhân.”

Bạch Nhiên: “…”

Slocker nói: “Ta là huyết khế ước thú của ngài, về điểm này, cho dù ngài đã quên, cũng phải nhớ lại.”

Huyết khế ước thú? Bạch Nhiên nghi hoặc nhíu mày: “Đó là gì?”

Slocker nói: “Khi ngài vừa mới sinh ra, ta đã là huyết khế ước thú của ngài, sinh mệnh của chúng ta là tương liên, cho nên, ta sẽ không hại ngài.”

Lúc này, Lyga lên tiếng: “Ta vốn cho rằng ngươi chính là thủ hộ thú bình thường, nhưng thật không ngờ, ngươi với vợ của ta còn có khế ước máu với nhau.”

Lyga không phải đã đi ra ngoài rồi sao? Bạch Nhiên có chút kinh ngạc, còn biểu tình trên mặt Slocker vẫn không chút thay đổi, Bạch Nhiên không cần đoán cũng biết, Lyga là cố ý đi ra ngoài để chờ Slocker ngả bài với mình đây mà.

Slocker nói: “Ta là đồng bạn sinh tử tương giao của ngài, cho nên lời nói của ta, ngài nhất định phải tin.”

Bạch Nhiên yếu ớt hỏi: “Lỡ như ngươi muốn tự sát, thì ta phải làm sao bây giờ?”

Trên mặt Slocker rốt cuộc cũng xuất hiện biểu tình, lông mi xinh đẹp nhíu chặt, dường như là đang mất hứng: “Ngài đi hỏi con hồ ly kia đi, ma thú bình thường tuyệt đối sẽ không chịu cùng người khác làm khế ước máu, ta đã đem sinh mạng của mình giao cho ngài, ngài lại không tin ta.” Nói tới chỗ này, như là đang oán giận vậy.

Lyga đi tới ôm vai Bạch Nhiên, nói: “Yên tâm, hắn sẽ không hại em, em không chết, cũng là nhờ có hắn.”

Bạch Nhiên kinh ngạc mở to mắt, Lyga giải thích: “Mèo đều có chín mạng, hắn là ma thú cấp cao, người bình thường muốn giết hắn là không có khả năng, hơn nữa, hắn cũng rất khó bị giết chết, mặc dù nói là huyết khế ước thú cùng chủ nhân sinh tử tương giao, nhưng sẽ không thường xuyên ở chung, bọn họ chỉ tại thời điểm em cần mới xuất hiện, có thể là em còn chưa kịp hướng hắn kêu cứu, thì em đã chết rồi, nhưng Slocker có chín mạng, mạng của hai người lại tương liên với nhau, cho nên Slocker sống lại, và đương nhiên, em cũng sống lại theo.”

Bạch Nhiên thật không ngờ trên thế giới này còn có chuyện kỳ lạ như thế đồng thời, cậu cũng tràn đầy áy náy với Slocker: “Thật có lỗi, bởi vì ta không nhớ gì, cho nên…”

Slocker oán giận nói: “Ta cũng đã chết một lần, người mà ta quan tâm nhất cũng chỉ có ngài.”

Bạch Nhiên liền cảm thấy khó chịu trong lòng, không biết nên nói cái gì cho phải, gấp đến độ không biết nên làm sao, Lyga đến gần hôn trán Bạch Nhiên một cái, sau đó đột nhiên xông đến, nện một quyền vào mặt Slocker: “Người còn sống là tốt rồi, emấy đã nói mình mất ký ức, sao có thể nhớ rõ mấy chuyện kia chứ? Đừng có ích kỷ như vậy.”

Slocker xoa hai má bị Lyga nện lúc nãy, bất mãn nói: “Nếu hắn quên ngươi, ngươi sẽ cảm thấy thế nào?”

Ánh mắt Lyga cong lên, cười nói: “Đương nhiên là làm cho tới khi em ấy nhớ tới ta là ai thì thôi.”

Slocker tức giận, không ngờ con Cửu Vĩ Hồ này lại lưu manh như thế, nhất thời có cảm giác nếu tiểu chủ nhân của mình cứ đi theo hắn như vậy, nhất định sẽ bị làm hỏng, mặt đều đỏ lên vì tức, nhưng cho dù rất tức giận nhưng biểu tình trên mặt không có bao nhiêu thay đổi, làm cho người ta cảm thấy hắn đỏ mặt là do thẹn thùng, Bạch Nhiên nhịn không được nói: “Slocker, ngươi đừng quá để ý, Lyga là vậy, đừng xấu hổ.”

Slocker: “…”

Bạch Nhiên lại hỏi: “Slocker, có thể kể cho ta nghe một chút… về chuyện trước kia được không?”

