NLKT – Chương 23 ~ Q3

Chương 23: Đi học phong ba (6)

Tất cả ở chỗ Nguyệt Lạc bọn họ, toàn bộ đều rơi vào trong mắt hai người.

Chỗ cư trú của hiệu trưởng, trên khuôn mặt tuấn mỹ của Hiên Viên Khuynh Thế kết mấy tầng băng sương thật dày, trong trọng đồng mặc sắc là sát ý lãnh khốc vô tình, vốn là muốn xem xem Cửu nhi đang làm gì, lại không nghĩ rằng thấy một màn như vậy, Hiên Viên Khuynh Thế không thể không tức giận.

“Hiên Viên tiểu tử, ngươi cũng không thể xằng bậy ở trong trường học của ta a!”

La Tất • Lan Ngộ bị một thân khí băng hàn của Hiên Viên Khuynh Thế đông lạnh đến không ngừng xoa xoa cánh tay. Thiên sát , Khả Ma Uy tiểu tử này đang làm gì đó? Như thế nào quản cái ban đều quản không tốt? Bất quá, Tiểu Nguyệt Lạc này tính tình cũng lãnh đạm quá a! Cũng khó trách người khác sẽ cho là y ngạo mạn vô lễ.

Mấu chốt là, vết đỏ kia! Má ơi! Ai làm ? Minh tiểu tử trở về có thể giết hắn hay không a?

Lạnh lẽo liếc La Tất • Lan Ngộ một cái, Hiên Viên Khuynh Thế bưng lên chén trà trên bàn kia thản nhiên nhấm nháp , trong lòng cũng là đem vài người vừa mắng Cửu Nhi kia ghi nhớ, không cho bọn họ quả ngon để ăn.

“Cái kia, Hiên Viên tiểu tử, bây giờ còn tiếp tục đề tài vừa rồi của chúng ta không?”

Đổi lấy Hiên Viên Khuynh Thế không nhìn, La Tất • Lan Ngộ xoa xoa cái mũi, cực kỳ buồn bực. Tốt xấu hắn coi như là lão sư của tiểu tử này đi! Đây là thái độ gì a! Bưng chén trà lên, bắt đầu uống ừng ực.

Hô! Hô! Hô! Hạ hỏa a!

—————————————————————-

Thu thập tâm tình của mình, nghe thấy lời nói của mọi người, con mắt chăm chú khóa Nguyệt Lạc cười đến quỷ dị.

Hắn nói a, bộ tộc của gia hỏa kia luôn luôn tôn sùng thực lực kia, làm sao có thể đi theo phía sau hài tử yếu đuối kia a, nguyên lai là có chuyện như vậy. Bất quá, xem bộ dạng Lãnh Nguyệt này cũng thật là bình thường, trừ bỏ dáng người kiều nhỏ tinh tế một chút, hắn không nhìn ra , người này đến tột có mị lực gì lại có thể mê hoặc ba người trước mắt này. Chẳng lẽ là công phu trên giường?

Nhìn vết đỏ này, chẳng biết tại sao, hắn nhưng lại cũng có loại trùng động muốn cúi người hôn lên.

Sắc mặt Khả Ma Uy xanh mét, tuy rằng hắn không thích tính cách của Nguyệt Lạc, sau khi nhìn đến hôn ngân kia thì càng không thích. Bất quá, y đối với lời nói thô tục của các đồng học kia không thèm để ý, hắn nhưng thật ra bội phục y. Hơn nữa hắn cũng không phải là người mù, những người này là cố ý tìm Lãnh Nguyệt phiền toái hắn nhìn ra được. Hơn nữa, hắn tin tưởng ánh mắt của hiệu trưởng.

Đệ tử lần này, như thế nào lại sẽ là loại tố chất này? Phải hảo hảo trừng phạt một chút mới được. Nếu không, ban này nên tán.

“Yên tĩnh ••••••”

“Đóng lại miệng thúi của các ngươi.”

“Im miệng, Lãnh Nguyệt mới không phải như các ngươi nói ——”

Hai người Lang Phong cùng Khinh Phù nhất thời rống giận ra tiếng, cắt đứt lời nói của Khả Ma Uy. Hai người một người trên mặt sát khí, dầy đặc băng sương, một người khuôn mặt tức giận đỏ bừng, chống eo, thanh âm có thể nói xông thẳng lên trời, so với Lang Phong thì càng thêm vang hơn mười phần, làm hại tất cả mọi người không khỏi lấy tay che lỗ tai.