Vì thế, Slocker bắt đầu dùng khuôn mặt không chút thay đổi của mình kể lại, đầu tiên là chuyện Evans lúc lên hai tuổi muốn cưỡi hắn đi bắt chuột như thế nào cho đến chuyện Evans mười lăm tuổi nói muốn cưỡi hắn đi du lịch ra sao…v.v.., Lyga vừa nghe vừa ngủ gà ngủ gật, Bạch Nhiên dựa sát vào Lyga, cũng mắt nhắm mắt mở, cảm thấy nếu mình cũng ngủ như Lyga, sẽ làm Slocker thương tâm.

Slocker thao thao bất tuyệt suốt ba tiếng, rốt cuộc cũng đi vào chính đề: “Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử đều đang tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, nhưng chỉ có điện hạ là không, quan hệ của Nhị hoàng tử và ngài là tốt nhất, nghe nói vì chuyện của ngài, bệ hạ còn trách tội cả ngài ấy.”

Cơn buồn ngủ của Bạch Nhiên hoàn toàn biến mất: “Chẳng lẽ ngươi muốn ta đi cứu Nhị hoàng tử?”

Slocker lắc lắc đầu: “Ta chỉ phụ trách an nguy của ngài, hơn nữa, hổ dữ cũng không ăn thịt con, yên tâm đi, Nhị hoàng tử sẽ không sao.”

Bạch Nhiên nhíu mày, nói: “Slocker, giúp ta một việc được không?”

Slocker nhìn về phía Bạch Nhiên, nói: “Xin điện hạ cứ nói.”

Bạch Nhiên nghĩ nghĩ, nói: “Ngươi lặng lẽ truyền tin cho Nhị hoàng tử, nói ta bị trọng thương, thật vất vả mới có thể sống lại, hiện tại đã mất trí nhớ, nhưng sống rất hạnh phúc, ngươi không đành lòng để ta quay lại hoàng cung, cho nên để ta sống tiếp ở bên ngoài, như vậy là được rồi, ta nghĩ Nhị hoàng tử khẳng định sẽ tin ngươi.”

Slocker gật đầu nói: “Vẫn là điện hạ chu đáo, chẳng lẽ điện hạ thật sự không muốn rửa sạch tội oan của mình sao?”

Bạch Nhiên gật gật đầu, nhớ lại chuyện cũ, đời trước cậu cũng bị người khác tính kế đến, tính kế đi như thế, đời này cậu chỉ muốn sống những ngày tháng yên bình mà thôi, mặc dù nửa kia của mình là một con hồ ly rất lười, nhưng cậu vẫn thích hắn, rất thích cuộc sống mà tên hồ ly làm biếng này mang đến cho mình.

Lyga trầm giọng nói: “Ngươi có thể nói cho anh vợ của ta biết, em ấy đã tìm được một người bạn đời thích hợp, hơn nữa, em ấy còn rất rất yêu ta, để cho hắn càng thêm yên tâm.”

Bạch Nhiên “phì” cười một tiếng, trong lòng tự nhủ, tâm tư nhỏ này của Lyga, làm sao cậu còn không biết sao, không phải là muốn nói cho mọi người biết, cậu là vợ của hắn sao.

Slocker suy nghĩ, dường như không vui: “Nhưng… Nhưng mẹ của ngài trước khi chết đã dặn dò ta nhất định phải chăm sóc cho ngài thật tốt, cho ngài đi lên ngôi vị hoàng đế, sống hạnh phúc cả đời…”

Lại là loại tiết mục kế thừa này, Bạch Nhiên khẽ nói: “Slocker, trên đường ta đi lên ngôi vị hoàng đế sẽ hy sinh rất nhiều người, thậm chí ngay cả ta cũng đã mất mạng, ngươi cho là ta sẽ hạnh phúc sao? Mong muốn quan trọng nhất chẳng phải là ta sống hạnh phúc sao, hiện tại ta rất hạnh phúc, cho nên ta không cần ngôi vị hoàng đế cùng quyền lực kia nữa.”

Slocker vô cùng rối rắm.

Đến giờ cơm chiều, Bạch Nhiên lại xuống bếp nấu cơm, nơi này cần gia vị nào thì có gia vị nấy, cậu vẫn có thể nấu cơm ăn như lúc trước, điểm này làm cậu thật là vui vẻ.

Nhưng trong nhà lại có thêm một ma thú, lượng cơm cần nấu so với trước kia nhiều hơn rất nhiều lần, Slocker ăn hơi ít, nhưng sức ăn cũng bằng cả một con heo, Bạch Nhiên quả thực vội vàng vô cùng.