Hai người liếc nhau, Lang Phong lần đầu tiên vẻ mặt nghiêm túc gật gật đầu với nàng, ánh mắt hàm chứa độ ấm cùng nhiệt độ, làm cho Khinh Phù luôn luôn to gan dĩ nhiên sắc mặt hơi hơi hiện hồng, tuy rằng khuôn mặt vốn đã thực hồng căn bản là nhìn không ra một chút.

“Khả Ma Uy lão sư, đây là đệ tử ban 1 của các ngươi, thật là làm cho ta buồn cười.”

Đạm Liên đồng dạng là tức giận nói, cùng Chanh Y vỗ vỗ bả vai Khinh Phù đang tức giận đến run run không thôi. Tính tình của Lãnh Nguyệt không tốt ở chung chút, bất quá nhưng cũng không phải loại người như trong miệng bọn họ nói.

Sắc mặt Khả Ma Uy xanh mét, một câu vừa rồi của Đạm Liên thật sự là tức chết hắn, hung hăng trừng mắt nhìn Lai Đặc Tây.

“Im miệng.” Khả Ma Uy đứng ở giữa sân, ánh mắt nghiêm khắc đảo qua mọi người, “Đây là tố chất của các ngươi? Lãnh Nguyệt y là bạn học của các ngươi, nghe xem các ngươi đang nói cái gì? Hừ, toàn bộ đều đi ra ngoài cho ta, chạy hai mươi vòng quanh toàn bộ sân huấn luyện. Văn Đa, ngươi giám sát.”

“Dạ, Lão sư.” Văn Đa gật đầu đáp, trên mặt không có biểu tình dư thừa.

“Lão sư, ta không phục.”

“Ta cũng không phục, Lãnh Nguyệt y làm ra được, còn sợ người khác nói sao?”

“Lão sư, xin ngài làm cho Lãnh Nguyệt đi lớp khác đi, nếu không, ban như vậy, chúng ta không ở lại được.”

“Đúng vậy a, Lão sư.”

Nhìn mọi người ở dưới sự hướng dẫn của Lai Đặc Tây đều hiện ra vẻ mặt phẫn nộ, Khả Ma Uy nhíu mày lại, cả khuôn mặt hoàn toàn đen.

Đúng lúc này, con ngươi sương màu lam của Địch Nguyệt lóe ra nhiều điểm quang mang màu vàng, đó là một loại màu vàng thuần túy, không hề có một tia tạp chất. Một cỗ khí thế vương giả như có như không cuồng bạo phiêu đãng ở trong phòng, trừ bỏ mấy người đệ tử rống đặc biệt lợi hại, nhất thời có loại cảm giác áp lực thở không nổi. Tiếng ồn ào náo động, nhất thời trừ khử.

Mà hai người Lang Vân Lang Phong, băng lục nhãn mâu lóe ra huyết quang, tóc ngắn màu bạc không gió mà bay, nắm vũ khí trong tay, tùy thời có thể ra tay đoạt mệnh. Chủ tử khi nào bị người vũ nhục quá như vậy, những người này quả nhiên là đáng chết.

Bọn họ cho tới bây giờ đều là phái hành động, Địch Nguyệt cùng hai người Lang Phong, chính là tính tình chưa bao giờ sẽ xem xét hậu quả gì, mà Lang Vân dính dáng tới chuyện của Nguyệt Lạc, cũng đồng dạng là sẽ không quản hậu quả gì.

“Ngươi, các ngươi muốn làm gì?”

Mọi người nuốt nuốt nước miếng, nhìn ba người vẻ mặt sát khí, đều lui bước trốn đến phía sau Khả Ma Uy.

“Địch Nguyệt, Lang Vân Lang Phong.”

Nguyệt Lạc nhẹ giọng kêu, mang theo mạt cường thế không tha phản bác.

“Chuyện của ta, chính ta giải quyết.”

Xoay người liếc hướng mọi người, trong trẻo nhưng lạnh lùng trong mắt biến mất vô tung, ngược lại thay thế là một loại tư thế thẩm phán vô tình, liền giống như Hiên Viên Khuynh Thế bình thường. Dùng đôi tròng mắt phiêu miểu như sương kia, tựa thực tự ảo, không mang theo chút cảm tình, không mang theo chút nhân tính, phảng phất là thiên chi quy tắc trật tự đánh giá mọi người, thẩm phán mọi người.

Lời đồn đãi cùng phiền toái, giải quyết duy nhất, y không tâm tình cũng không có thời gian cùng những người này hao tổn. Chuyện mới vừa rồi, nếu rơi vào trong lỗ tai phụ hoàng, chắc chắn làm cho tâm tình phụ hoàng không tốt.

“Dạ, chủ tử.”

Lang Vân thu hồi vũ khí khom chân sau, nhìn nhìn Địch Nguyệt rút lui khí thế, trong mắt trừ bỏ rung động cùng nghi hoặc còn có phát ra tôn kính từ trong khung, mà ánh mắt Lang Phong nhìn Địch Nguyệt cũng đồng dạng như thế.

Địch Nguyệt nhíu mày cười cười với hai người, vẫn là ý cười lười nhác không chút để ý, nhưng giờ lại có mạt tư thế vương giả.

Trong mắt Đạm Liên cùng Khinh Phù hiện lên lo lắng, bất quá xem mấy người Lang Vân cũng không có thần sắc lo lắng, hơn nữa Lãnh Nguyệt giờ phút này cho các nàng cảm giác được cường hãn đến không thể phản kháng, đành phải nắm tay nhìn chăm chú vào Nguyệt Lạc.

Nguyệt Lạc đi từng bước một tùy ý, Ngân Huyễn xoay quanh ở đầu ngón tay y, ngân mang có loại lạnh lùng chói mắt. Mỗi bước đi giống như là đạp vào trên tim mọi người, làm cho trái tim bọn họ một trận co rút nhanh, toàn bộ ở bên trong sân huấn luyện, đều tràn ngập một cỗ áp lực không khí đến mức tận cùng. Mặc dù là Khả Ma Uy, đều bị cả người Nguyệt Lạc tản mát ra lạnh lùng chấn trụ, có loại dự cảm bất hảo.

“Lãnh Nguyệt, chuyện riêng của ngươi ta sẽ không quản. Chuyện này Lão sư ta sẽ quyết định, tất cả mọi người sẽ bị trừng phạt đúng tội. Nếu ngươi như cũ cảm thấy không có cam lòng, có thể công khai khiêu chiến bọn họ, ấn xuống quy củ của trường học để giải quyết chuyện riêng của các ngươi.”

Khả Ma Uy không giận tự uy quét mắt một vòng, bởi vì Địch Nguyệt bọn họ vừa rồi phát ra uy thế làm cho tất cả mọi người lòng còn sợ hãi, bởi vậy lần này cũng không lại phản bác. Chính là, ánh mắt nhìn về phía Nguyệt Lạc cũng là càng thêm hèn mọn cùng khinh thường.

Nguyệt Lạc nhìn sang Khả Ma Uy, căn bản là không đưa lời hắn nói để vào mắt.

Đi qua bên người Văn Đa, Văn Đa liền cảm giác đến một cỗ tinh thần uy áp mãnh liệt hướng chính mình đánh úp lại, đầu nhất thời đau đớn như châm xuyên . Ngay cả kêu cũng đều không thể kêu lên, ngón tay cũng vô pháp nhúc nhích, chỉ có mồ hôi lạnh từng giọt rơi xuống. Chờ Nguyệt Lạc rời đi bên cạnh hắn , mới khôi phục lại đây. Trong lòng cực kỳ hoảng sợ, mắt mang vẻ sợ hãi nhìn về phía bóng dáng tinh tế của Nguyệt Lạc.

Đi đến khoảng cách ba bước trước người Lai Đặc Tây bọn họ thì đứng lại, Nguyệt Lạc vỗ về Ngân Huyễn bởi vì phẫn nộ mà run run không thôi, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng giống như thiên không rơi xuống.

“Các ngươi vừa rồi, nói ta cái gì?”