Bạch Nhiên xào đồ ăn, Lyga thì dính ở bên cạnh cậu, thường thường sẽ quấy rầy một phen, mà Slocker thì luôn ở trong phòng khách thở dài, vì sao tên kia chỉ nhỏ hơn mình mấy chục tuổi, đã già như vậy mà vẫn có thể làm nũng bán manh, còn mình thì ở trong này thương tâm rơi lệ?

Slocker không khỏi nhớ đến lúc điện hạ còn nhỏ, điện hạ cũng quen làm nũng với hắn, thấy sủng vật nhà khác đều là hướng chủ nhân làm nũng, vì thế điện hạ liền yêu cầu hắn làm nũng.

Hắn sẽ làm sao? Tất nhiên hắn không có làm như vậy, nhìn ngu muốn chết.

Nhưng cuối cùng hắn vẫn làm, hắn biến thành một con mèo lớn, nằm ở trong lòng điện hạ cọ cọ hai cái liền vô cùng xấu hổ chạy đi, hắn cũng chỉ làm nũng một chút, hắn cảm thấy mình đã lớn tuổi, không thể làm mấy chuyện không mặt mũi như vậy, nhưng con hồ ly kia… Quả thực mặt dày đến mức tận cùng rồi.

Đúng lúc này, có người gõ cửa, Slocker liền ra mở cửa, Sean ôm đầu khóc lóc nói: “Hu hu… Lyga, ngươi có một người bạn thật biến thái, hắn cắn đầu của ta, hu hu…”

Ngay sau đó, một thanh niên có mái tóc dài màu bạc đẩy nhẹ Sean ra qua một bên rồi đi vào nhà, con ngươi màu đỏ thẳm mang theo ý cười: “A? Lyga đâu? Sao ta lại thấy thêm một con mèo vậy nè?”

8 thoughts on “Nhật ký nuôi nhốt của Cửu Vĩ Hồ 18

  1. […] 18. Huyết khế ước thú […]

    Like

  2. Nguyệt Hồ 14/12/2013 at 22:49 Reply

    WOW, chương mới, hí hí. Cảm ơn các nàng nhiều lắm (づ ‾‾ ³ ‾‾ )づ♥❤ Ủa mà nàng ơi, khúc cuối xưng hô hình như bị nhầm phải không nhỉ?

    Like

    • Mika 14/12/2013 at 22:52 Reply

      chỗ nào bạn???

      Like

      • vuynguyet 15/12/2013 at 00:40 Reply

        A khog. Gio ta hieu cho do muon noi gi r. Xin loi nang. He he

        Like

  3. tieudaodong 15/12/2013 at 00:46 Reply

    Tội Slocker, anh thật có tố chất “trung khuyển công” (đại thúc thụ cũng đc nhỉ?) ( ̄^ ̄) Không biết tác giả có cho anh với bạn nào ko. Còn cái cặp vợ chồng trên kia thiệt là vô ý tứ ghê cơ ╮(╯_╰)╭, ở nhà người ta mà cứ tim hồng phấp phới ko hà (▰˘◡˘▰)

    Like

  4. tieulam 15/12/2013 at 06:53 Reply

    Anh Slocker de thuong ghe~thiet ra trong tam hon anh cung dang ban manh du doi lam do cho~~ =)))
    Ma… co ai hot anh ve khong e?

    Like

  5. tuyettraimua93 15/12/2013 at 11:03 Reply

    chương này iu quá đi manh ko chịu dc ^^

    Like

  6. Thỏ Thỏ 15/12/2013 at 19:04 Reply

    Lâu rùi mới thấy chương mới a! TAT! Thanks ss tr nì càng ngày càng hay! Em đoán chút người thanh niên cắn đầu Sean có phải là con chim điên không có tiết tháo Ange đúg ko? Hehe. Mau có chươg mới nha ss! <3

    Like

( ̄^ ̄) | ლ(¯ロ¯ლ) | (≖ ‿ ≖) | (๑✧◡✧๑) | (๑>◡<๑) | (つ﹏<)・゚。| (¬‿¬) | (눈_눈) | ( ≧ ε ≦ ) | | (* ̄▽ ̄)b| (╥﹏╥) | Σ( ° △ °|||) | ╭ (╰_╯)╮ | ლ(´ڡ`ლ) | (●'◡'●)ノ♥| 凸(艹皿艹 ) | ╭(╯ε╰)╮| (╯‵□′)╯︵┻━┻ | ~(‾▿‾~) | (¯―¯٥) | ◕‿◕ | (▰˘◡˘▰) | (●´з`)♥ | ╮(╯▽╰)╭ | (๑¯△¯๑) | (づ ‾‾ ³ ‾‾ )づ♥❤ | ℒℴѵℯ❤| (◡‿◡✿) | ᎢℋᎪɳᏦ ᎩӫᏌ ✿♪♫