“Hừ, chuyện ghê tởm như vậy đều làm ra được, còn sợ người khác nói sao.”

Lai Đặc Tây cố giả bộ trấn định nói, nhưng vẫn là có loại yếu thế.

“A ——”

Thanh âm thê lương vang lên, vết máu sâu tận xương xuất hiện ở trên mặt Lai Đặc Tây, nhất thời liên can đệ tử gần đó giật mình.

Vô luận là người trong sân huấn luyện, vẫn là các đệ tử lớp khác nghe đến động tĩnh chạy đến, cũng không khỏi sờ sờ mặt mình. Ánh mắt nhìn về phía Nguyệt Lạc nhất thời hơn điểm gì khác, đó là thần sắc sợ hãi.

Lãnh Nguyệt này, cũng không phải yếu giống bề ngoài thoạt nhìn, y thật là có thực lực bất phàm .

Nguyệt Lạc cúi đầu nhìn Ngân Huyễn quay quanh ở trên ngón trỏ, trong mắt có mạt bất đắc dĩ, ở trong thức hải nhẹ trách mắng.

“Huyễn, ai kêu ngươi tự tiện động thủ ?”

“Hừ, ta không thể nhịn được nữa.”

Tức chết nó, bọn ngu ngốc đần độn này, dám nói xấu Lạc như thế, con hổ không phát uy xem nó là mèo bệnh đúng không? !

“Lạc, ngươi chuẩn bị giáo huấn bọn họ như thế nào? Theo ta thấy, đánh bọn họ một trăm roi để trừng phạt đi.”

Ngân Huyễn ở trong đầu Nguyệt Lạc to tiếng nói, còn làm dạng như dậm chân kích động.

“Một trăm roi? Ngươi không mệt ta đều mệt.”

Hơn nữa, một trăm roi, không chết mới là lạ. Nào có nghiêm trọng như thế? Hơn nữa, y là muốn giải quyết phiền toái, cũng không phải là muốn tạo ra phiền toái. Về sau, y còn muốn thanh tĩnh thanh tĩnh .

Tagged:

13 thoughts on “NLKT – Chương 23 ~ Q3

  1. Yu Ming 16/09/2012 at 21:39 Reply

    aaaaaaaaaaaaaaaaa, chém nó

    Like

  2. […] Chương 23 […]

    Like

  3. Tiểu Quyên 16/09/2012 at 22:00 Reply

    đánh roi còn nhẹ , tốt nhất đem nó đi nấu cháo a

    Like

    • Yu Ming 16/09/2012 at 22:12 Reply

      nấu cháo ai ăn ??? phí củi lửa và gạo

      Like

  4. anichan 16/09/2012 at 22:33 Reply

    thui băm bọn nó ra nuối cá chắc đc

    Like

  5. Thiên Bạch Linh 16/09/2012 at 23:18 Reply

    đem đi nấu r cho xuống cống đi >.< đến mấy con cún cũg k thèm ăn đâu

    Like

    • Ảo Vũ 16/09/2012 at 23:25 Reply

      mấy nàng bạo lực quá *lau mồ hôi*

      Like

  6. icegirl91 16/09/2012 at 23:39 Reply

    Em Huyễn bạo lực quá a, nhưng ngta thích. ^ ^ Thank nàng nhìu lắm a. Đừng nấu a, tốn nước với gas lắm. Phơi thây tụi nó cho quạ ăn thích hơn, ngta mún xem típ a. Ngồi chờ nàng làm típ a. *hun hun*

    Like

  7. Kitty 17/09/2012 at 12:05 Reply

    Ahhhh. T yeu Ngan Huyen wa dj ah. Sao mi nang bao luc the. Co ai nghj ra cach nao ma ko ton tj tj j ma van co the xu dep tuj nay ko ah. Tks

    Like

  8. Yu Ming 17/09/2012 at 17:03 Reply

    dùng dao cùn … thiến

    Like

    • Kitty 17/09/2012 at 21:33 Reply

      Dung dao cun ma thien thj mat time lam na

      Like

      • Diễm Kỳ ~~~ 18/09/2012 at 14:30 Reply

        dùng cưa….
        *mặt gian* cưa từ từ….từ từ mới có thú…

        Like

Leave a reply to Diễm Kỳ ~~~ Cancel reply